Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đen Ăn Đen

Đen Ăn Đen

Tác giả: Cư Ni Nhĩ Tư

Ngày cập nhật: 04:18 22/12/2015

Lượt xem: 1341068

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1068 lượt.

i, trong tiềm thức, Mạc Ninh cho đến nay vẫn muốn kiếm một người đàn ông lý tưởng cho mình, như vậy, cái ý nghĩ yêu đương đột nhiên bay đến này đúng là một ngòi nổ.
Bất động sản An Giai là một công ty gia đình của nhị công tử Phú gia, nhiều bản tin của “Nhà quan sát kinh tế”đều vì mục đích gây dựng sự nghiệp cho công ty này, bản thảo này ban đầu được viết bởi các đồng nghiệp ở ban bất động sản. Hiểu rõ bất động sản An Giai, Mạc Ninh phân công nhiệm vụ “Truyền đơn nam nữ” nhét truyền đơn với khẩu hiệu quảng cáo “Bất động sản An Giai, vì một ngôi nhà an toàn”. Khách quan mà nói, Mạc Ninh thấy khẩu hiệu quảng cáo này nghe cũng không tệ lắm. Cô cũng không nghĩ nhiều cho đến vài hôm sau, với thân phận là người tiếp khách xuất hiện ở nơi có liên quan đến bàn rượu.
“Đến đây, ký giả Mạc, ly rượu này vì sự quen biết của chúng ta, không uống là không nể mặt.” Mạc Ninh đang suy nghĩ làm thế nào để mượn cớ rời bữa tiệc, lại một ly rượu đầy được đưa đến chỗ cô.
Thở mạnh nhận lấy chiếc ly, Mạc Ninh hào phóng nói: “Cạn ly.”
“Lên xe.” Trương Kiệt Chí trầm giọng nói trước mặt cô.
Mạc Ninh ngẩng đầu nhìn anh, lạnh lùng cười, nói: “Tôi tự đón xe về.”
Trương Kiệt Chí nhíu mày: “Em cứ muốn đối nghịch với người yêu mình vậy sao?”
Mạc Ninh lắc đầu, xoay người rời đi. Trương Kiệt Chí muốn kéo tay cô, cuối cùng buông ra, theo sát nói: “Hãy nghe anh nói, chuyện lần này không phải anh…”
Mạc Ninh xua tay: “Từ lúc bắt đầu quen anh, anh đã luôn nói thế này rồi…. ông trời dù ngốc, cũng chưa đến mức thiểu não đâu.”
Trương Kiệt Chí mặc trong chốc lát, bỗng nhiên thay đổi cách nói: “Em nên biết anh muốn gì.” Nói xong câu đó, anh kéo tay Mạc Ninh lại.
Cả người Mạc Ninh đều khó chịu, giờ phút này cô thầm nghĩ muốn trở lại nhà trọ tắm rửa một cái, sau đó đi ăn mặn, đánh răng, đi ngủ.
“Anh không cần phải mỗi lần đều nói cho có lệ như vậy, tôi nói rồi, tôi cũng nghĩ rồi, tôi sẽ chống lại hết sức mình. Tôi tự thấy mình không xứng với anh, hơn nữa, người tôi kết hôn sẽ là một người ưu tú. Mấy năm nay anh cũng không tìm bạn gái, tôi càng có lý do để tin, có lẽ anh muốn kết hôn ngay lập tức.”
Trên đường lớn, từng chiếc từng chiếc xe gào thét lướt qua, chiếc xe hơi làm mất một tia kiên nhẫn cuối cùng của Mạc Ninh, trong nháy mắt kia, cô thấy trên màn hình LCD khổng lồ của cửa hàng đối diện đang phát một đoạn phỏng vấn, cái người được phỏng vấn kia rất giống Cố Chuẩn.
