pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gặp Em Dưới Mưa Xuân

Gặp Em Dưới Mưa Xuân

Tác giả: Trang Trang

Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015

Lượt xem: 1341040

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1040 lượt.

ên chân cậu một chút cũng không sao”.
Lý Hoan cười đau khổ: “Đúng thế, là em sai, Tiểu Đa, đứng dậy đi, nếu em vẫn không chịu, anh sẽ để em giẫm lại lần nữa”.
Triết Địa, Triết Cầm vội nói: “Lý Hoan đã nhận lỗi rồi, em đứng lên đi”.
Lý Hoan thấy vô cùng tức giận trong lòng: Phạm Tiểu Đa, cô ghê gớm thật, nếu cô vẫn không đứng dậy, thì cả nhà cô chắc sẽ bắt tôi quỳ nhận lỗi với cô đấy. Nhìn thấy Tiểu Đa vẫn quỳ nguyên tại chỗ, khuôn mặt nhỏ toát lên vẻ bướng bỉnh, mắt không một giọt lệ, đôi môi mím chặt, trong lòng Lý Hoan lại thấy xót thương, cậu không nỡ nhìn thấy cô trong bộ dạng ấy.
Lý Hoan thầm than trong lòng, sao mình cũng thấy xót thay thế này, không lẽ mình cũng giống như mấy người trong nhà họ Phạm. Cậu nghĩ, lúc này chỉ cần cô đứng dậy, chỉ cần cô cười, không, dù là cô khóc, định tội cậu lớn hơn, cậu đều chấp nhận.
Lý Hoan nói với Tiểu Đa: “Anh sẽ không ép em phải miễn cưỡng làm bạn gái của anh nữa, được không? Chúng ta chỉ làm bạn thôi, được không? Từ này về sau, anh sẽ không nắm tay em như thế nữa, được không?”.
Nghe những lời này của Lý Hoan, cả nhà họ Phạm đều ngây người ra, vô cùng cảm động, cảm thấy Lý Hoan đối với Tiểu Đa rất chân thành. Cậu đã xuống nước như vậy rồi, Tiểu Đa có gì không hài lòng nữa?
Mọi người toàn nói những lời tốt đẹp, Lý Hoan thì một mực nhận lỗi, nhưng Phạm Tiểu Đa vẫn không động đậy. Mọi người lại đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Phạm Triết Thiên.
Phạm Triết Thiên mắt đỏ ngầu, thấy Tiểu Đa đã quỳ gần một tiếng đồng hồ rồi, bèn ngồi xổm trước mặt cô hạ giọng dỗ dành: “Anh Cả sai rồi, Tiểu Đa là ngoan nhất, Tiểu Đa nói câu gì đi, em muốn anh Cả làm gì cũng được”.
Tiểu Đa rất đau, chân tê dại không còn cảm giác. Cô đã muốn đứng dậy từ lâu rồi, lúc này nghe được mấy lời dịu dàng trên của Phạm Triết Thiên thì “òa” lên một tiếng, bật khóc.
Đám đông thở phào. Lý Hoan cũng cảm thấy thần kinh được thả lỏng, nhìn sang những người khác, ai cũng như vừa đánh trận xong. Cậu không biết phải làm thế nào. Sao mình lại thích cô gái như báu vật của mọi người này nhỉ? Lý Hoan chợt thấy thương cho bản thân, sao lại húc đầu vào cái hố to tướng này? Cậu nhìn thấy mấy anh em nhà họ Phạm ôm lấy Tiểu Đa như ôm một đứa bé, rồi xắn quần cô lên nhìn, chỗ đầu gối đã sưng đỏ, trong lòng rất thương, rất muốn tới để xoa lên đó.
