The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đen Trắng

Đen Trắng

Tác giả: Triêu Tiểu Thành

Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015

Lượt xem: 1341572

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1572 lượt.

anh không có can đảm để nhìn nó nói chuyện.
“Dĩ Ninh không giống như vậy.” Anh nói cho cô:“Anh gặp được trong quá khứ, gặp được trong tương lai, không ai có thể so sánh với Dĩ Ninh.”
Lý trí dần dần bị chặt đứt, anh nghe thấy chính mình hỏi ra một vấn đề cực kỳ nguy hiểm.
“Em thật sự...... muốn có con như vậy sao?”
Cô gật đầu một cái.
Tay trái che đi ánh mắt cô, anh cảm thấy hàng lông mi của cô đang nhấp nháy, lòng bàn tay truyền đến xúc cảm rất nhỏ, làm anh hoàn toàn buông tha lý trí.
Bỗng nhiên anh đặt cô nằm xuống, phủ người mình lên, dùng sức kéo váy ngủ của cô xuống.
Sắc mặt Kỉ Dĩ Ninh đổi đổi, cảm thấy xấu hổ.
“Anh đang đồng tình với em sao?...... Anh không thích, em tuyệt không miễn cưỡng anh.”
“Anh không thích?”
Anh móc ngón tay, cởi đồ lót của cô ra, mạnh mẽ không một chút miễn cưỡng nào, mà là mong đợi đã lâu.
“Dĩ Ninh, em sẽ không biết anh thích nhiều......” Em, còn có những đứa con của chúng ta.
Nếu có khả năng có được.
......
Rạng sáng, bốn giờ.
Không khí phiêu tán hơi thở tình dục.
Anh ngồi ở mép giường, ngắm nhìn bộ dáng cô nặng nề ngủ, trong lòng đau đớn như bị dao cắt.
“Em nhạy cảm như vậy......”
Vốn muốn cô cả đời không phải lo lắng điều gì, lại không biết được kể từ hôm nay, liệu anh có còn đủ khả năng làm việc này hay không.
Mặc quần áo, Đường Dịch đi xuống tầng.
Gọi một cuộc điện thoại, mười lăm phút sau, có hai cấp dưới đáng tin cậy vội vàng đi tới.
Cả người Đường Dịch hãm sâu trong bóng đêm, âm sắc rất lạnh.
“Bắt đầu từ ngày mai, âm thầm đi theo thiếu phu nhân....... Nếu không tìm thấy cô ấy, tôi muốn các người đền mạng.”
“Vâng!”
[1'> Hải bảo: linh vật của World Expo Thượng Hải 2010 lại có tên gọi là Hải Bảo (báu vật của biển, tên tiếng Anh là Hai Bao) màu xanh, được thiết kế dựa trên ý tưởng chữ “Nhân” (con người). Linh vật thể hiện đậm đà bản sắc văn hóa của Trung Quốc và cũng đồng nhất với hình ảnh của Logo. Đây là lần đầu tiên thiết kế hình ảnh linh vật trong các Triển lãm thế giới sử dụng hình ảnh sáng tạo từ chữ tượng hình. Màu xanh của linh vật tượng trưng cho màu xanh của địa cầu, giấc mơ, màu xanh của biển, màu xanh của tương lai.
Hội chợ triển lãm quốc tế (thế giới quen gọi là Expo, từ Việt cổ gọi là Hội Đấu xảo) là hoạt động triển lãm quốc tế chính thức, mang tính toàn cầu nhưng không có tính thương mại. Các nước tham gia Triển lãm với tư cách Quốc gia. Triển lãm này có hai phần: sự kiện chính được tổ chức 5 năm một lần và sự kiện phụ, 4 năm tổ chức một lần. Hoạt động triển lãm kéo dài 4 – 6 tháng nhằm giới thiệu các lĩnh vực kinh tế, công nghệ, văn hóa, xã hội, môi trường … của các nước tham gia. Triển lãm do Chính phủ hoặc Bộ, Ngành Nước đăng cai tổ chức.
Triển lãm thế giới Expo Thượng Hải 2010 diễn ra từ 1/5 tới 31/10/2010.
Truyện được viết vào đầu năm 2010 ^^. Chữ hài (hài tử) đọc gần giống hải (hải bảo) nên chị mới nói lái đi ^^.






Tra ra manh mối
Kể từ ngày hôm đó, tâm trạng mỗi ngày của Kỉ Dĩ Ninh đều giống chỉ số thị trường chứng khoán năm 2008, duy trì một xu thế màu đỏ tốt đẹp.
Có khi Đường Dịch lại ôm cô không chút để ý nói:“Anh không có kiên nhẫn với trẻ con đâu, không có cũng không quan trọng.”
Đáng tiếc đang ở trong tâm lý bồng bột chờ mong đó, Kỉ Dĩ Ninh đã tự động hình thành hệ thống che chắn với những lời nói kiểu này rồi, dù sao bình thường nhìn qua Đường Dịch cũng chính là không âm không dương, cô cũng sẽ không nghĩ nhiều đến ý tứ trong những lời nói này của anh, lại càng không chú ý tới, mỗi lần Đường Dịch nói đều là ‘Không có cũng không quan trọng’, mà không phải ‘Không cần cũng không quan trọng’.
Đêm nay, công việc của Đường Dịch có hoạt động.
Chủ quán vừa thấy manh mối không đúng, liền nhanh nhẹn vâng dạ lui xuống. Đường Dịch không quay đầu lại, nói với cấp dưới:“Đi đi, đêm nay đừng đi theo tôi.”
“......”
Khiêm Nhân nhỏ giọng hỏi:“Tôi lái xe đưa anh về được không......?”
Đường Dịch giận dữ,“Lời nói của tôi anh nghe không hiểu có phải không?!”
“......”
Vì thế, đám Khiêm Nhân đều bị dọa mà rời khỏi đó.
Bạn Đường Thần Duệ đi ra từ quán bar đùa nghịch cái chìa khóa xe của mình, thảnh thơi chờ bồi bàn lái xe mình ra, không nghĩ tới vừa nhấc mắt, chỉ thấy cả hội cũng chỉ còn lại anh và Đường Dịch, chắc là mọi người đều bị Đường Dịch dọa chạy hết rồi, nhất thời trong lòng bạn Đường trầm xuống: Đừng đi nhờ xe của tôi đừng đi nhờ xe của tôi đừng đi nhờ xe của tôi......
Đang nghĩ tới đó, tay trái của Đường Dịch đã khoát lên vai anh.
“Đưa tôi trở về.”
“......”
Trời sinh tính sợ phiền toái nên trong lòng bạn Đường đang thực bi thương: Sớm biết vậy hôm nay sẽ không lái xe làm gì, đi ngồi xe buýt ngắm cảnh còn tốt chán......
Vì thế, bạn Đường mang theo Dịch thiếu gia tôn quý cùng nhau tận hưởng cảm giác vui vẻ khi bị kẹt xe.
“Tôi nghĩ, khi nào thì loại nhân vật này cần sắm vai với tôi thế?”
“Sao?”
“Cùng anh giải buồn ấy...... Trước đây những chuyện thế này