
Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy
Tác giả: Thư Dứu
Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015
Lượt xem: 1341020
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1020 lượt.
cùng là muốn gì?
“Chẳng qua muốn cho cô nhìn thấy sự thật mà thôi.” Thư Yểu Ninh thản nhiên nói, “Kỷ Ngân Viễn đã lựa chọn Đường Như, đây là sự thật không thể chối cãi!”
“Bom là giả!”
Thư Yểu Ninh cười, “Nhưng Kỷ Ngân Viễn không biết.”
Yểu Nhiên giận nói, “Vậy thì sao, đó là chuyện một người lính nên làm!”
Người bình thường có tư cách ích kỷ, nhưng người lính thì không được, bọn họ không thể, cũng không có tư cách ích kỷ.
“Cho nên, cô muốn nói, về sau mỗi lần gặp phải nguy hiểm, Kỷ Ngân Viễn đều bỏ cô lại mà đi cứu người khác, cô cũng có thể tiếp nhận?” Thư Yểu Ninh thản nhiên nói, “Mặc kệ chết sống của cô, bỏ cô lại sau lưng, để cô một mình đối mặt với cái chết, chờ đợi cái chết tới.... ......”
Thư Yểu Ninh lạnh lùng nhìn Yểu Nhiên, “Dù là vậy, cô cũng có thể tha thứ cho anh ta?”
Đương nhiên!
Yểu Nhiên há miệng, muốn mạnh mẽ nói ra hai chữ này, nhưng trong lòng rối bời, cổ họng như bị vật gì chẹn lại, không cách nào phát ra tiếng được.
“Thư Yểu Nhiên, cô đừng quên, Đường Như không phải người xa lạ.” Thư Yểu Ninh thong thả nói, “Đường Như là bạn thân từ nhỏ của Kỷ Ngân Viễn, anh ta đã lựa chọn Đường Như, ném cô một bên, cô nói thử xem, vì cái gì?”
“... ...... ....” Yểu Nhiên run rẩy, lòng loạn như ma.
Tại sao?
Còn cần phải hỏi sao?
Tất nhiên là vì quan hệ của hai người càng mật thiết hơn, cô là bạn gái của anh, cho nên.... ...
Như đọc ý nghĩ của Yểu Nhiên, Thư Yểu Ninh cười lạnh nói, “Con người đều là động vật ích kỷ, sống chết trước mắt, muốn bảo vệ nhất sẽ là thứ họ cho là quan trọng nhất, tựa như có rất nhiều người có thể vì mình là không để ý đến sống chết của người khác. Kỷ Ngân Viễn lựa chọn Đường Như, đã chứng minh, trong lòng anh ta, Đường Như quan trọng hơn cô!”
Yểu Nhiên trầm mặc hồi lâu, mới nói, “Chính anh cũng nói, hai người họ biết nhau đã hai mươi mấy năm...... Mà tôi và Kỷ Ngân Viễn, chỉ mới ở chung chưa tới một năm.”
Đó là khoảng thời gian mà cô không cách nào tham dự được, nhiều năm làm bạn, sao có thể không có tình cảm?
Cô tin, đối với Kỷ Ngân Viễn, Đường Như là đặc biệt.
Nhưng, như vậy thì sao?
Những chuyện kia đều là chuyện đã qua, mà giờ Kỷ Ngân Viễn cũng đã thừa nhận cô là bạn gái của anh. Có thể hiện tại anh còn chưa yêu cô sâu sắc, nhưng ngày còn dài, ai biết tương lai sẽ ra sao?
“... ......” Thư Yểu Ninh nhíu mày. Trong trí nhớ của anh ta, Thư Yểu Nhiên luôn tùy hứng ích kỷ, tự cho mình là trung tâm, nhưng bây giờ....... Hình như cô đã thay đổi, thay đổi đến mức, gần như thành một người khác, “Cô tin tưởng anh ta?”
Yểu Nhiên lắc đầu.
Thư Yểu Ninh cười nhạt, “Tôi biết ngay mà, cô và Kỷ Ngân Viễn.......”
“Tình yêu, quả thật cần sự tin tưởng để duy trì, nhưng tin tưởng mù quáng thì là đồ ngốc!” Yểu Nhiên kiêu ngạo nói, “Cho nên, không nên nói ‘tôi tin Kỷ Ngân Viễn’ mà phải nói, ‘tôi hiểu Kỷ Ngân Viễn’.”
Thư Yểu Ninh giật mình.
“Nếu Kỷ Ngân Viễn đã chọn tôi, vậy tôi có tư cách tin tưởng; còn Đường Như.... ... Đã là quá khứ.” Quá khứ cô không ở bên anh, không đại biểu tương lai không có, mà cái cô quan tâm vẫn là luôn là hiện tại và tương lai. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Nói đến đây, dường như ngộ ra điều gì, Yểu Nhiên tiếp, “Đường Như xuất hiện ở đây, hẳn không phải là tình cờ ?!”
Từ ban đầu, Thư Yểu Ninh luôn không ngừng nói này nọ để cô hiểu lầm Kỷ Ngân Viễn, mà Đường Như vẫn không ưa cô muốn cô rời khỏi anh, cho nên qua chuyện lần này muốn cô chủ động buông tay!
Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ đây là lý do phù hợp nhất, nhưng điều cô không hiểu là, tại sao Thư Yểu Ninh phải phối hợp với Đường Như?
Hơn nữa.... ... Hai người họ biết nhau như thế nào?
“Đây không phải là vấn đề cô cần quan tâm.” Thư Yểu Ninh không hề phủ nhận, tầm mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.
Yểu Nhiên nghẹn lời, “... .......”
Cái gì mà ‘không phải vấn đề cô cần quan tâm’?
Yểu Nhiên cau mày, tức giận nói, “Vừa rồi anh đã nói, chờ mọi người đi hết, anh sẽ nói ra mục đích của anh!”
Thư Yểu Ninh thản nhiên nói, “Tôi đổi ý rồi.”
“Anh!”
Thư Yểu Ninh vẫn thong dong nói, “Cô đi đi.”
“Hả?”
Thư Yểu Ninh liếc Yểu Nhiên một cái, thấy cô còn ngây ngốc đứng tại chỗ, bèn nói, “Còn chần chừ, tôi sẽ đổi ý.”
“... .....” Yểu Nhiên không lên tiếng, đẩy cửa chạy ra ngoài.
Theo đuổi chân tướng rất quan trọng, nhưng khi an toàn tính mạng còn không đảm bảo, thì chân tướng gì gì đó đều là mây bay!
Ánh mặt trời rực rỡ chiếu lên mặt Yểu Nhiên. Cô vui vẻ ngửa đầu hít sâu một hơi. Thật sự....... Tự do!
Sau lưng Yểu Nhiên, cửa nhà máy mở rộng, có thể thấy rõ ràng gương mặt bình tĩnh của Thư Yểu Ninh.
Mấy năm trước, Tống Quân khiến Thư Yểu Ninh cảm thấy có tình yêu tồn tại, nhưng lại ra đi, chưa kịp dạy anh ta thế nào là yêu. Hôm nay, lời Yểu Nhiên khiến anh ta tìm thấy lối đi, nhưng anh ta đã không còn cơ hội để xác nhận.
Thư Yểu Ninh chậm rãi nhắm mắt lại, mở nắp bật lửa ra, ném xuống đất, ngọn lửa nho nhỏ vừa mới tiếp xúc với mặt đất đã lập tức bùng lên, bắt xăng cháy hừng hực.
Thư Yểu Ninh v