
Tác giả: Hạ La
Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015
Lượt xem: 134918
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/918 lượt.
goan ngoãn ăn cơm đầy đủ, ăn nhiều một chút biết không?” Anh dặn dò.
Lục Tâm Đồng gật gật đầu.
Cô như là đứa nhỏ bị anh bỏ rơi đáng thương, Giang Thánh Tu không đành lòng, đè nén xuống tâm tình muốn mang cô cùng đi Nhật Bản. "Anh sẽ mang quà tặng về. Anh cũng sẽ gọi điện thoại về”. Trong lòng anh đang hò hét.
Cô không cần quà tặng. Lục tâm đồng cắn môi dưới, không nói ra miệng.
Giang Thánh tu nhìn nàng ngay cả anh đi ra khỏi cửa, vẫn là không gọi một tiếng, không khỏi có chút thất vọng. Nhưng anh tâm cao khí ngạo nào có biện pháp nói lưu luyến cái gì, anh tự mình xách theo hành lý xoay người, đi về phía cửa trước.
Lục tâm đồng há mồm lại khép lại, lặp lại nhiều lần, mới ngăn cản anh đẩy cửa ra lúc dũng cảm nói: "Không đi Nhật Bản có được hay không?"
Giang Thánh Tu dừng bước chân, do dự một chút, mềm lòng mà nghĩ vì cô lưu lại, nhưng chuyến máy bay sắp tới giờ, công việc quan trọng hơn, anh không thể tùy hứng ở lại. Anh rất sợ dừng lại càng lâu càng không đi được, bước nhanh ra khỏi nhà, lại đóng cửa lại.
Lục Tâm Đồng nhìn cánh cửa khép chặt, mất đi sinh khí.
Lúc này khoảng cách giữa cô và Giang Thánh Tu càng xa, không chỉ là khoảng cách giữa Đài Loan và Nhật Bản, mà tim của anh cũng ngăn cách giống như cánh cửa này, cô cũng không thể nhìn thấu nữa.
Mấy ngày nay Giang Thánh Tu đi Nhật Bản, Lục Tâm Đồng cảm thấy rất cô đơn.
Mặc dù cuộc sống của cô rất bận rộn, những cô bà xã hàng xóm vì Giang Thánh Tu đi công tác nên đặc biệt chăm sóc cô, nhưng cô vẫn cảm thấy rất tịch mịch, cô cảm thấy chính mình giống như lúc trước kia chờ anh từ Cao Hùng trở về, hơn nữa tình trạng bệnh còn nghiêm trọng hơn rồi, rất nhớ chồng cô nghĩ đến nỗi công việc đều phạm sai lầm rồi, bị trưởng phòng lớn tiếng chê cười.
Cô thật không không có cố gắng, coi như cô đối với anh tràn đầy không tha thứ, cô vẫn sẽ nhớ nhung anh a!
Bọn họ cùng ở khách sạn!
Dấm chua Lục Tâm Đồng đổ, cái gì mà tỉnh táo đã sớm ném lên chín tầng mây đi, căm phẫn nói: “Giang Thánh Tu đâu? Gọi anh ấy tới nghe, tôi muốn nghe chính anh nói!” Hôm nay thời tiết rõ ràng rất tốt, vì sao không thể trực tiếp quay về Đài Bắc, nhất định phải ở khách sạn hay sao? “Anh ấy đang tắm, không rảnh tiếp điện thoại của cô.”
“Gạt người!” Cô mới không tin.
“Có phải là gạt người hay không, chính cô nghe đi, dù sao đêm nay tôi cũng sẽ cùng Thánh Tu qua đêm với nhau, sẽ phát sinh chuyện gì cô hẳn là rất rõ ràng đi, chỉ có điều ngày mai quay về, anh đại khái sẽ giả như làm một bộ dáng không có chuyện gì xảy ra đi! Cô tốt nhất chuẩn bị tâm lý thật tốt, không nên nghĩ đến hai người đã kết hôn rồi, anh phải đối với cô nhiều chung tình.”
“Không, tôi không tin lời cô nói đâu......” Thư ký Diệp có thể là đang khích bác ly gián.
“Cô có tin hay không thì như thế nào? Ta đây là người đàn bà xấu tối nay là muốn quyến rũ anh ấy lên giường! Ta thích anh ấy lâu như vậy, ta vẫn cho là chỉ cần ta làm một thư ký tốt của anh, anh nhất định sẽ phát hiện được tình cảm của ta, kết quả anh cư nhiên nhanh chóng kết hôn, đối tượng vậy mà lại là một người đàn bà bình thường! Vậy ta đây cũng không muốn giả bộ làm người tốt rồi, ta không muốn thua loại xấu xí như cô, ta muốn từ bên cạnh cô đem anh ấy cướp đi!”
“Cô...cô sẽ không được như ý.....” Lục Tâm Đồng nghe quả thống hận vô cùng, cắn răng nghiến lợi, nhưng lời nói lại không giống như trong phim truyền hình hung hăng mắng hồ ly tinh.
Bởi vì cô không có tự tin làm vợ a, không có tình yêu của Giang Thánh Tu bỏ ra, không có lợi thế, thế nào có biện pháp cùng người đàn bà kia sẵng giọng nói: “Cô không giành được chồng ta.”
“Xin lỗi, điện thoại của Thánh Tu sắp hết pin rồi, vậy nha.” Cúp.
Lục Tâm Đồng lập tức gọi lại, rất muốn nghe được giọng nói của Giang Thánh Tu, nhưng vẫn chỉ là giọng nói của hộp thư, cô nhanh khóc, thật sự là sụp đổ nhanh.
Không, ai tới nói với cô này nọ đều là giả -- cô là thật vô cùng muốn tin tưởng anh, tin tưởng anh cùng thư ký anh đều không có bất kỳ mối quan hệ mập mờ nào, nhưng mà ngày đó cô nhìn thấy anh mang thư ký Diệp vào nhà trọ, hiện tại lại bị thư ký Diệp khiêu khích thị uy, không thấy được anh, không nghe được âm thanh của anh, cô thật sự là không biết nên tin tưởng cái gì....
Cô thật là khổ sở, thật rất khổ sở. . . . . . Dạ dày cô thật là đau, áp lực cao nhanh chóng khiến cô đau đớn muốn chết, ở Nhật Bản anh có biết cô hiện tại ra sao không, mấy ngày vừa qua chịu đựng thế nào, tâm tình của cô có bao nhiêu khổ sở? Anh cái gì cũng không biết a! Anh nói đi Nhật Bản liền tự nhiên đi Nhật Bản, trong lòng cô lúc trước sẽ không lo nghĩ tâm tình của anh, nhưng châm chọc thay, cô đối với anh lại yêu sâu như vậy, mãnh liệt như vậy, chỉ là tưởng tượng anh còn cho người phụ nữ khác cơ hội, khiến cho cô không chịu nổi áp lực đau bụng rồi, nếu là anh thật phản bội cô, cô chịu được sao? Cô thật có thể nhẫn nại sao? Cô không sung sướng, không có chút nào vui vẻ a, cô không cần đợi anh tại căn phòng đầy kỷ niệm