
Tác giả: Hốt Nhiên Chi Gian
Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015
Lượt xem: 1341315
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1315 lượt.
h Nam nhớ đến Hiểu Vụ trong lòng dịu dàng đi rất nhiều, khuôn mặt thoả mãn cười tươi, ánh mắt hạnh phúc.
Ba người nhìn vẻ mặt sau mê của Dịch Nam nhịn không được trợn mắt há mồm. Ai, từ một vương tử độc thân đến một người cha mẫu mực, vị trí đúng là có thay đổi, không thể rời khỏi vợ con quá ba bước.
“Mạnh Dịch Nam, cậu có thể không cần thế không, có vợ là giỏi sao?” Chung Bình tức khí cáu lên.
“Sao? Không phục thì chờ cậu có vợ chúng ta tiếp tục đấu, chờ cậu có vợ chắc con tôi có thể chơi bóng rồi cũng nên.” Vẻ mặt Mạnh Dịch Nam đắc ý, bản thân so với Chung Bình đang có thế mạnh hơn.
Bốn người đang nói chuyện vui vẻ, đột nhiên bên cạnh khẽ vang lên tiếng gọi kinh ngạc “A Nam?” Bốn người đồng loạt nhìn về phía đối diện Dịch Nam và Chung Bình, có một cô gái cao gầy xinh đẹp đang đứng. Ngoài vẻ mặt đột nhiên biến đổi của Mạnh Dịch Nam thì ánh mắt ba người còn lại đều vụt sáng, oa, khuôn mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ, thật sự là cực phẩm.
Mạnh Dịch Nam run sợ nửa ngày cuối cùng chậm rãi nói “Thanh Thanh.”
Cô gái ừa nghe đến tiếng gọi, nhất thời nở nụ cười, đối mắt như nước nhu tình lưu chuyển “Đúng là anh, thật tốt quá.”
Chung Bình trừng mắt nhìn Mạnh Dịch Nam, tay khẽ túm quần anh, người này sao lại có thể quen một tuyệt sắc thế này mà không giới thiệu gì cho anh em thế hả. Dịch Nam cúi đầu, trừng mắt nhìn lại Chung Bình, ánh mắt Thanh Thanh chuyển dần qua các vị trí, nở nụ cười quyến rũ, ba người còn lại nhất thời cảm thấy ngực căng thẳng, co gái này đúng là…
Mặt Dịch Nam trầm xuống, vỗ nhẹ vai Chung Bình “Em đi một mình sao?” Ánh mắt nhìn lướt ra phía sau người cô.
“Có muốn qua bên kia ngồi không.” Thanh Thanh nhìn lên phía tầng hai, mỉm cười mời Dịch Nam.
Dịch Nam cúi đầu nhìn Chung Bình, do dự không muốn đi.
“Không muốn sao?” Thanh Thanh hơi đẩy người về phía trước, khoé miệng khẽ nhếch.
“Đi đi, tôi sẽ không mách Hiểu Vụ đâu.” Chung Bình nhìn Dịch Nam sắc mặt trầm xuống, không buồn giới thiệu cô gái xinh đẹp trước mặt, khẽ đẩy tay anh.
Sắc mặt Dịch Nam khẽ biến, trừng mắt nhìn Chung Bình, sau đó lạnh nhạt cười với Thanh Thanh “Được.” Nhiều năm không gặp có gì không được.
Ánh mắt Chung Bình nhìn theo bóng Dịch Nam cùng Thanh Thanh đi lên lầu, “Cậu ta không phải không quen con gái sao? Mỹ nhân này ở đâu ra đây?” Người ở công ty Mạnh Dịch Nam Chung Bình đã sớm tìm hiểu qua, có thể xuống tay cũng đã làm, sao có thể để lọt lưới, không thể nào!!
“Không biết, nhìn bộ dạng Dịch Nam chắc hai người có quan hệ không bình thường.” Vệ Đông cười lạnh lùng, “Cậu cũng ác quá đi, cố ý nhắc đến Hiểu Vụ.”
“Hừ, đương nhiên, hiện tại Hiểu Vụ đang có thai, tên nhóc này dám làm chuyện có lỗi với Hiểu Vụ, tôi sẽ là người đầu tiên lột da cậu ta.” Chung Bình làm mặt hung thần, anh không phải vì chuyện Hiểu Vụ có bị tổn thương hay không mà bực mình, chẳng qua để lọt cá lớn khiến anh bực mình thôi.
“A Nam sẽ không như thế.” Hàn Xa cuối cùng mở miệng “Có điều, cậu ta sao không giới thiệu một chút nhỉ, không hiểu nổi.” Hắc, thì ra ba người này đều cùng một dạng, thấy người đẹp là thèm nhỏ dãi.
–
Dịch Nam nhìn Tô Ngôn Thanh ngồi đối diện, từng nghĩ sẽ không bao giờ gặp lại cô nữa, không ngờ lại gặp lại.
“Em dạo này thế nào?” Cô thành thục, cả người toát ra phong thái yêu kiều làm cho anh thiếu chút nữa không nhận ra cô. Nếu không phải ánh mắt của cô chưa từng thay đổi, còn có giọng nói vẫn to như cũ, thì chắc anh sẽ không tin đây là cô.
“Rất tốt.” Tô Ngôn Thanh tự nhiên lấy một điếu thuốc, châm thuốc, tao nhã thả một hơi “Còn anh?” Dung mạo anh biến đổi không nhiều lắm, nhưng nét thành thục của một người đàn ông trưởng thành đã sớm xoá đi nét thanh xuân tươi trẻ, nếu không phải vừa rồi nghe được tên anh, cô ngàn vạn lần cũng không nhận ra anh.
“Anh cũng rất tốt.” Dịch Nam cười nhẹ, anh thật sự hạnh phúc lắm, có một người vợ ngọt ngào, còn sắp có con nữa, “Anh đã kết hôn, ba tháng nữa sẽ làm ba ba.” Không thể phủ nhận, anh chính là đang giả vờ tự nhiên, sự xuất hiện của Thanh Thanh vẫn khiến lòng anh gợn sóng.
“Chúc mừng anh.” Tô Ngôn Thanh thở nhẹ một vòng khói, hai mắt khẽ nheo, nụ cười càng sâu hơn, sau đó đem thuốc dập đi “Ngại quá.”
Dịch Nam cười khẽ, “Không sao.”
“Chúng ta không gặp bao lâu rồi nhỉ?” Tô Ngôn Thanh ngồi thẳng lưng, hơi ngả về phía trước, đem thuốc lá dụi vào gạt tàn, cố áo khoét sâu để lộ một đoạn cong cơ thể đầy dụ hoặc.
“Mười hai năm.” Dịch Nam mở mắt nhìn tay cô, vẫn tinh tế như thế.
“Thật là lâu.” Tô Ngôn Thanh ngước mắt nhìn anh, thật lâu, thời gian giống như ngừng trôi, trong lòng Dịch Nam căng thẳng, ho nhẹ một tiếng, vội vàng chuyển mắt.
“Em vừa về, đang định gặp mấy người bạn học cũ, mọi người hàng năm vẫn họp lớp đấy chứ?” Tô Ngôn Thanh nhìn bộ dạng xấu hổ của anh, nhẹ cười, chuyển đề tài phá tan không khí ái muội.
“Có.” Dịch Nam nhẹ gật đầu “Bình thường đều do Kiều Lập phụ trách tập hợp mọi người.” Lớp trung học của Mạnh Dịch Nam hàng năm đều có tụ tập, mỗi lần anh đều đi, có điều Tô Ngôn Thanh chưa lần nào xuất hiện