Mấy người anh lại quay sang nhìn Phạm Triết Thiên với ánh mắt trách móc. Phạm Triết Thiên cầm lọ dầu Hoa Hồng bóp chân cho Tiểu Đa, vừa bóp vừa thổi: “Là anh Cả không tốt, bố mẹ đã dặn phải chăm sóc em cẩn thận rồi mà”, nói rồi mắt đỏ hoe.
Mấy người anh khác mắt cũng đỏ hoe theo. Tiểu Đa vòng hai tay ôm cổ anh Cả, nức nở: “Anh ác lắm! Anh bắt em phải đi xem mặt, bắt em phải có bạn trai. Các anh không cần em nữa rồi”. Sau đó gục lên vai anh trai khóc nức nở.
Một phần vì đau, một phần vì nghĩ đến chuyện các anh ép mình phải tìm bạn trai, Phạm Tiểu Đa khóc khiến cho những người trong nhà cũng thấy mủi lòng. Phạm Triết Thiên cứ dỗ dành mãi: “Sao lại không cần em, các anh chị ai cũng thương em nhất”.
Lý Hoan thở dài, chầm chậm đi về phía cửa. Phạm Tiểu Đa không thích, cậu chẳng còn cách nào khác. Tuy nhiên, cậu rất muốn Tiểu Đa cũng ôm lấy mình và khóc như vậy.
Bàn tay vừa chạm lên nắm đấm cửa, thì cậu nghe thấy Tiểu Đa nói to: “Lý Hoan, xin lỗi”.
Lý Hoan lắc tai, nghi ngờ mình đã nghe nhầm, cậu quay đầu lại, thấy Tiểu Đa nói với khuôn mặt vẫn đầm đìa nước mắt: “Xin lỗi, Lý Hoan, là em sai, em không nên giẫm chân anh”.
Lý Hoan cảm thấy một niềm vui dâng ngập trong lòng. Mình không nghe lầm đấy chứ? Tiểu Đa đang xin lỗi? Cậu quay người, bước tới trước mặt Tiểu Đa: “Tiểu Đa, hôm nay anh không tốt, lẽ ra anh không nên nắm tay em mãi. Vì thế mới khiến em tức giận”.
Cả nhà thở phào. Phạm Triết Thiên thầm than lên trong lòng, sao hồi mình yêu không phức tạp như vậy nhỉ?
Phạm Triết Cầm gạt nước mắt, cảm thấy con người Lý Hoan thực sự rất tốt.
Chuyện xong rồi mà Phạm Triết Địa vẫn thấy sợ, may mà Lý Hoan đối với Tiểu Đa rất tốt, nếu không mấy anh em trong nhà chắc sẽ đánh chết mình.
Phạm Triết Nhân thở dài, chỉ nắm tay thôi mà đã như vậy, sau này chắc còn nhiều việc phải bận rộn đây.
Phạm Triết Hòa thấy trong lòng chua sót, đã đến lúc phải giao cô em gái cho người đàn ông khác thật rồi.
Phạm Triết Lạc thấy buồn, nếu thất tình thì Tiểu Đa sẽ làm thế nào.
Cuối cùng thì cũng gió yên biển lặng. Lý Hoan hứa với Tiểu Đa, sẽ không ép cô nữa. Làm bạn chứ không làm bạn trai, còn chuyện làm bạn trai phải để Tiểu Đa tự nguyện. Lý Hoan đã thực sự thay đổi ý định, cậu cảm thấy làm bạn với Tiểu Đa sẽ không phải chịu áp lựa lớn như vậy. Chưa biết chừng, tìm hiểu rồi vẫn có khả năng Tiểu Đa trở thành bạn gái. Cứ làm bạn trai theo kiểu này thì cậu thực sự không chịu được.
Buổi tối, Phạm Triết Lạc cõng Tiểu Đa về nhà. Cậu nói với Tiểu Đa: “Anh không giới thiệu bạn trai cho em nữa, nhưng mà Tiểu Đa này, cuối cùng kiểu gì thì em cũng phải tìm bạn trai thôi”
Tiểu Đa ôm cổ cậu: “Em không biết đâu”.
Phạm Triết Lạc lại nói: “Bây giờ ch