
Tác giả: Trương Oản Quân
Ngày cập nhật: 04:11 22/12/2015
Lượt xem: 1341423
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1423 lượt.
thì là…ờm hớm…là… >>___________
Dương Dương lại càng thú vị hơn, căn bản lúc còn mang thai hắn, cha mẹ hắn cực thích có một đứa con gái, mà hắn vừa ra đời lại nhìn như một cô bé cực kỳ dễ thương, vì muốn đền bù “khuyết điểm bên trong”, cho nên cuối cùng quyết định đặt tên cho hắn là Dương Oa Oa, vì thế, một đại nam sinh thân cao mét tám vô cùng tuấn tú đẹp trai, lại danh xưng là “cô bé”… (~~> Oa Oa: là cô bé, cũng có thể hiểu là ‘búp bê’.)
Lúc đó Triệu Tử Mặc vốn là không biết có những điển tích điển cố này, cho nên vô cùng hồ hởi mỉm cười chào hỏi: “Các vị biểu sư huynh mạnh khoẻ, em là Triệu Tử Mặc.”
Thấy mỹ nữ trước mặt, ba nam sinh kia chỉ mỉm cười châm chọc, đại Hác sau khi cười xong mấy tiếng mới kịp phản ứng: “Biểu sư huynh?”
Cách xưng hô này, quả thực là từ trước đến nay chưa có ai dùng đến nha…
Triệu Tử Mặc 囧 (~~> 囧: ký hiệu mặt mếu, cũng thường xuất hiện trong tiểu thuyết)
Nhưng mà, đây chính là quy định của ba vị mỹ nữ trong ký túc xá nha: cùng khoá thì kêu ‘sư huynh’, cùng khoa gọi ‘đường sư huynh’, còn khác khoa thì chỉ cần ba tiếng ‘biểu sư huynh’ là được. Triệu Tử Mặc cũng vì thế đã thành thói quen.
Tiểu Sở Diễn ân cần mang đống thức ăn đến, thấy Triệu Tử Mặc vẫn còn đổ mồ hôi hột ngơ ngơ ngác ngác ngồi nhìn, đối diện là ba đại nam sinh ánh mắt như hổ rình mồi, hắn nghiêm túc ngồi xuống, từ tốn mở miệng: “A Mặc là đứa em gái tôi quen biết nhiều năm, các cậu đừng bắt nạt em ấy nữa.”
Ba vị nam sinh ngồi đối diện lập tức trợn tròn mắt.
Thật oan uổng quá!
Tiêu Sở Diễn tiếp tục thong thả nói: “Còn nữa, tôi đã có bạn gái nhiều năm rồi, sau này đừng gán ghép tôi với Tô □ nữa.”
Ba vị nam sinh đang trợn mắt ngồi kia lập tức nở nụ cười vô cùng mập mờ: “Hiểu, đã hiểu!”
Đồng thời lúc này, xung quanh cũng nổi lên một bầu không khí đầy quỷ dị…
Nếu nghe thoáng qua thì hai câu nói của Tiêu Sở Diễn cũng không có liên quan gì đến nhau, nhưng mà, nếu đem hai câu nói đó ghép vào chung một chỗ, nhất định sẽ cực kỳ có vấn đề, hơn nữa còn có điểm chung là cái từ “nhiều năm” này nha…
Theo giác quan thứ sau của mình, Triệu Tử Mặc lập tức mãnh liệt nhận ra: Cô gặp nguy hiểm rồi a!
Quả nhiên không ngoài dự liệu, chỉ mấy ngày sau đã lập tức nghe được lời đồn đại “Bạn gái nhiều năm = em gái quen biết nhiều năm” kinh thiên động địa.
Triệu Tử Mặc nước mắt lưng tròng: tại sao kẻ đứng ra gánh tiếng xấu cho người khác, lại luôn là ta a???
Mà cô cũng biết, Tiêu Sở Diễn là cái đồ phúc hắc nam, nhất định mời cô bữa cơm hôm đó chính là để mua chuộc cô.
Mấy ngày sau, đương lúc Triệu Tử Mặc ở phòng ăn cùng ăn cơm với ba vị mỹ nữ, sau khi nghe được lời đồn thổi của đám bát quái, cô liền ngước mắt lên nhìn Khương Khương, Khương Khương lại im lặng không hề nói tiếng nào, cô nhìn sang Thi Tiểu Phì, nhỏ này lại chỉ hừ hừ mũi.
Dùng đầu gối nghĩ cũng biết, hai con nhỏ này thật ra rất là buồn bực, Triệu Tử Mặc đã quen biết nhiều năm với Tiêu Sở Diễn nhưng lại nhất mực giấu diếm, còn làm bộ đưa ra một lời thề son sắt vì ba vị mỹ nữ mà sẽ cố gắng tiếp cận Tiêu bản tôn, bây giờ lại truyền ra tin đồn nghiêm trọng thế này…
Như thế chẳng phải là hành vi lừa gạt trắng trợn sao, cần phải trừng trị nghiêm khắc!
Cuối cùng, Triệu Tử Mặc vừa vô tội vừa tội nghiệp đành phải đưa mắt nhìn sang Cố Thành Tây, tiểu nha đầu này đang cúi gằm mãnh liệt lùa lấy lùa để bát cơm vào miệng.
Hừ, còn biết chột dạ sao!
Thôi coi như là có chút lương tâm, làm thiện tích đức đi, Triệu Tử Mặc quyết định, sẽ giúp vị bằng hữu này mà không tiếc cả mạng sống.
Rất nhanh, hậu quả của việc giúp bạn không tiếc cả mạng sống chính là: Triệu Tử Mặc một lần nữa, lại bị cô lập.
Cơm nước xong xuôi ra khỏi phòng ăn, Khương Khương cùng Thi Tiểu Phì kéo Cố Thành Tây phăm phăm xông lên phía trước, vẻ mặt ai nấy đều như cùng chung một mối thâm thù đại hận, còn riêng Triệu Tử Mặc thì hệt như một con chó nhỏ đáng thương bị vứt lại đằng sau.
Haiz, Khương Khương cùng Thi Tiểu Phì khinh bỉ cô, cô cũng không có gì để nói, bởi vì đằng nào nói dối cũng là nói dối.
Nhưng mà, người dối trá nhất trong chuyện này, không phải Triệu Tử Mặc, mà chính là Cố Thành Tây, tuyệt đối là nha đầu này! Cố Thành Tây không những đã quen biết Tiêu Sở Diễn nhiều năm, hơn nữa lại còn là… trong truyền thuyết của hắn. Vậy mà, nha đầu kia lại cực kỳ bất lương mà hùa theo người ta cô lập Triệu Tử Mặc!
Cái gì gọi là ngộ nhân bất thục, cái gì gọi là kết giao phỉ loại, lần này chính là ví dụ tố