Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Em Đã Nghe Thấy Chưa?

Em Đã Nghe Thấy Chưa?

Tác giả: Tâm Thường

Ngày cập nhật: 03:57 22/12/2015

Lượt xem: 1341364

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1364 lượt.

âu thuẫn căn bản không liên quan tới Giang Thiệu và Tả Trí, nhưng đều do hai đứa này âm thầm ở bên cạnh khuyến khích người khác ra tay, sau đó đứng ở đầu tường xem náo nhiệt.
Ai cũng nói Tả Trí là một đứa trẻ hư, trên thực tế Giang Thiệu còn nghịch ngợm gây sự hư hỏng hơn cả Tả Trí, phần lớn chủ ý cùi bắp đều là cái đầu nhỏ của Giang Thiệu suy nghĩ ra được. Hai người trước mặt người thì thế này, sau lưng người thì thế kia, phối hợp hết sức ăn ý. Vô luận là ở trước mặt giáo viên hay người lớn, hay là giữa các bạn học với nhau, Giang Thiệu và Tả Trí vĩnh viễn là hai người được thích nhất. Có lẽ trên thế giới này, người hiểu rõ họ nhất chính là đối phương.
Cho nên mặc dù Tả Trí không nói gì, Giang Thiệu cũng từ trong mắt anh nhìn ra vài chuyên. Tả Trí tự nhiên không có chú ý tới động tác rất nhỏ trên tay Giang Thiệu, nghiêng người cho anh đi vào.
Giang Thiệu trừ nhìn thấy Tả Trí ở hội nghị thường kỳ vào sáng sớm ra thì chưa từng thấy lại bóng anh. "Không trách được cậu thần long thấy đầu không thấy đuôi, thì ra ở chỗ con mèo này."
Tả Trí rất muốn hỏi anh nhưng lại hỏi không được, tay cầm điều thuốc thậm chí run rẩy.
Trong gian phòng lan tràn sự đè nén trầm mặc giữa hai người. Giang Thiệu đút tay trong túi quần, hộp thuốc sắp bị anh bóp dẹp. Tả Trí rất nhanh hút xong thuốc lá trên tay. Anh lại đốt một điếu khác, nhưng bây giờ lại không hút nữa, chỉ không nói một lời nhìn nó đốt thành một hàng tro bụi thật dài.
Gió vừa thổi, tro thuốc lá giữa ngón tay không hề báo trước rơi vụn thành từng mảnh từng mảnh, cháy rồi bay lên. Rơi vào trên mu bàn tay, bị lòng ngón tay vân vê, biến thành bột vụn, không thể trở về như trước nữa.
"Thật ngại, tôi không nên đàm luận những tin nhảm này với người khác, lời đồn đều là giả." Tả Trí gõ gõ đầu thuốc vào trong cái gạt tàn thuốc, anh thật không có dũng khí hỏi tiếp.
Lúc này điện thoại của anh vang lên. . . . .
Trần Dao mới vừa bàn được một vụ hợp tác, các thuộc hạ thương lượng buổi tối đi đâu ăn mừng. Phụ tá đặt xong khách sạn rồi đi tới phòng làm việc của Trần Dao, "Trần tổng, buổi tối tôi không đi, tối nay là sinh nhật chồng tôi, cho nên. . . ."
Trần Dao nhạo báng cô một phen rồi cũng không làm khó cô nữa, chờ phụ tá rời đi Trần Dao mới lật lịch xem. Quả nhiên, sinh nhật của Tả Trí chỉ còn mấy ngày là đến, ngay sau đó liền gọi điện thoại cho anh.
Tả Trí căn bản không trông cậy vào Trần Dao có thể nhính ra thời gian cho mình, nên anh rất vui mừng, nhưng chuyện của Giang Thiệu và Diệp Tiểu An lại đè ép anh không vui mừng nổi. Cúp điện thoại ngẩng đầu lên thì nhìn thấy khóe miệng Giang Thiệu hơi vểnh, mang theo nụ cười châm chọc yếu ớt.
Tả Trí hiểu nụ cười kia đại biểu cái gì, anh cũng biết mình rất vô sỉ. Vừa yêu Trần Dao, vừa đùa với Diệp Tiểu An. Có lúc anh cảm thấy Diệp Tiểu An còn vô tội hơn Trần Dao, cô là một cô gái thiện lương lại một lòng một dạ đối với anh.
Anh không hề muốn chiếm cứ Diệp Tiểu An cả đời, chưa từng. Anh thật thích cô gái này, xem cô như một loại gia vị, một loại an ủi trên tâm lý. Nhưng nếu cô có lựa chọn tốt hơn, Tả Trí nguyện ý buông tay.
Nhưng cả căn phòng lộn xộn lại mạnh mẽ đánh Tả Trí một cú, khiến trong lòng anh cực kỳ khó chịu. Anh không ngờ lựa chọn tốt hơn lại là Giang Thiệu, trước kia nói tới nói lui, cũng đều là nói đùa, làm sao lại khiến một câu của anh thành sấm rồi hả ?
Mấu chốt là, sao lại là Giang Thiệu?
Anh có cảm giác bị phản bội, thay vì nói là bị Diệp Tiểu An phản bội thì chẳng bằng nói là bị Giang Thiệu phản bội.
Mà Giang Thiệu, sau khi thấy Tả Trí liếc mắt đưa tình nói chuyện điện thoại với Trần Dao, thì cảm giác áy náy đối với anh ta cũng bị tâm tình khác thay thế. Anh cũng không rõ ràng lắm mình nghĩ như thế nào, cũng không biết từ lúc nào không thể tiếp tục cho Diệp Tiểu An bị Tả Trí đùa bỡn xoay quanh giống như trước mà mình lại đứng ở ngoài xem cuộc vui.
Tay của anh cơ hồ bóp bể viên thuốc trong túi quần, bờ môi căng thẳng. Vỏ chai rượu bên chân bàn và căn phòng lộn xộn nhắc nhở anh chuyện tối ngày hôm qua, mới vừa rồi điện thoại của Trần Dao lại khiến trong nội tâm của anh từ từ trào dâng kích động.
Nhưng Giang Thiệu không phải người thích xung động, người đàn ông trước mặt là anh em của anh. Khi còn bé cùng nhau lén hái cây lựu ở bên cạnh khu nhà; từng cùng nhau chọc ghẹo bạn nữ xinh đẹp nhất trường học, nhốt người ta trong căn phòng tối thui như mực cả buổi tối; cùng nhau theo đuổi mối tình đầu; cùng nhau trộm thuốc trong nhà núp ở cầu thang hút thử; cùng nhau xem manga người lớn, bị trong nhà phát hiện liền nói giúp cho nhau; thành tích cuộc thi ngữ văn đều là một người 59 điểm, một người 59.5, song song thất bại. . . Bây giờ thì đều làm hình cảnh, cùng chung trải qua bao nhiêu thời khắc kinh tâm động phách, lại cùng được cấp trên ngợi khen. Một người là đội trưởng trẻ tuổi, còn một người cũng là phó đội trưởng trẻ tuổi.
Tất cả đều khiến nội tâm Giang Thiệu rối rắm gấp đôi.
Từ xưa nguyên nhân có thể khiến cho anh em trở mặt thành thù đều là phụ nữ, mà Giang Thi