Ngay sau đó, mắt của cô liền dừng ở hình ảnh trên màn hình, không nhanh không chậm hỏi: “Đồng nghiệp Trương, báo cho anh một chuyện.” Khi đó, không biết một trận gió từ đâu thổi đến, thổi đúng mái tóc của cô, ngăn môi lại, cô lấy tay hất ra sau, cô từ từ nói: “Tôi có bạn trai rồi, anh ấy.” Một ngón tay ngọc chỉ vào màn hình trước cửa hàng, môi lại mở: “Cố Chuẩn.”
Lúc này, Mạc Ninh quá đau đầu, suy nghĩ lộn xộn, không khống chế được hành vi, thế cho nên thật lâu thật lâu sau mỗi khi cố nhớ lại câu nói đầy tính chỉ đạo này, đều nhịn không được lắc đầu, đây chẳng phải chính là“rượu vào lời ra” trong truyền thuyết đấy ư?
Khi Tô Dã Nghị biết sụ kiện long trời này, hưng phấn giậm chân trong phòng, Mạc Ninh ôm đầu đau đớn, buồn ngủ nói với cô: “Cậu không sợ Dị Tự nghe thấy à?”
Tô Dã Nghị cười to: “Anh ấy tăng ca, gần đây luôn tăng ca.” Ngay sau đó lại hỏi, “Họ Trương không bất tỉnh chứ?”
“Gần vậy.”
“Bằng hiểu biết của mình với cậu……” Tô Dã Nghị đột nhiên dừng câu chuyện lại.
Mạc Ninh còn chờ câu dưới của Tô Dã Nghị, không ngờ nói được nửa câu đầu đã ngừng lại, cô mệt mỏi thúc dục nói: “Nói nhanh, mình còn đi ngủ, uống chín chén rượu trắng… Nửa cái mạng cũng mất rồi.”
“Chắc chắn cậu có ý với Cố Chuẩn! Mình nói cho cậu biết, mình xem anh ấy nói chuyện, các thứ,… Mình thấy anh ấy rất tốt trong một phạm vi nào đó! Mình mê nhất là loại đàn ông này!”
“Mình cũng mê.” Mạc Ninh đột nhiên nói.
Tô Dã Nghị sốc vì những lời này của Mạc Ninh, mở to mắt xem có nhìn ra cái gì trên mặt cô hay không, nhưng lúc này Mạc Ninh đã mệt mỏi ngồi phịch xuống giường. Tô Dã Nghị chẳng tìm được dấu vết gì.
Câu thuận miệng này nhanh chóng dẫn đến sai lầm tiếp theo.
******
Tuần san kinh tế Mạc Ninh thực tập có cô hướng dẫn là Hứa Hoa, một người phụ nữ có chồng hay mách lẻo, khi Mạc Ninh vừa thực tập đã bị bộ dáng nghiêm trang của cô giáo uy hiếp, sau khi làm việc chung cô mới từ từ phát hiện suy nghĩ của cô ấy rất thoáng. Khi Hứa Hoa gọi điện cho Mạc Ninh là buổi chiều, thành phố G bão giật liên tục, bên ngoài cửa sổ lớn ở tòa soạn báo mây đen kịt trời.
Giọng nói của Hứa Hoa vẫn bình thường: “Đêm qua chủ nhiệm và Cố Chuẩn cùng dùng bữa.”
Mạc Ninh đang cắn bút nghiên cứu mấy tiểu tiết vặt vãnh khác, hỏi qua loa: “Sau đó sao?”
“Cô cũng tham dự bữa cơm kia, cùng đi với cô và chủ nhiệm còn có Trương Kiệt Chí.”
“Ừ.”
Hứa Hoa tức giận: “Em không tò mò chút nào chuyện đã xảy ra trên bàn cơm à?”
Mạc Ninh còn đang so sanh biên độ tăng giá của các nhãn hiệu rượu quý I và quý II, suy nghĩ đã sớm bị lấp bởi các con số, thật ra không hề hứng thú