Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Duyên Hề

Duyên Hề

Tác giả: Hề Lệ Sa

Ngày cập nhật: 03:49 22/12/2015

Lượt xem: 1342153

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2153 lượt.

Tiết tử
Ngoài cửa sổ, trên bầu trời xanh thẳm bao la xẹt qua đôi cánh máy bay màu bạc, lại một chuyến phi cơ mang theo giấc mộng lữ khách xuất phát, thanh âm vang vọng trên không trung. Hôm nay, thời gian ngồi yên ở phía trước cửa sổ quá lâu. Không biết vì cái gì, lần này đi vào chính Tịnh Hương Tiểu Trúc của mình cũng không thể bình ổn, trong lòng dâng lên một cỗ cảm xúc phiền muộn. Chẳng lẽ, thật sự do quá mệt mỏi hay sao, cũng có lẽ chính là do mình nhất thời cường đại sầu lo mà thôi.
Nàng thích Tịnh Hương Tiểu Trúc, đây là lãnh địa cá nhân của nàng. Được xây giữa sườn núi của ngọn Phượng Hoàng Sơn cách thành thị không xa. Lấy trúc làm tường, lấy sa làm mạn, rất có một loại hương vị hưởng thụ cuộc sống độc thân. Từ đỉnh thẳng thả xuống của sa mạn có một ít côn trùng nhỏ bay vào, mà một đường khe hở nhỏ như cây kim đó lại khiến cho không khí thanh tân xông vào mũi, thật là lưỡng toàn tề mĩ. Gió nhẹ phất qua, bốn phía màn theo gió tung bay, thật giống như cả tòa tiểu lâu đang bay lên cao vậy, làm cho người ta thích thú như tòa lâu đài trên cát.
Bóng đêm dần dần tối xuống, Phượng Hoàng Sơn trong màn đêm mang một phong thái rất khác, một dãy ánh sáng dày đặt của ngọn đèn từ giữa rừng cây như ẩn như hiện, giống ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời đêm. Vốn nên tối đen như mực, cả ngọn núi cũng bị lây nhiễm sự huy hoàng của nhân gian, không biết, là tốt, hay là xấu. Bởi vì, những thứ kia là phát ra từ biệt thự của những người có tiền, so với biệt thự, Trúc Lâu của nàng có vẻ quá mộc mạc, bất quá, đây cũng không phải là chỗ nàng nên ở.
Tốt nhất hãy rời đi, đêm tối trên núi cũng rất đáng sợ, cùng ban ngày là cảnh tượng vô cùng bất đồng với con người, màu xanh của rừng cây ban đêm trở nên loang lổ, xám xịt dưới ánh sáng của những ngọn đèn, lành lạnh muốn vật lộn đọ sức với con người. Mà tiếng côn trùng kêu vang vào lúc sáng sớm làm người ta thần khí thanh sảng, giờ phút này, âm thanh đó như là quỷ âm làm người ta phát run. Thật sự có chút làm cho người sợ hãi.
Vu Nhi vẻ mặt kinh dị nhìn nàng, trên mặt tràn ngập vẻ không thể tin được, trong mắt mang theo sự tìm kiếm và chần chờ, suy tính đây có phải hay không lại một cái điềm báo trước khi tiểu thư phát giận, chỉ ngập ngừng: “Tiểu thư...”
Nàng nhìn nàng kia, mỉm cười, thầm nghĩ, cũng không phải một cái dễ gạt gẫm chủ nhân, nếu không thì chính là nha đầu này quá mức cẩn thận, hoặc là, tiểu thư quá khó khăn để hầu hạ. Đỡ lấy tay nàng, nhẹ giọng nói: “Mau đứng lên, ta không chịu nổi người khác quỳ với ta, sẽ giảm thọ. Ta cái gì đều không nhớ rõ, ngươi chậm rãi nói cho ta nghe đi, tất cả chuyện của ta. Có lẽ, ta sẽ nhớ ra.” Lôi kéo tay nàng, cọ về phía cái bàn, thật sự là vô lực nha, không biết thân thể này trước khi chết chịu quá tội như thế nào, cánh tay lại mềm yếu vô lực đến vậy.
Vu Nhi vẫn là kinh ngạc, không biết làm thế nào cho phải. Làm cho nàng nói, nhưng cuối cùng cũng không biết nói từ đâu.
Nàng tiện tay rót chén trà đưa cho Vu Nhi, lại tự châm một ly cho mình: “Ai, ngươi trước hết nói tên và gia thế của ta đi!”
Vu Nhi đã sớm bởi vì một ly trà mà lần nữa quỳ gối xuống mặt đất, kêu nàng làm cho tiểu thư tự mình châm trà cho nàng, mượn một ngàn cái lá gan nàng cũng không dám a, “Tiểu thư, có cái gì cứ việc hỏi Vu Nhi làm phiền tiểu thư vì nô tỳ châm trà, nói thế nào nô tỳ cũng không dám a.”
Nàng uống một hớp trà, chỉ cảm thấy mùi thơm hợp lòng người, hương thơm lưu lại trong răng môi. Nhưng... Ai, thầm than một hơi, hơi nhíu chân mày, giả bộ cả giận nói:
“Tốt lắm, gọi ngươi nói thì ngươi nói, không nên nhiều quy củ vô nghĩa như vậy. Đứng lên. Chẳng lẽ một câu nói của tiểu thư ta so ra lại kém vài lời khách sáo của ngươi?” Nói xong, đem chén trà hung hăng hướng lên bàn để xuống.
Vu Nhi vừa nghe, sớm sợ tới mức hồn phi phách tán, chỉ nhìn trở lại tiểu thư, nơm nớp lo sợ nói: “Tiểu thư tên là Thủy Dạng Hề, là hòn ngọc quý trên tay của đương triều Tể tướng...
“Thủy Dạng Hề?” Nàng lẩm bẩm nói, “Theo tên ở hiện đại chỉ kém một chữ, Thủy Hề, Thủy Dạng Hề, chẳng lẽ thật sự còn có mờ ám bên trong.” Thấy nàng ngừng lại, nhân tiện nói: “Tiếp tục.”
Vu Nhi chỉ phải run rẩy nói: “Ba tháng trước, hoàng hậu nương nương làm chủ, đem tiểu thư gả cho tam hoàng tử điện hạ.”
Thủy Hề không khỏi cả kinh: “Ngươi muốn nói là ta đã kết hôn rồi, nga, chính là thành thân sao?” Thật đúng là không phải vận tốt bình thường, là nên thấy may mắn hay là xui xẻo, khó trách chỉ có một mình triền miên giường bệnh, nguyên lai là nữ nhi đã gả đi ra ngoài.
Vu Nhi cũng không phát hiện Thủy Hề khác thường, chỉ lo tiếp tục nói cho xong: “Đúng vậy, đây chính là nguyện vọng lớn nhất của tiểu thư đó. Khi tiểu thư nghe được tin tức này, suốt ba đêm không ngủ. Cũng khó trách, tam hoàng tử cho tới bây giờ là người tiểu thư thích nhất, có thể gả cho hắn, tiểu thư tự nhiên là cao hứng...”
Không thể tưởng được tiểu thư này đúng là cái người cuồng dại tuyệt đối, ai, bất quá, xem tình hình này, hẳn chính là nàng đơn phương tình nguyện thôi, bị bệnh cũn