Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Điên Cuồng Độc Chiếm

Điên Cuồng Độc Chiếm

Tác giả: Hiểu Phượng Linh Nhi

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 134935

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/935 lượt.

phú to lớn như vũ trụ.
Cho nên hai vợ chồng cảm thấy tên này rất hay.
Hơn một tháng sau, Thước Tiểu Khả đã chấm dứt kì ở cữ, Lãnh Ngạo khẩn cấp bò lên giường cô. Từ khi Khả Nhi bắt đầu mang thai, chuyện phòng the của bọn họ chỉ đếm trên đầu ngón tay, vì con cái gì anh cũng nhịn. Đến nay cuối cùng cũng được “Thủ đắc vân khai kiến nhật xuất*” rồi.
(*) Thủ đắc vân khai kiến nhật xuất (Đợi được mây tan mặt trời mọc): Ý nói đến tính lạc quan kiên trì, vĩnh viễn không buông tay. Chỉ có người kiên trì tới cùng mới có thể đợi được đến lúc mây tan để nhìn thấy mặt trời, cầu vồng xuất hiện.
Có khi anh nghĩ, tình cảm của anh cũng giống như vậy, cho dù thủ đoạn có chút vô sỉ, có thể nói là dẫm trên vô số xác người để dựng nên, nhưng anh không hối hận. Thủ đoạn cái gì, chỉ cần có thể khiến Khả Nhi vĩnh viễn không rời khỏi anh là được.
Lúc này, Thước Tiểu Khả mặc áo ngủ màu bạc trong suốt, làn da cô vốn trắng, sau khi sinh con xong lại càng mượt mà hơn, ẩn hiện dưới lớp áo ngủ mỏng càng thêm mê người. Lãnh Ngạo nhìn mà yết hầu không ngừng chuyển động lên xuống, ngoài dáng người gợi cảm, gương mặt của Thước Tiểu Khả cũng có lực hấp dẫn hơn.
Đôi mắt xinh đẹp yếu ớt, đôi môi không son mà hồng, mái tóc thả rối tự nhiên. Anh bị cô trêu chọc vài cái, sau đó cô còn ngoắc ngón tay, híp mắt phóng điện với anh.
Lãnh Ngạo vốn đã rất “trướng” rồi, bị cô khiêu khích như vậy, nhiệt huyết toàn thân anh sôi trào hừng hực, thần kinh căng đến cực hạn, thật sự nếu không phóng thích, anh nhất định sẽ chết vì nghẹn.
Như con sói bị bỏ đói, Lãnh Ngạo bổ nhào lên người cô, môi dán lên da thịt bóng loáng của cô, một đường hôn xuống. Trán, môi, ngực, eo, chân, mỗi nơi mẫn cảm trên thân thể cô đều bị anh hôn mấy lần, cuối cùng hôn đến chân, mắt anh lóe sáng.
Ban đầu, lúc khắc những chữ này lên chân cô, ngoài việc lưu lạc ấn của mình còn là để gắn thiết bị truy tìm. Mấy tháng trước, thiết bị đã được gỡ xuống, nhưng hai chữ chói mắt vẫn không xóa đi. Anh không hối hận vì đã xăm lên chân cô, vì hai chữ này có thể thời thời khắc khắc nhắc nhở anh, vĩnh viễn là của anh.
Anh lại hôn lên trên, rơi xuống cánh môi ướt át của Thước Tiểu Khả, răng lưỡi quấn giao, tình yêu dung nhập vào xương thịt.
Lãnh Ngạo thở gấp hỏi cô: “Khả Nhi, anh muốn nghe em nói ba chữ kia với anh.”
Khả Nhi bị anh khiêu khích đã sớm mắt đỏ tai đỏ, mê ly ôm lấy cổ anh hỏi: “Ba chữ nào?”
Lãnh Ngạo hôn hai cái lên môi cô, đáp: “Anh yêu em!”
Thước Tiểu Khả cười nhạo một tiếng, nói theo: “Em yêu anh.”
Lãnh Ngạo cực kỳ thỏa mãn, đây là lần đầu tiên nghe cô nói ba chữ đó với anh, anh thậm chí còn có cảm giác như mới biết yêu. Sau đó anh không nói thêm gì, dùng hành động thực tế biểu hiện tình yêu của mình.
Hai thân thể dán lấy nhau không một kẽ hở, phòng ngủ tràn đầy xuân sắc. Lúc Lãnh Ngạo đi vào, phát hiện nơi đó của cô vô cùng khít khao, phải dùng nhiều sức mới xâm nhập được. Khi chạm đến chỗ sâu nhất, anh dường như hòa thành một đám mây bay dập dờn, vô cùng thỏa mãn.
Hoan ái dời sông lấp biển đi qua, Thước Tiểu Khả mệt đến không chịu nổi, chìm vào giấc ngủ, Lãnh Ngạo lại không hề buồn ngủ. Anh đứng dậy lấy một điếu xì gà, mở cửa sổ sát đất đi ra ban công.
Lúc này đã vào đêm, chung quanh im ắng. Anh nhìn mặt trăng trên trời, trăng rất tròn, rất sáng, tựa như sự viên mãn của anh và Khả Nhi hiện tại.
Anh biết hạnh phúc này không dễ có được, nếu không phải anh dùng hết thủ đoạn, căn bản không có ngày hôm nay. Thứ ấm áp duy nhất trong lòng anh vĩnh viễn cũng sẽ không biến mất.
Nếu có kiếp sau anh vẫn còn muốn ở cùng Khả Nhi.
Khả Nhi, em là duy nhất của anh, không phải là “một trong những…”, bất luận thế nào, cho dù có dùng hết thủ đoạn, anh cũng không thể để em rời khỏi anh. Thế giới này, chỉ có em mới khiến anh cảm thấy an toàn, cảm thấy ấm áp. Nếu không còn em, anh chẳng khác nào mất đi tất cả, không còn em, anh có nhiều tài phú hơn đi nữa cũng chỉ uổng công.
Cho nên, xin em ở cùng anh một đời một kiếp!
Toàn văn hoàn