
Tác giả: Tử Thu
Ngày cập nhật: 03:48 22/12/2015
Lượt xem: 134653
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/653 lượt.
ng quanh cô.
Một người đàn ông trong đó nắm chân cô, tay không an phận vuốt ve chân của cô, khuôn mặt tà ác khiến Lãnh Tiếu Tiếu nhìn quả thật muốn ói.
"Cút ngay, đồ lưu manh, lấy bàn tay bẩn thỉu của anh ra!" Lãnh Tiếu Tiếu chán ghét đá tay của hắn ta, tức giận mắng. Khẩn trương và trận đau đớn kia, khiến cho cái trán của cô toát ra không ít mồ hôi lấm tấm.
"Chớ lộn xộn, làm bị thương nhưng là anh sẽ đau lòng!" Người đàn ông nói liền vươn tay, muốn vuốt ve mặt của Lãnh Tiếu Tiếu.
Lãnh Tiếu Tiếu xoay mặt né tránh, đột nhiên nghe được người đàn ông kia thảm đạm kêu một tiếng!
Lãnh Tiếu Tiếu kinh hoảng ngẩng đầu lên, phát hiện tại phía sau mấy người đàn ông đó Hàn Trạch Vũ giống như thiên thần giáng xuống! Cô vui mừng nhìn anh, đáy mắt lóe ra nước mắt vui sướng.
Hàn Trạch Vũ túm lấy tóc của người đàn ông kia, một cước đá về phía eo của hắn ta. Một cước kia mạnh mạnh mẽ mẽ khiến người đàn ông kia ngã trên mặt đất kêu thảm, không cách nào bò lên được.
Hàn Trạch Vũ lạnh lùng trừng mắt liếc một người đàn ông khác, "Còn không mau cút đi?"
Người đàn ông nhìn đồng bạn một chút bị Hàn Trạch Vũ đá ngã trên mặt đất hình như bị thương không nhẹ, hắn ta không khỏi có chút sợ, hắn ta cũng không đoái hoài đến mục đích bản thân mình cùng với đồng bạn hoảng hốt mà chạy!
Lãnh Tiếu Tiếu bị hoảng sợ, vào giờ khắc này nhìn thấy Hàn Trạch Vũ, lòng tràn đầy uất ức dâng lên mạnh mẽ.
"Trạch Vũ!" Lãnh Tiếu Tiếu nghẹn ngào kêu tên của anh.
"Về sau phải nghe lời nói, tôi đều nói qua quá muộn không an toàn! Tốt lắm, chúng ta về nhà đi!" Một tay Hàn Trạch Vũ từ trên mặt đất ôm lấy Lãnh Tiếu Tiếu đi về phía xe của anh.
Về nhà? Anh nói là về nhà?
Lỗ mũi Lãnh Tiếu Tiếu đau xót, nước mắt cũng không nhịn được!
Trừ Viện Phúc Lợi, cô sớm đã không còn nhà. Hôm nay, anh lại còn nói muốn dẫn cô về nhà? Có thể có một cái nhà, là việc nội tâm yếu ớt nhất của cô mong đợi nhất.
Hàn Trạch Vũ, anh thật có thể giao cho tôi một cái nhà sao?
Vì Cô Là Người Làm Áo Cưới
Lãnh Tiếu Tiếu vòng chắc cổ của anh thật chặt, đầu tựa vào trước ngực của anh, nước mắt không tiếng động thấm ướt quần áo của anh.
Hàn Trạch Vũ Mặc lặng yên cảm nhận được Lãnh Tiếu Tiếu nức nở, chỉ xem như là cô bị dọa sợ.
Anh cũng không biết nội tâm của Lãnh Tiếu Tiếu, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, anh không biết, chính là tại sau khi anh nói ra hai chữ về nhà kia, Lãnh Tiếu Tiếu cũng đã không tự chủ đem một lòng toàn bộ giao cho anh?
———— phân cắt Tiết Tử Thu —————
"Không biết?" Hàn Thi Dư bĩu môi, gương mặt không tình nguyện.
"Vậy em đi tiệm thuốc trước mặt giúp anh mua một chai 吧? Sau đó lại đem đến trong phòng của anh."
"Phòng anh? Anh Trạch Vũ . . . . . . ?"
Hàn Thi Dư lời nói vẫn chưa nói hết, Hàn Trạch Vũ bỏ lại Thi Dư mặt buồn bực ôm Lãnh Tiếu Tiếu sải bước lên lầu.
Lại là Lãnh Tiếu Tiếu này, chưa từng thấy anh Trạch Vũ đưa bất kỳ người phụ nữ nào về nhà, hơn nữa còn săn sóc như vậy, để ý cô ấy như vậy, Hàn Thi Dư tức giận nhìn bóng lưng hai người chằm chằm, trong lòng ghen ghét dữ dội?
Hàn Trạch Vũ mới vừa đem Lãnh Tiếu Tiếu nhẹ nhàng đặt lên giường, liền nghe đến dưới lầu truyền đến tiếng đóng cửa nặng nề, Hàn Trạch Vũ hơi hơi nhíu mày, nha đầu này hôm nay lại làm sao vậy?
Hàn Trạch Vũ đang lo lắng cái thanh âm thật lớn này sẽ đánh thức Lãnh Tiếu Tiếu, lại thấy cô ôm cái chăn mềm mại, khẽ lật người, vẻ mặt thỏa mãn, hết sức an tâm lại ngủ thiếp đi.
Anh thói quen tiêu sái đi đến bên tủ rượu, bưng lên ly rượu kia đến tốt hơn, lại trở về bên giường, anh nhìn tư thế ngủ an tâm của Lãnh Tiếu Tiếu, trên mặt lộ ra một nụ cười cưng chiều.
Tắm xong, Hàn Trạch Vũ lau chùi tóc, đi đến bên giường, thấy tư thế ngủ của Lãnh Tiếu Tiếu giống như trải qua mấy lần lăn qua lăn lại, áo lông lỏng lẻo kéo ra có chút rối loạn, vai trái lộ ra một mảnh trắng như tuyết.
Xương quai xanh khêu gợi, mảnh tốt đẹp này, như ẩn như hiện.
Hàn Trạch Vũ cảm thấy cổ họng căng thẳng, cổ họng một trận khô khốc, ở ngực giống như có đốm lửa đốt, phần dưới bụng cũng chầm chậm tích tụ được một cỗ năng lượng nóng bỏng.
Anh thu thân thể lại. Anh chui vào chăn, từ phía sau vây quanh Lãnh Tiếu Tiếu, dán thật chặt thân thể của cô, cảm thấy cái cỗ cảm giác khó chịu trong thân thể kia phải nhận được một chút hóa giải như vậy. Nhưng mà, hình như theo hương thơm và vẻ đẹp trên người Lãnh Tiếu Tiếu thanh tịnh này thổi qua, cỗ nóng ran này càng thêm hung mãnh.
Có thể là mới vừa tắm trận nước nóng kia, khiến cho thuốc tính trong cơ thể anh nhanh chóng lan ra, anh cảm thấy cả huyết mạch người căng phồng lên, suy nghĩ trong đầu từ từ có chút trở nên vẩn đục, tay của anh không tự chủ bắt đầu cởi quần áo của Lãnh Tiếu Tiếu, đặt lên trước ngực thân dưới cô mềm mại này.
Trong giấc mộng Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy hình như cảm giác có cỗ nhiệt độ nóng bỏng dao động ở toàn thân của cô, cô có chút khó chịu khẽ rên một tiếng.
Cảm xúc trong lòng bàn tay kia hòa l