Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Duyên Hề

Duyên Hề

Tác giả: Hề Lệ Sa

Ngày cập nhật: 03:49 22/12/2015

Lượt xem: 1342269

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2269 lượt.

ng cáo thành. Sau đó, là có thể luyện kiếm.”
Thủy Dạng Hề nhận lấy kiếm phổ, nghĩ đến, nguyên lai là mới vừa mua một con chó nhỏ, mặc dù trả tiền, nhưng con chó nhỏ này chưa chắc sẽ nhận ngươi làm chủ nhân, chi bằng nuôi nó một thời gian ngắn mới có thể chân chính làm chủ nó. Đạo lý này ta hiểu. Chẳng qua là, luyện với không luyện, cô phụ cùng không cô phụ là do ở ta. Đành cung kính nhận lấy kiếm phổ, bái một cái: “Cám ơn cậu.”
Trung niên nam tử nhìn nàng, trong mắt lóe lên tia sáng, âm thầm thở dài, thật là trẻ con không thể không dạy. Lại cảm thấy không thể không dung túng.
Bỗng nhiên, lại một cỗ mùi thơm quen thuộc, nàng liền có chút vô tri vô giác, lại ngủ mê man như trước, trong đầu nàng hiện lên một cái ý niệm, đây là mùi vị linh đường, thì đã mê man.
Tỉnh lại, đã ở trong phòng của tướng phủ. Bên ngoài, mặt trời chiều đã ngã về tây, sắc trời đã xám xịt. Sờ sờ trong ngực, thật là có một quyển sách da màu lam võ công bí tịch, xem ra, những thứ mới vừa rồi cũng không phải là mộng.
Lúc này, không thể đi được đâu rồi, huống chi, mục đích cuối cùng của nàng còn chưa có đạt tới đâu. Ha hả...
Đói bụng, tìm đồ ăn thôi: “Vu nhi, làm sao còn chưa có cơm nữa? Vu nhi, Vu nhi...”
“Ba,” cửa bị sức mạnh bật tung ra mà không có chút dự báo nào, Vu nhi vội vàng hấp tấp hô: “Tiểu thư, tiểu thư, Vu nhi ở chỗ này, xảy ra chuyện gì sao?”
“Không có chuyện gì. Ngươi tại sao lại sợ như vậy, có ai ở đuổi theo ngươi sao?”
“Không phải là nghe tiểu thư gọi gấp chứ sao. Vậy mà cũng trách ta, ta ở bên ngoài ngủ thiếp đi, nghe thấy tiểu thư gọi mới tỉnh lại, ta còn tưởng rằng tiểu thư xảy ra chuyện gì.” Nàng đi tới bên giường, “Tiểu thư muốn thức dậy hay sao sao?”
“Nói nhảm, hiện tại không dậy để khi nào mới dậy a, ta cũng đói bụng đến nỗi bụng phẳng giống sau lưng luôn rồi.” Nàng đứng dậy sửa sang xiêm y cùng đầu tóc, “Hẳn là đến giờ cơm rồi, thời gian ăn cơm của tướng phủ chẳng lẽ so với Tam hoàng tử phủ buổi tối còn muộn hơn.”
“Tiểu thư nói rất đúng, phải ăn cơm rồi. Vu nhi truyền cơm cho tiểu thư.”
“Ai, này này, tướng phủ mọi người đều ở phòng mình dùng cơm hay sao?”
“Dĩ nhiên là không phải, tiểu thư vì sao hỏi như thế?” Vu nhi mắt lộ vẻ kinh ngạc, làm sao có thể, mỗi bữa cơm cũng là cùng nhau ở chung một chỗ để ăn, chẳng qua là...
“Vậy tại sao ngươi phải đi cho truyền cơm. Đi hỏi thăm một chút, tiền sảnh khi nào dùng cơm, sau đó quay lại gọi ta. Ta hôm nay còn không có thấy mặt một người nào ở trong nhà đâu, thật vất vả mới có cơ hội này, đương nhiên phải nắm chặt. Mau đi đi.”
“Dạ...”
Quả nhiên, Vu nhi đi một lát liền về trả lời, chuyện bữa cơm ở tiền sảnh.
Thủy Dạng Hề đi theo Vu nhi, đến phòng ăn, nhìn một cái liền thấy một bàn lớn đông người, đầy bàn thức ăn, đang ăn rất nho nhã lễ độ, nhai kỹ nuốt chậm. Thủy Dạng Hề rất nhanh quét mắt nhìn đám người trên bàn, trong lòng càm ràm, chẳng lẽ không cảm thấy buồn sao, ngay cả ăn cơm cũng tinh tế câu thúc như vậy, có thể ăn được mới là lạ chứ. Nhìn món ngon trên bàn, trong lòng tiếc hận không dứt, thật sự là lãng phí.
Thủy Dạng Hề đến, làm cho những người đang ăn cơm đều giật mình. Tám người, cùng ngẩng đầu ngó chừng nàng, hai mặt nhìn nhau, khó nén kinh ngạc.
Theo tình hình, dường như chủ nhà còn không biết nàng trở lại, Thủy Dạng Hề khẽ mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia hiểu rõ, thú vị, mỗi người vẻ mặt cũng rất giống nhau. Nàng hướng về phía một người trung niên bên cạnh nói: “Phụ thân vạn phúc, nữ nhi thỉnh an với ngài, chỉ vì lúc trở về, hạ nhân trong phủ báo cho nữ nhi là phụ thân đang bận việc, không thích hợp quấy rầy, mà nữ nhi vừa lúc ngủ một giấc, đợi đến hiện tại mới hướng phụ thân vấn an được, đúng là nữ nhi có lỗi, vạn xin phụ thân tha thứ.” Thủy tướng này cũng không phải như nàng suy nghĩ vẻ mặt gian xảo, gương mặt như quan ngọc, lông mài dài mắt to, lúc tuổi còn trẻ, nhất định là công tử anh tuấn một thời ngang dọc, phen này, cũng có chút phá vỡ hình ảnh xấu của hắn trong lòng nàng.
Nói xong, Thủy Dạng Hề mắt chứa ý cười theo dõi hắn, chỉ thấy thần sắc hắn bấn loạn, sau đó lại bình thường như cũ. Chỉ có ánh mắt lóe ra tia sáng không rõ, tựa như nghi mà không phải nghi, tựa tiếu phi tiếu, ánh mắt phức tạp khó hiểu, thật giống như đang đè nén cái gì.
Thủy Dạng Hề nét mặt vẫn tươi cười như cũ quét mắt nhìn mọi người, cũng không thèm để ý vẻ mặt bọn họ kinh ngạc, nghi ngờ, khinh bỉ hoặc là hứng thú, nhẹ nhàng bước liên tục, lung lay đi về phía trước mấy bước, thấp mắt, hạ lông mày, cúi đầu, mỉm cười, âm thanh tự nhiên chậm rãi nói: “Hề nhi thỉnh an Nhị nương, tam nương, tứ nương.” Mỗi cái động tác vẻ mặt cũng làm đến hoàn mỹ vô khuyết, một giọt nước không lọt, thật sự là một thế hệ phái nữ thời đại mới đầy triển vọng của thế kỷ hai mươi mốt có dạy dỗ.
Không chỉ Thủy tướng mà cả ba vị phu nhân đều là sửng sốt, không ngờ tới tình cảnh như thế, cũng khẽ đáp lễ. Chỉ thấy vị thứ nhất nữ tử áo hồng ánh sáng chợt lóe trong đôi mắt đẹp, đôi mắt sáng quắc ngó chừng Thủy Dạng Hề, trong lòng chắc chắn vừa suy n