
Tác giả: Nhạc Nhan
Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015
Lượt xem: 134636
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/636 lượt.
đầy đặn của cô, chạm vào nơi trơn mịn khiến hắn không nhịn được hung hăng mà nắm lấy, thật quá mịn màng. Bộ ngực trắng như tuyết nhẹ nhàng đu đưa, phía trên bộ ngực mềm mại như bánh ngọt là hai trái anh đào, lóng lánh như một món ăn ngon, hấp dẫn đến độ khiến người ta muốn cắn một ngụm.
Hắn cúi đầu xuống bộ ngực mềm mại vừa hôn lại vừa cắn, tay còn đi xuống giữa hai chân cô. Hắn muốn nghe cô rên rỉ, muốn thấy cô bị dục vọng khống chế mà trở nên mê người...
Viên Viên...
Trong mộng hắn không kiềm chế được mà vùi mình vào cơ thể cô. Thì ra cơ thể con gái là như thế này, nhưng mà... Sao không giống như hắn tưởng tượng?
Lúc hắn đạt tới cao triều cũng là lúc hắn mở mắt ra đối diện với trần nhà tối om.
Sửng sốt ước chừng năm giây hắn mới lĩnh ngộ được rằng mình vừa mới nằm mộng mà thôi.
Hai chân của hắn còn đang kẹp cái gối nằm đáng thương, mà ga trải giường vẫn còn chứng cớ xấu hổ lần đầu tiên hắn đạt tới cao triều.
Không thể nào?
Hắn... Hắn sao có thể có giấc mộng như thế này?
Hơn nữa đối tượng trong mộng còn là Trình Viên Viên.
Nếu như bị Diệp Linh biết, hắn nhất định sẽ bị hành hạ cho đến chết!
Khương Đường ảo não len lén bò xuống giường, mang quần lót đi giặt sạch sẽ.
Giặt xong, trên đường trở về phòng hắn không nhịn được nhìn cửa phòng chị gái.
Đèn trong phòng đã tắt, hai người chắc đã đi ngủ rồi.
Nếu như chị gái mà không có ở nhà...
Khương Đường kinh ngạc phát hiện, hắn thế nhưng lại dám có ý định “Tập kích ban đêm”!
Hai chân hắn run rẩy chạy về phòng mình, lại trằn trọc trở mình không thể nào ngủ nổi.
Không được, tiếp tục như vậy thật không được!
Nhất định là hắn ít gần bọn con gái cho nên mới đói khát như vậy, hơn nữa hắn mới học cấp hai sao đã... khát vọng bọn con gái?
Rốt cuộc là do hormone trong cơ thể gia tăng quá nhanh khiến cho tốc độ tế bào sinh trưởng không theo kịp hay là bởi vì nguyên nhân khác?
Hình như là, có thể là, nói không chừng hắn lại thích Trình Viên Viên?
Nhưng sau đó hắn liền phủ nhận ngay.
Không thể nào, người con gái kia ngốc nghếch lại vừa yếu đuối, gương mặt cũng bình thường, cả người chỉ có bộ ngực là nhìn được một chút. Hơn nữa gặp đại sự cũng chẳng biết xoay sở, chỉ biết rơi nước mắt. Ưu điểm duy nhất xem ra là lòng thương người mà thôi.
Cô yêu nhất là trẻ con, đối với động vật cũng đối xử tốt hơn cả người. Trên xe bus thấy người già nhất định nhường chỗ, trên đường thấy chó lang thang nhất định sẽ vọt vào cửa hàng mua thức ăn cho nó.
Hắn nhớ có một lần, Diệp Linh đột nhiên mang hai con mèo nhỏ về nhà, thì ra là Trình Viên Viên nhặt được một ổ mèo con bị bỏ rơi, cô mang về nhà hai con, bảo Diệp Linh mang về hai con. Sau đó những con mèo kia lớn lên lại vẫy đuôi rời đi khiến Trình Viên Viên đau lòng suốt một thời gian.
Khương Đường hừ một tiếng, loại con gái này có gì tốt?
Cô chỉ thích hợp làm một người mẹ chiều con mà thôi.
Nhưng... Gương mặt hắn lại đỏ lên. Dù sao thì trừ chị gái ra thì Trình Viên Viên chính là nữ sinh quan tâm đến hắn nhất, hơn nữa cô còn vì hắn mà khóc... Vừa nghĩ tới lúc trong bệnh viện vì lo lắng cho hắn mà rớt không ít nước mắt nước mũi lên người hắn... chỉ cần nghĩ lại hình ảnh đó hắn lại cảm động không thôi.
Mà hắn đã quên lần trước mình từng có phần cảm động này là vào lúc nào rồi.
Căn phòng cách vách đột nhiên có tiếng mở cửa.
Cả người Khương Đường cứng đờ, đột nhiên có một ý nghĩ xông lên.
Không phải là Trình Viên Viên chứ?
Nếu như hiện tại hắn ra ngoài giả vờ mình đi nhà vệ sinh có phải sẽ được nhìn thấy cô mặc áo ngủ hay không?
Nghe nói các cô gái lúc ngủ không mặc áo lót, nếu như hắn giả vờ choáng đầu, không cẩn thận ngã vào người cô, tay nhè nhẹ để ở... Không được, chỉ cần tưởng tưởng hắn đã cảm thấy máu nóng tòan thân bắt đầu chảy xuống thân dưới.
Hắn ảo não vỗ vỗ đầu muốn mình đừng vọng tưởng nữa nhưng vẫn không có cách nào khiến mình không chú ý tiếng bước chân càng lúc càng gần bên ngoài cửa. Chủ nhân của đôi chân kia không phải đến phòng hắn đấy chứ?
A, nếu sự thật là như vậy đây chẳng phải là mộng đẹp thành sự thật?
Khương Đường cười khúc khích chợt nghe tiếng cửa phòng mình mở ra thì nụ cười lập tức cứng đờ trên mặt.
Không thể nào?
Khương Đường nằm ở trên giường không dám động đậy.
Là ai đến phòng của hắn?
Là Trình Viên Viên sao?
Đây không phải là thật chứ?
Mới vừa rồi hắn còn hi vọng mộng đẹp có thể trở thành sự thật, bây giờ thật sự sẽ thành sự thật sao?
Không, không thể nào, chẳng lẽ Trình Viên Viên muốn trộm hôn hắn sao?
Thật ra thì ý định như vậy không tồi, đây là nụ hôn đầu của hắn, hắn còn chưa biết sẽ dâng ra lúc nào.
Đột nhiên mặt hắn trở nên nhói đau, khiến hắn không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.
"Thằng nhóc đáng ghét, ngã bệnh còn bướng bĩnh hại chị lo gần chết, cho em đau chết đi!”
Giọng điệu này, cái giọng nói này rõ ràng là Diệp Linh rồi.
Khương Đường cũng không nhịn được nữa, hắn đẩy tay cô ra thở phì phò hỏi