
Tác giả: Tử Thu
Ngày cập nhật: 03:48 22/12/2015
Lượt xem: 134649
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/649 lượt.
ng nên đi, buổi trưa tôi sẽ quay trở về đón cô?"
"Ừ, tốt?"
Lãnh Tiếu Tiếu đắm chìm trong mừng rỡ không có nhận thấy được Hàn Trạch Vũ đột nhiên biến hóa, cô hạnh phúc gật đầu một cái, đưa mắt nhìn người kia bản lĩnh cao lớn rời đi.
Nghe được thanh âm xe khởi động, Lãnh Tiếu Tiếu xuống giường mặc xong quần áo. Cô xem cả phòng này bừa bãi một cái, bắt đầu kéo chân của cô chỉ sưng như ông già, nghiêm chỉnh như một nữ chủ nhân dọn dẹp cái phòng này loạn được làm cho người ta chán ghét.
Lãnh Tiếu Tiếu vừa dọn dẹp, vừa cảm thán. Xem ra, người đàn ông bề ngoài bất kể vinh quang nữa, ở nhà đều là một đức tính?
Cô gian nan di chuyển chân, chuẩn bị đem một đống quần áo lộn xộn lung tung lấy đến phòng giặt quần áo. Cô vui vẻ ngâm nga bài hát, không chút nào phát hiện một cái gian phòng khác trên lầu, một ánh mắt oán hận, giống như kiếm nhìn quét mắt cô.
Nếu như nói ánh mắt có thể giết người, này lúc này Lãnh Tiếu Tiếu đã sớm trăm ngàn vết thương, chết không toàn thây?
—————- phân cắt Tiết Tử Thu —————–
Cao ốc Hối Phong.
Hàn Trạch Vũ nghiêm túc nhìn tư liệu trong tay về dự án đầu tư của hàng mỹ phẩm xong, anh gật đầu một cái, "Được, Tiếu Lãng, liền theo số liệu lần tu sửa này làm thêm một bản hợp đồng hợp tác."
"Tốt?" Tiếu Lãng nhận lấy tư liệu Hàn Trạch Vũ đưa qua, chuẩn bị xoay người đi ra ngoài.
"Chờ một chút?" Hàn Trạch Vũ giống như nghĩ đến điều gì, đột nhiên mở miệng gọi anh lại.
"Hàn tổng? Còn có phân phó gì?"
"Cậu đi mua chút thuốc bị trật, lại đi tìm chuyên gia vật lý trị liệu, cùng nhau đưa đến nhà tôi đi." Hàn Trạch Vũ nhìn như tùy ý phân phó.
Bị trật? Người nào bị trật rồi sao? Ở tại nhà Hàn tổng?
Tiếu Lãng trong lòng có nghi vấn, nhưng mà cũng không có biểu hiện ra. Anh gật đầu một cái, đáp một tiếng liền đi đi ra ngoài.
Thấy Tiếu Lãng đi ra ngoài, Hàn Trạch Vũ nhăn mày lại, than thở một tiếng thật sâu?
Dường như mình giống như không cách nào toàn tâm vùi đầu vào loại trạng thái làm việc trước kia rồi, đầy trong đầu đều là bóng dáng của Lãnh Tiếu Tiếu, người phụ nữ này từ thời điểm nào bắt đầu, lại có thể ảnh hưởng đến mình sâu như vậy?
Anh có chút tức giận lắc lắc đầu, ấn xuống chốt điện thoại chuẩn bị gọi thư ký pha cho mình ly cà phê. Chỉ là, rất nhanh anh liền nhớ lại, từ khi Lãnh Tiếu Tiếu rời đi, anh ngoại trừ lúc trước đem Tiếu Lãng từ tổng bộ điều đến đây, cũng không có lần tìm thư ký lần nữa?
Anh cố ý xem nhẹ như vậy, giữ lại chỗ trống này là vì chờ Lãnh Tiếu Tiếu trở lại sao?
Lại là người phụ nữ đáng chết này? Vừa nghĩ đến cô, Hàn Trạch Vũ giống như có loại kích động nào đó?
Hàn Trạch Vũ bưng lên ly trà nguội trên bàn qua đêm kia, ừng ực ừng ực uống mạnh xuống? Liền chút ra cô.
Làm Tốt Quan Hệ
Lãnh Tiếu Tiếu từ phòng giặt quần áo đi ra ngoài, mới vừa xoay người, còn chưa kịp ngẩng đầu liền phát hiện trước mặt của mình nhiều thêm hai cái chân.
"A?" Tiếu Tiếu lạnh lùng thê lương kêu một tiếng, dưới chân đau đớn khiến cho chân cô mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất.
Ở trong phòng trống rỗng này, im hơi lặng tiếng xuất hiện một đôi chân, quả thật muốn đem hồn của cô dọa bay mất?
"Thư ký Lãnh, chị không có việc gì chứ?" Một thanh âm hơi áy náy dễ nghe vang lên.
Nghe thấy thanh âm có chút quen thuộc, Lãnh Tiếu Tiếu bỗng chốc ngẩng đầu lên, phát hiện một cô gái thật tinh khiết đứng trước mặt, giống như đã gặp qua ở nơi nào? Lãnh Tiếu Tiếu ở trong đầu tìm kiếm.
"Thật xin lỗi, em dọa đến chị? Đây là anh Trạch Vũ ngày hôm qua bảo em mua dầu hoa hồng đưa cho chị? Cho?" Hàn Thi Dư có chút cáo lỗi nhìn Lãnh Tiếu Tiếu, vẻ mặt cười thân mật.
"Cô là? Chúng ta đã gặp qua rồi? Cô là em gái Trạch Vũ?" Một tiếng anh Trạch Vũ khiến Lãnh Tiếu Tiếu nhớ, lúc trước ở phòng giải khát công ty gặp qua cô.
"Đúng vậy, chúng ta đã gặp nhau, chị cứ gọi em là Thi Dư?" Cô cố nén không vui trong lòng lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
Lãnh Tiếu Tiếu nói một tiếng em gái này khiến ở bên trong lòng của Hàn Thi Dư phẫn hận không dứt, cô thật là ghê tởm cách xưng hô này. Nếu không phải là hi vọng đến lúc đó ở thời điểm anh Trạch Vũ chất vấn có thể giúp mình nói điều tốt lời nói, cô mới không cần bắt buộc chính mình tự đi lấy lòng cô ta như vậy.
"Tốt, Thi Dư, cám ơn cô, cô cũng gọi là tôi là Tiếu Tiếu tốt lắm?"
"Đừng khách khí, chị Tiếu Tiếu, em đỡ chị đứng lên? Có phải lại thương tổn tới chân hay không?" Hàn Thi Dư vẻ mặt ân cần, trong lòng lại hận không được cô cứ què như vậy mới phải.
"Không có việc gì, vốn là ngày hôm qua liền thương tổn tới, cô đỡ tôi đến ghế sa lon bên kia, tôi bôi chút thuốc sẽ từ từ tốt lên." Lãnh Tiếu Tiếu lạnh nhạt nói xong, mượn sức lực Hàn Thi Dư đứng lên.
Cô nắm cánh tay Hàn Thi Dư khập khễnh đi đến ghế sa lon, nhận lấy dầu hoa hồng của cô ta bắt đầu xoa nắn mắt cá chân sưng to lên này. Đau tan lòng nát dạ khiến cho cô không khỏi nhăn lại mày, không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ chậc chậc.
"Chị Tiếu Tiếu, năng lực của anh em tối hôm qua để cho chị rất hài lòng đi?" Hàn Thi Dư đột nhiên vẻ mặt cười xấu