
Hôn Nhân Mạnh Mẽ Sếp Tha Cho Tôi Đi
Tác giả: Trương Oản Quân
Ngày cập nhật: 04:11 22/12/2015
Lượt xem: 1341421
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1421 lượt.
t nhất để chứng minh. (~~> “Ngộ nhân bất thục”, “Kết giao phỉ loại”: Có nghĩa là người tốt mà gặp phải kẻ xấu, kết bạn với kẻ xấu, trong các truyện kiếm hiệp, ở các chính phái khi thu nhận đệ tử thường răn dạy “Ngươi chớ nên kết giao phỉ loai”, chính là ý khuyên bảo đừng kết bạn với bọn tà ma ngoại đạo. Ở đây Triệu Tử Mặc ám chỉ Cố Thành Tây là đồ xấu bụng XD~)
Nhưng mà không sao cả, thực ra thì, cô cũng thích.
Truyền thuyết thần kỳ.
Khó có được lúc không có nhiệm vụ nào để làm, Triệu Tử Mặc cổ đeo DV một mình tản bộ lòng vòng trên sân trường, thanh nhàn mà tản mạn, thỉnh thoảng lại lắng tai nghe được người ta bàn tán về xì căng đan của cô với Tiêu Sở Diễn, khoé miệng không nhịn được cong lên làm thành một nụ cười nhàn nhạt mà mỉa mai.
Thì ra có một số chuyện, vẫn luôn là cam tâm tình nguyện.
Cam nguyện để hắn lợi dụng, cam nguyện bị hắn lôi vào trong cuộc.
Đột nhiên có người tiến lên đi sóng vai với cô, Triệu Tử Mặc khẽ mỉm cười, nghiêng đầu nhìn sang.
Nói xong Tô □ hếch cằm lên, nở nụ cười vô cùng sáng láng.
Triệu Tử Mặc trong thâm tâm bắt đầu gào thét: Ta xin ngươi a, Tô đại mỹ nữ, khuyên ngươi đừng có đâm đầu vào chỗ chết nữa được không? Trừ phi sáu năm trước ngươi hạ gục được Tiêu Sở Diễn, còn nếu không thì mặc kệ bây giờ ngươi dùng biện pháp gì, cho dù có đầu rơi máu chảy, cũng đừng mơ có được trái tim hắn! Nói cho ngươi biết, nếu chỉ cần dùng sắc đẹp để chinh phục, ta đây đảm bảo ngay từ năm ba tuổi đã khiến hắn phải thất điên bát đảo rồi!
Tô □ dũng khí mười phần sau khi rời đi, Triệu Tử Mặc trong thâm tâm có chút buồn bã, nếu như nói lòng tự ái của cô không bị đả kích, tuyệt đối là đang nói dối, nhưng mà Triệu Tử Mặc trước nay vẫn vậy, không thể buồn chán được lâu.
Cô đi lang thang lòng vòng một hồi, cuối cùng tới một con đường nhỏ ít người lui tới, Triệu Tử Mặc lúc này đây mới ngẩng đầu nhìn lên trời thầm hô: “Khí trời tốt thế này, cỏ cây hoa lá sum suê, A Mặc xinh đẹp, ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ tìm được một người tốt hơn!!!”
Lầm bầm lầu bầu một mình xong, cô khẽ nở một nụ cười thanh vũ, cảm thấy tâm trạng cũng đã khá hơn ít nhiều. Triệu Tử Mặc thu hồi ánh mắt đang nhìn lên trời lại, để lộ ra một khuôn mặt tràn đầy đắc ý, bất chợt một dáng vẻ cao ngất, lạnh lùng mà đạm mạc quen thuộc lướt qua đôi mắt.
Cực phẩm mỹ nam!
Một lần nữa lại vô tình gặp được anh.
Triệu Tử Mặc đương nhiên cũng mang trong người dòng máu mê zdai, cộng thêm việc hai người cũng đã từng gặp nhau mấy lần, cô còn đang nở một nụ cười định tiến lại chào hỏi, không ngờ chưa kịp mở miệng nụ cười trên gương mặt đã đột ngột cứng ngắc.
Cực phẩm không coi ai ra gì, hờ hững thản nhiên đi lướt qua cô, dáng người cao ngất mà mạnh mẽ, ánh mắt thong dong bình thản, không thèm quay sang nhìn cô lấy một lần, chỉ như một cơn gió thoáng qua, chốc lát anh đã cách xa cô mấy mét.
Cực phẩm cứ như vậy mà coi cô như không khí, không thèm để ý đến…
Lòng tự ái cường đại của Triệu Tử Mặc một lần nữa lại bị đả kích nặng nề…
Chẳng lẽ là, mặc dù Triệu Tử Mặc bộ dáng khuynh quốc khuynh thành, nhưng không bao giờ lôi ra sử dụng làm vũ khí, cho nên bây giờ mất cả hiệu nghiệm luôn rồi?
Vị cực phẩm này tuy là lãnh khốc đạm mạc, nhưng ít nhất lần trước ở thư viện, hắn cũng là có gật đầu chào hỏi cô nha!
Triệu Tử Mặc bỗng nhiên phi thường hy vọng giờ phút này có Thi Tiểu Phì ở bên cạnh, tiểu bát quái này nhất định sẽ biết được cực phẩm rốt cục là thần thánh phương nào, thần thánh đến độ trong mắt không thèm coi ai ra gì!
Nhưng mà không cần vội, lần này nhất định cô phải chụp được hình chính diện của cực phẩm, ngày tháng còn dài, coi như là đem về cho ba vị mỹ nữ nghiên cứu một chút đi.
Trong đầu Triệu Tử Mặc lập tức hiện lên những ý định ngổn ngang, mà nói là làm, rất nhanh cô đã mở DV lên quay thẳng vào bóng lưng đang cách xa cô tận mấy mét, mở miệng gọi to: “Uy, cực phẩm, chờ một chút!”
Ngứa ngáy từ tận trong tim. (1)
Thi Tiểu Phì vốn là cũng gần đây mới được biết đến những truyền thuyết này của Cố Thành Ca, thực sự chưa bao giờ được tận mắt chiêm ngưỡng dung nhan cực phẩm, lúc trước đến ngay cả một tấm hình cũng chưa từng được xem qua, một vị cực phẩm của giới cực phẩm như thế này, xác thực chính là mây trôi trên cả mây trôi, xa đến nỗi con tôm nhỏ trong xã hội như cô đến ngay cả cơ hội liếc mắt nhìn đến cũng không có.
Triệu Tử Mặc dù ban đầu đã phỏng đoán vị cực phẩm này chính là một đại nhân vật sâu xa khó lường, nhưng vẫn là không ngờ…ách…không ngờ hắn lại hoành tráng đến mức độ này a!
Mà cô đương nhiên cũng rất sùng bái các nhân vật đại thần, nghĩ tới việc mình trước giờ đứng trước mặt cực phẩm chẳng bao giờ chịu nói đạo lý gì cả, bất chợt thấy toàn thân đổ mồ hôi hột, nhưng lại nhớ tới việc không lâu trước đây ngồi cùng xe với cực phẩm, kinh dị hơn nữa là ngồi ăn chung bàn với hắn, trong thâm tâm cũng coi như được an ủi mấy phần.
Thì ra cô từng