Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Duyên Kỳ Ngộ

Duyên Kỳ Ngộ

Tác giả: Trang Trang

Ngày cập nhật: 04:42 22/12/2015

Lượt xem: 1343802

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/3802 lượt.

: “Với trí tuệ của nàng, hẳn đã sớm dự liệu cả rồi?”.
Thôi, đừng diễn nữa. Ta đứng dậy, chỉnh đốn xiêm y. Ta thực sự không thua chàng, nhưng đâu còn có cách nào? Cha, con chỉ có thể làm được như vậy cho cha, cho họ tộc. Nếu không thể được như sở nguyện, cái chết có là gì?
Ta dẫn chàng vào địa cung, đương nhiên ta sẽ không giết chàng, chỉ hy vọng linh hồn ta có thể nhìn thấy ngày chàng chinh phục bốn nước, bá chủ thiên hạ.
Ta nhìn Lý Thanh La bị treo đã lâu, nàng ta sẽ là mấu chốt phát sinh mọi chuyện sau khi ta chết. Lại nhìn Tử Ly, thấy chàng đau đớn vạn phần. Ta không nghi ngờ lời chàng, chàng bằng lòng từ bỏ vương vị, thậm chí từ bỏ tính mạng vì Lý Thanh La, nhưng ta cũng biết, bằng lòng là một chuyện, làm được lại là chuyện khác. Ta không nhịn nổi, cười rơi nước mắt.
Đột nhiên ta thấy xót xa, ta đã coi thường sức mạnh của tình yêu. Thậm chí ta đã nghĩ, nếu Lý Thanh La lấy chàng, khóc lóc đòi đi đánh trận, có lẽ Tử Ly cũng chiều nàng ta.
Chàng nói chàng bằng lòng thực hiện lời hứa, trong khoảnh khắc đó ta muốn khóc, dù sao ta vẫn còn nhỏ, vẫn còn tính khí tiểu nữ nhi. Thì ra được yêu cũng là hạnh phúc, không phải chỉ có thực hiện ước mơ của mình mới thấy vui. Trong thoáng chốc, ta thay đổi chủ ý, ta phải giết Lý Thanh La, để cho Tử Ly chứng kiến nàng ta chết trước mặt mình.
Thành Tư Duyệt đột nhiên xuất hiện, tân khoa trạng nguyên, Thành thị lang kia tại sao biết được những cái bẫy của ta, phá bẫy cung tên của ta, lọt được vào địa cung cứu Lý Thanh La? Thành thị lang rút cục là ai? Ta muốn hỏi, nhưng lực kiệt khí cùng. Ta ngã vào tay Tử Ly, ta lưu luyến vòng tay ấy. Không giết được Lý Thanh La, mọi kế hoạch của ta vẫn khởi động theo dự tính. Ta dốc hết sức tàn nhìn lần cuối tân vương Ninh quốc, người có thể giúp ta thực hiện giấc mộng bá chủ, trong thoáng khắc đó, ta mới biết, thì ra ta lưu luyến chàng đến thế.
Những gì ta làm trong cuộc đời thanh xuân ngắn ngủi, gồm cả chuyện liên kết với Tử Ly, ta đều không hối hận. Mọi mưu kế có thể nghĩ ra ta đều đã dùng hết, kiếp sau hãy để ta đầu thai làm đàn ông, nếu không hãy cho ta làm một nữ nhân như Lý Thanh La có được tình yêu chân thành của những bậc nam nhi.






Ám Dạ
Sau Đào hoa yến, An Thanh vương nói với ta: “Ngươi hãy gần gũi nhị tiểu thư Lý tướng, lấy nàng ấy làm vợ”.
Ta kinh ngạc, lần đầu tiên ta miễn cưỡng nhận lời.
Ta là trạng nguyên trẻ nhất Ninh quốc, chỉ một năm sau đã trở thành Lễ bộ thị lang. Ta, thái tử, tứ hoàng tử, tiểu vương gia và Cố Thiên Tường tướng quân được mệnh danh ngũ đại công tử Phong thành, không biết bao nhiêu khuê nữ danh gia Phong thành ngưỡng mộ, si mê tư phong hào hoa của ta. Không ngờ lão vương gia lại nhanh chóng muốn ta thành thân như vậy, mặc dù Lý Thanh Phỉ cũng là người đẹp văn tài xuất chúng.
Ta là người đầy mâu thuẫn. Bởi vì ta có hai thân phận, trước mặt mọi người ta là trạng nguyên, Thành thị lang đại nhân trẻ tuổi, sau lưng mọi người ta là Ám Dạ, tổ trưởng Hợp tổ Ô y kỵ phủ An Thanh vương. Nếu so sánh, ta lại thích là Ám Dạ hơn. Bởi vì Ô y kỵ rất mực trung thành với lão vương gia khiến ta được hưởng niềm vui ấm áp gia đình.
Ta bỗng hiếu kỳ: “Tại sao vương gia lại sủng ái Tư Duyệt như thế?”.
Ông cười, xoa đầu ta: “Bởi vì Tư Duyệt là đứa bé ngoan, có hiếu”.
Ta còn nhỏ, không hiểu, nhưng sự ấm áp ông cho suốt đời ta không quên. Có lẽ sâu trong lòng, ta đã coi ông là cha, coi con trai ông là huynh đệ của mình, nhưng ta chưa gọi ông một tiếng cha bao giờ. Ta nói với ông, ta muốn trở thành Ô y kỵ, suốt đời bảo vệ cha con ông, ông không đồng ý, ông đưa ta đi học. Ta học rất giỏi, thoáng nhìn đã nhớ, ông cười khà khà: “Tư Duyệt sau này nhất định đỗ trạng nguyên!”.
Vậy ta sẽ đi thi trạng nguyên, nhưng ta vẫn muốn làm Ô y kỵ. Vương gia nghĩ hồi lâu, cuối cùng đưa ta đi học võ công. Lúc đó ta đã mười tuổi, có lẽ đã để lỡ tuổi học võ tốt nhất, ông nói: “Nếu cháu không trở thành người thân thủ tốt nhất Ô y kỵ thì vẫn nên làm trạng nguyên”.
Ta chịu đựng mọi gian khổ, luyện thành công mọi bản lĩnh, khinh công, ám khí, đặt bẫy cả ba ngón đều tốt nhất. Khi ta trở thành Ô y kỵ, ông nói: “Tư Duyệt, cháu cần suy nghĩ kỹ, khi đã gia nhập Ô y kỵ, ta sẽ không thể coi cháu như con, tính mệnh của cháu cũng không còn là của riêng cháu nữa”.
Ta kiên định gật đầu, có gì thể hiện tình yêu của ta đối với ông tốt hơn trở thành Ô y kỵ? Năm mười tám tuổi, ta đỗ trạng nguyên, từ đó ta có hai thân phận, hai cuộc sống, dưới sự sắp xếp của ông, không ai biết Thành trạng nguyên phong lưu là Ám Dạ Cáp tổ thống lĩnh lực lượng bí mật nhất Ô y kỵ phủ An Thanh vương.
Ta quen con trai ông. Đó là tiểu vương gia Lưu Giác tính tình ngang tàng bất kham. Theo ý của lão vương gia, ta không tiếp cận nhiều với Lưu Giác. Bởi vì lão vương gia bảo, con trai ông bề ngoài có dáng ngang tàng của những quý tử con nhà danh giá thực ra rất tinh tế, tiếp xúc nhiều, Lưu Giác nhất định sẽ nhận ra.
Ta không hiểu vì sao việc hôn nhân đại sự đó ông lại quyết