
Tác giả: Mặc Tử 1123
Ngày cập nhật: 02:59 22/12/2015
Lượt xem: 1341653
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1653 lượt.
Gái Ế Chuẩn Bị Trước Khi Đi Xem Mắt
Nam nữ thời cổ đại khi còn nhỏ tuổi sẽ nghe theo lệnh cha mẹ, lời của mai mối mà bị kéo vào phần mộ hôn nhân. Thân là một cô gái thì không có quyền lên tiếng, cũng không cần đau đầu nhức óc vì vấn đề tuyển vợ kén chồng lập gia đình. Mà hiện nay, phụ nữ đã được giải phóng, hôn nhân là tự do, nhưng việc lập gia đình lại trở nên hết sức khó khăn.
Gần đây Lâm Lung đang cảm khái về vấn đề này. Tuy rằng cô không phải người mà người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở. Thế nhưng ít ra cô cũng là một cô gái tốt, đứng đắn, có tri thức hiểu lễ nghĩa. Dù không có gương mặt xinh đẹp như tiên nhưng cũng không xấu xí đến mức hù dọa người khác. Vốn tưởng rằng việc tìm một người bạn trai, sau đó gả đi là không khó, nào biết con ếch bốn chân thì rất nhiều, nhưng đàn ông hai chân có nhân phẩm tốt lại rất ít. Có khi ngẫu nhiên gặp được thì người ta lại thuộc quyền sở hữu của người khác rồi.
Vì vậy, dưới sự bức bách và thúc giục của người nhà, cô nương Lâm Lung độc thân đã lâu chính thức bước lên con đường xem mắt. Hôm nay quay đầu lại bỗng phát hiện bản thân từ cô gái trẻ đông chọn tây nhặt đã biến thành gái ế.
Điều duy nhất có giá trị chính là cô chưa đủ 26 tuổi, vẫn chưa quá già.
“Điều kiện tốt như nào?? Báo số liệu mình nghe một chút.” Lâm Lung thanh thản duỗi lưng một cái rồi nhẹ nhàng đặt sách xuống, cô thuận tiên cầm cuốn sổ trên bàn trà lên rồi bắt đầu ghi chép những con số quan trọng.
29 tuổi, xếp hạng nhất trong khoa chính quy của trường đại học trọng điểm, có hai bằng cấp, làm công ăn lương, tiền lương 4000, cuộc sống giản dị mộc mạc không xa hoa, không có ham mê bất lương, chiều cao vượt mức trung bình, tuyệt đối là người ngọc thụ lâm phong hiên ngang mạnh mẽ.
Trình độ học vấn không tệ, tiền lương không coi là cao, Lâm Lung có chút tiếc nuối cảm thán. Viên Viện lại bổ sung thêm một điều kiện: mẹ của anh ta là kế toán cao cấp, cha là giáo sư giỏi nhất khoa tài chính của đại học C đã về hưu. Cả hai vợ chồng đều kiếm được tiền, họ nói rằng chỉ cần con trai có thể kết hôn thuận lợi thì sẽ đưa ngay một căn hộ hạng sang có ba phòng ngủ, một căn nhà nghỉ dưỡng ở ngoại ô, một chiếc xe sang trọng, có thêm cả đồ trang sức và tranh chữ cổ, tài sản cố định có thể đứng tên của nhà gái.
Cuối cùng Lâm Lung cũng phải kinh ngạc. Nhà của đối phương cũng không phải nhà giàu mới nổi, vậy mà họ lại đưa sính lễ hào phóng như vậy, điều kiện như vậy mà kết giao với người bình dân như cô đúng là thừa sức. Chỉ có điều… Bất giác có ý tưởng rất thô bỉ, cô chần chờ hỏi: “Bọn họ đưa nhiều đồ cưới như vậy chẳng lẽ là vì con của họ có vấn đề?? Còn nữa, họ không sợ với loại điều kiện này con dâu sẽ ngoại tình rồi mang theo khoản tiền này chạy trốn ư??”
Viên Viện khẽ cười một tiếng: “Người này là một thiếu tá của một quân khu, là quan quân, nếu ngoại tình thì chính là phá hoại quân cưới, nghiêm trọng còn có thể ngồi tù! Cậu suy nghĩ một chút xem, chỉ có đám trẻ con lớn mật mới dám làm loại việc này. Chẳng qua cha mẹ người ta cảm thấy con trai mình có quá ít ngày nghỉ, sơ sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống hài hòa giữa hai vợ chồng nên muốn dùng tiền bạc để đền bù tâm lí của nhà gái. Không nói nhiều nữa, dì Long còn đang chờ câu trả lời của mình. Cậu nói một câu thôi, đi hay không?”
Quan quân?? Đôi mắt của Lâm Lung càng lúc càng sáng. Tiếng nói của Viên Viện vừa dứt cô liền híp mắt cười một tiếng, trả lời dứt khoát: “Đi.”
“Biết cậu sẽ đáp ứng mà. Cứ như vây đi, mình cúp máy trước, lát nữa mình sẽ thông báo cho cậu biết thời gian và địa điểm.”
“Được, tạm biệt.” Lâm Lung vui vẻ cúp điện thoại, nghĩ thầm: ai bảo mối tình đầu và đối tượng thầm mến của mình lại mặc quân trang chứ. Là quân nhân thì nhất định phải gặp, cho dù không thành nhưng nếu có thể gặp một sĩ quan tại ngũ* cũng là một kinh nghiệm tốt. (Tại ngũ: trong thời hạn nghĩa vụ quân sự.)
Thật ra thì Lâm Lung cũng không có hi vọng lần xem mắt này sẽ thành công.
Xem mắt không giống với yêu đương tự do. Nếu là tự do yêu đương thì chỉ cần hai người xem vừa mắt thì thế nào cũng được, nhưng xem mắt thì lại là hai bên nói ra điều kiện của bản thân mình trước, sau đó mới đặt lên bàn cờ để cân nhắc, sức nặng không chênh lệch quá lớn mới tiếp tục gặp mặt, còn nếu bàn cờ mất cân bằng nghiêm trọng thì sẽ không còn cơ hội gặp mặt nữa. Cho dù miễn cưỡng qua lại cũng ít có kết quả vĩnh kết đồng tâm.
Mặc dù cô không tự coi nhẹ bản thân, nhưng khi hiểu rõ tình hình bên nhà trai thì Lâm Lung lại cảm thấy trang thiết bị về phần cứng của mình chênh lệch rất nhiều với đối phương.
Thôi, không nên suy nghĩ nhiều, gặp mặt nhìn tình huống rồi nói sau.
Lâm Lung nhìn cảnh sắc tươi đẹp ngoài cửa sổ, sau đó đi vảo phòng ngủ mở tủ quần áo bắt đầu lựa chọn trang phục cho buổi chiều.
Số lần cô xem mặt quá nhiều nên đã tổng kết được một bộ kinh nghiệm cho mình. Ví như việc chọn quần áo và trang sức chính là một môn học đáng giá để nghiên cứu. Việc này cần căn cứ vào số liệu về trình độ học vấn, sở thích, điều kiện kinh tế của đổi phư