
Tác giả: Triêu Tiểu Thành
Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015
Lượt xem: 1341525
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1525 lượt.
lặng rời khỏi, đóng lại cửa thư phòng, không quấy rầy thế giới của riêng anh.
Trở về phòng, lòng cô lặng yên như nước.
Nhịn lại nhẫn, cuối cùng vẫn không nhịn được, gọi điện thoại cho một người.
Mặc dù là đêm khuya, giọng nói của Đường Kính ở đầu dây bên kia vẫn ôn hòa như trước, không hề thấy cảm giác bị quấy rầy, anh có chút không chắc chắn hỏi một câu:“Dĩ Ninh?”
“Là em.” Cô ôm điện thoại, nhịp tim rối loạn, rốt cục cũng hỏi vào vấn đề:“Hôm nay, đối với Đường Dịch, là một ngày rất đặc biệt?”
Nếu không, làm sao có thể thấy một Đường Dịch xa lạ như vậy.
“Em không biết sao?” Đường Kính kinh ngạc hỏi lại:“Hôm nay là ngày giỗ mẹ của anh ấy……”
Cô lập tức hiểu ra.
Khó trách, khó trách anh lại giống một người như vậy, cũng sẽ có một mặt ôn nhu như vậy.
Thì ra, không phải anh không có tình yêu, chỉ là anh yêu quá sâu, ý định làm cho tất cả mọi người nhìn không thấy.
Dù sao cô cũng rất thiện lương, vì thế trong lúc vô tình nhìn thấy một mặt khác của anh đó cô đã lưu nó trong lòng, màu trắng dày đặc, giống như ánh sáng.
Vì vậy sau đó, cô bắt đầu mơ thấy anh.
Mơ thấy khuôn mặt anh, mơ thấy tất cả mọi thứ về anh, anh là người lạnh lùng luôn một mình chịu đựng mà không bao giờ biểu hiện ra ngoài. Cô thật sự là ngốc, không biết bảo vệ chính mình, ở trong mơ cũng vẫn bị thương.
Tại sao người ta có cảm xúc?
Nước mắt tuôn ra, cô hoảng loạn cúi gập người xuống.
Bóng đêm buông xuống, Kỉ Dĩ Ninh tắm rửa xong, lau tóc đi ra phòng tắm. Trong phòng ngủ rất yên tĩnh, đêm nay, có lẽ lại là đêm chỉ có mình cô.
Đường Dịch làm việc gì cũng luôn luôn thần bí, ngoại trừ Khiêm Nhân là người thường đi theo anh thì rất ít người biết. Mười ngày nửa tháng không thấy được bóng dáng anh, thật sự quá mức bình thường.
Cô rất ít gọi điện thoại cho anh. Ngay từ đầu là không muốn, sau lại là không dám. Không muốn, là vì ban đầu cô đối với anh không hề có chút tình cảm nam nữ nào, anh không ở bên cạnh cô, cô mới cảm thấy an toàn.
Nhưng sau này, cô lại thành không dám.
Cảm giác như đang đi bộ trên đường băng mỏng manh, thật sự không an toàn, nó làm cô nghi ngờ mình đối với anh có một loại tình cảm không thể nói.
Chung quy cô vẫn lùi bước.
Không động tâm, mình cũng không bị vứt bỏ.
Lau khô tóc, lấy chăn, cô lo lắng chui vào ổ chăn, Kỉ Dĩ Ninh ngồi tựa đầu vào thành giường, cầm lấy một quyển sách đặt ở đầu giường lên xem.
Quyển sách này cô nhìn thấy trên giá sách trong thư phòng của anh, tiếng Hy Lạp thâm thúy khó hiểu, ẩn trong những chữ đó, là những câu chuyện xưa về nền văn hóa Hy Lạp, cô thấy rất khó tưởng tượng người như anh lại có thể xem loại sách này.
Trước kia cô nghĩ, anh là người không có cảm xúc. Giết người, dính máu, thế giới của anh hoàn toàn bất đồng với cô.
Nhưng sau này, thời gian làm thay đổi cái nhìn của cô với anh.
Anh là một người cực kỳ phức tạp, như một cái cây mọc ở chỗ sâu nhất trong rừng nhiệt đới Amazon chỉ có ánh sáng mờ nhạt, anh làm cô lạc đường trong thế giới cây cối đó, sau đó lại tự dùng ánh sáng không ngừng dẫn cô tới nơi có thể nhìn thấy con người thật của anh.
Nhưng chính mình đã nói rõ, phương thức duy nhất để tiếp nhận một người chính là không ôm hy vọng đi yêu người đó.
Vì thế Kỉ Dĩ Ninh rốt cục phát hiện, anh quá độc ác, không hề nể tình mà buông tha cô. Anh trói cô lại, còn không chịu buông tha trái tim cô.
Nhìn sách một lúc, cuối cùng Kỉ Dĩ Ninh không thể không thừa nhận cách tư duy của Đường Dịch, cô thật sự không nhìn rõ mọi thứ. Ngôn ngữ Hy Lạp thâm thúy khó hiểu như thế, mặc dù cô biết, nhưng đầu óc cũng bị tra tấn đến choáng váng. Không khỏi nhớ tới Thiệu Kì Hiên từng đánh giá Đường Dịch một câu: Đầu óc của anh ta, tần suất suy nghĩ không ở cùng bước sóng với người bình thường.
Nói rất có lý.
Cô nhắm mắt một lát, sau đó cầm điều khiển từ xa, mở ra màn hình TV LCD.
Màn hình sáng lên, Kỉ Dĩ Ninh lập tức sửng sốt.
Thế nhưng lại nhìn thấy anh.
Tin tức kinh tế và tài chính buổi chiều. Nhìn thấy anh, thật ra cũng không kỳ quái.
Thế giới của Đường gia không phải tất cả đều là màu đen, Đường Dịch làm việc luôn luôn đúng mực mười phần, công nghiệp thuốc tẩy(Hán Việthiêu bạch: là bột tẩy trắng.) cũng đủ cường đại, trong thế giới màu trắng, anh đóng thuế đầy đủ với số tiền rất lớn, ném ra một số tiền lớn để đầu tư, anh dễ dàng thành công, làm cho thế lực khắp nơi đều nể phục vài phần.
Đây là tin tức phát lại, đại ý nói là Đường Dịch ký được một bản hợp đồng hợp tác xuyên quốc gia, đồng thời trả lời phỏng vấn cùng người phát ngôn là thiên kim tiểu thư Hào Trịch.
Tin tức tài chính và kinh tế, đương nhiên quan trọng về tin tức. Nhưng người quay phim chuyên nghiệp am hiểu sâu sắc tâm lý người xem, máy quay luôn hướng về hình ảnh Dịch thiếu của Đường gia và người phát ngôn xinh đẹp đang sánh vai đứng cùng một chỗ.
Gần đây để ý kỹ mới không thể không thừa nhận, người đàn ông này luôn luôn nổi bật. Kỉ Dĩ Ninh nhìn anh, cô nghĩ bộ dáng như thế, có thể nói là xinh đẹp, hay là, anh đã vượt qua cả từ xinh đẹp này?