
Tác giả: Diệp Tử
Ngày cập nhật: 03:41 22/12/2015
Lượt xem: 1341098
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1098 lượt.
người khác ngạt thở.
Dường như cảm thấy được ánh mắt của Thiên Thiên, anh nhìn qua bên này, nhếch môi cười: “Em tới rồi à.”
Thiên Thiên bỗng đỏ mặt, thầm mắng mình giống như một tên hoa si ngắm anh, chỉ thiếu chưa chảy nước miếng, thật sự bẽ mặt cực kì.
Cô đáp: “Dạ.”
“Chọn được sách gì?”
Thiên Thiên đưa mấy quyển sách trên tay qua cho anh xem, phần lớn là tiểu thuyết ngôn tình.
Thẩm Hạo nhếch nhếch khóe miệng, do dự cẩn thận hỏi: “Em biết một quyển sách tên là “Nhất thụ phong cương” chứ?”
“Đương nhiên biết, rất ngược, xem rất hay. Chẳng qua cái đó không phải…anh, cũng xem qua?” Thiên Thiên lúc đầu ánh mắt còn tỏa sáng, rất giống tìm được tri âm, sau đó nghĩ đến đây là Đam Mỹ tiểu thuyết, lại có chút chần chừ. ( ách )
Thẩm Hạo vội vã giải thích: “Anh đương nhiên chưa có xem, chẳng qua trong nhà có một quyển, nếu em thích, anh tặng em.”
“Được a, được a, quá tốt.” sau khi gưng phấn của Thiên Thiên đi qua, cô hoài nghi hỏi: “Anh chưa xem quyển này vậy sao trong nhà lại có?”
“Là Bùi Tử Mặc tặng anh.” Thẩm Hạo khó chịu nói.
“Chẳng lẽ Bùi Tử Mặc có hứng thú với đồng tính? Anh ấy tặng anh sách này, chẳng lẽ muốn cùng anh…” Thiên Thiên há to miệng. ( bò lăn ra mà cười )
Khóe miệng Thẩm Hạo run run rẩy vài cái, dùng lực vỗ lên đầu Thiên Thiên: “Trong đầu em rốt cuộc đang chứa cái gì a?”
Thiên Thiên sờ sờ đầu, “Ha ha” ngây ngô cười.
Thẩm Hạo liếc cô một cái, cũng nhịn không được cười.
Từ thư viện Thượng Hải đi ra đã là 5h chiều, Thẩm Hạo hỏi ý kiến Thiên Thiên: “Ăn cơm tối rồi mới về nha.”
“Không được, em đã đi lâu rồi, cũng nên về nhà.” Thiên Thiên cự tuyệt
“Được rồi, anh đưa em về.”
Thiên Thiên khóc không ra nước mắt, mời thêm lần nữa sẽ chết a. Cùng Trường Kiếm Tận Thiên tuyệt đối là một mặt hàng, hừ.
Thẩm Hạo chở Thiên Thiên đến dưới lầu, lấy một cái hộp từ ghế sau đưa cho cô: ” Mở ra xem có thích không.”
Trong hộp là một chiếc khăn choàng lông dê màu trắng. Trong lòng Thiên Thiên so với socola nóng mới vừa uống còn ấm hơn.
Thẩm Hạo tươi cười, có tí xíu ngại ngùng: “Năm nay hình như đặc biệt lạnh, choàng khăn cho ấm áp hơn.” (Viv: …gửi em những ngôi sao trên cao, tặng em chiếc khăn gió ấm…hí hí hí, Pil: *lấy xô hứng* sến chảy nc ế =’= )
“Rất đẹp.” Thiên Thiên nói.
“Anh giúp em choàng nha.” Ánh mắt anh nhu hòa, ngón tay thon dài khoát lên vai Thiên Thiên, dường như có luồng điện chạy qua.
“Rất hợp với em.” Thẩm Hạo tự đáy lòng tán thưởng.
Làn da trắng nõn của Thiên Thiên được tôn lên, cô nhẹ nhàng nói: “Cám ơn quà của anh.”
“Nhanh lên nhà đi.”
Thiên Thiên nhìn theo xe Thẩm Hạo rời đi, có một loại cảm giác ngây ngô trở lại quá khứ, giống như đang ở tuổi 15, lén lút thầm mến một anh chàng trong đội bóng rổ lớp bên cạnh.
Cô vừa cười vừa rảo bước đến nhà, ba Diêu má Diêu đang ăn cơm, má Diêu hỏi: “Ăn cơm tối không?” không đợi Thiên Thiên trả lời, bà lại nói: “Má nghĩ con không về ăn nên không chuẩn bị phần của con.”
“…”
Má Diêu chợt thấy khăn choàng cổ của Thiên Thiên, cặp mắt sáng ngời: “Tiểu Thẩm tặng?” bà trêu ghẹo nói: “Ăn cơm còn không nỡ tháo xuống?”
Thiên Thiên kéo tay áo của ba làm nũng: “Ba, quản quản Mami a.”
Ba Diêu chỉ cười, hai bên đều không thể đắc tội.
Trường Kiếm Tận Thiên: “Bây giờ còn chưa được, em quên lúc đó Tiêu Dao không thể thành thân với em chính là vì chính tà bất lưỡng lập sao?”
Thiên Thiên giật mình, cô nhụt chí nói: “Vậy chẳng phải cách của anh vô dụng rồi sao?”
“Việc gì cũng có ngoại lệ, Thiên Thiên.”
Thiên Thiên nhất thời tỉnh táo tinh thần: “Nói em nghe đi.”
“Chính tà hai phái thông hôn nhất định phải hoàn thành 3 nhiệm vụ gian nan, xem như bày tỏ tình yêu chung thủy của hai người.”
“Ba nhiệm vụ gì? Anh nói nhanh đi.”
Khóe mắt Thiên Thiên rạng rỡ, làm nhiệm vụ thì cô không sợ, huống chi còn có Trường Kiếm Tận Thiên nhất đẳng cao thủ hỗ trợ.
Trường Kiếm Tận Thiên cười nói: “Thiên Thiên, em không xem Tiến công- chiếm đóng sao?”
“Ách…” cô – Tâm Hữu Thiên Thiên Kết từ Tiến công-chiếm đóng đến diễn đàn đều quét sạch dò kĩ, thường ngày đều tìm cách xem làm sao để kiếm thật nhiều điểm kinh nghiệm để thăng cấp càng nhanh càng tốt, làm gì rãnh mà quan tâm chuyện khác.
Trường Kiếm Tận Thiên: “Em nghe kĩ đây, nhiệm vụ có 3 cái. Thứ nhất: làm mai cho một đôi có tình ý với nhau, thứ 2: phải nhận được lễ vật của kẻ thù, thứ 3: hai người cùng vượt qua một chỗ nguy hiểm nhất.”
Thiên Thiên càng hồ đồ: “Anh nói cụ thể một chút.”
“Anh không cách nào nói cụ thể, nhiệm vụ là do Nguyệt lão giao, chúng ta phải tìm ông ấy mới biết rõ.”
“Phiền toái vậy sao.” Thiên Thiên sợ nhất là phiền phức, cô đang muốn rút lui có trật tự.
Trường Kiếm Tận Thiên liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu tâm tư của cô: “Muốn một thứ gì đó thì phải chịu trả giá.”
Thiên Thiên nhíu mày lại: “Vậy chúng ta đi xem nhiệm vụ là gì rồi quyết định sau.”
“Cũng được.”
Thiếu nữ áo trắng nhẹ nhàng cùng thiếu niên áo trắng nắm tay nhau đế