XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gặp Phải Anh Chàng Cực Phẩm

Gặp Phải Anh Chàng Cực Phẩm

Tác giả: Tôi Là Tố Tố

Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015

Lượt xem: 134702

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/702 lượt.

nh đi, mình không chui đầu ra được.”
Tô Tố hoảng hốt lo sợ, “Được, được, tớ đến đây.” Một tay túm chặt lấy tay Cung Năng, một tay chống tường cố gắng kéo.
“Bạn học Cung à. Thế này thì không được rồi! Để tớ đi gọi người đến giúp!” Lạch bạch lạch bạch, Tô Tố nhiệt tình dào dạt chạy đi tìm cứu viện.
“Tố à, mau lại đây, sao tan học rồi còn chưa về nhà, hôm nay không phải là đi ăn cỗ sao?” Mẹ Tô giữ chặt cô con gái đang lắc mông chạy như điên.
A? Có cỗ để ăn sao? Tuyệt, tuyệt, Tô Tố hưng phấn hét to, vác cặp lên vai, chạy đến trước mặt mẹ, “Mẹ à, mẹ mau lên chút, đi muộn là không còn gì ngon để ăn đâu.” Lạch bạch lạch bạch, họ Tô nào đó vui vẻ chạy. Vừa chớp mắt liền quên luôn người xấu số nào đó đang bị kẹp đầu trong nhà vệ sinh.
Qua một lúc lâu, bạn học Cung nghẹn ngào khóc to, kêu gào đến mức kinh thiên động địa. Trải qua hàng loạt những cách cứu viện thảm đến mức không ai nỡ nhìn, cuối cùng cậu cũng hiểu được một đạo lí, nhà vệ sinh nữ là nơi tuyệt đối không thể nhìn trộm được!






Chuyện số 3: câu chuyện bàn chải đánh răng.
“#¥#¥¥%” Bạn học Tô học được cách chửi bậy, một tháng 30 ngày, mỗi ngày đều có những câu chửi khác lạ, không hề trùng lặp. Cuối cùng vào một ngày nào đó, chuyện này đã làm kinh động đến giáo viên D.
“Từ nay về sau, nếu ai còn ở trên lớp chửi bậy, thì sẽ phải dùng cái bàn chải này đánh răng.” Giáo viên D cực kì cương quyết nói, tất cả học sinh trong lớp nghe xong đều cùng nhau hóa đá.
Ừm ừm ừm, tuyệt đối, tuyệt đối không thể mắng chửi người khác, họ Tô nào đó ầm thầm thề thốt, tự nhủ răng lợi mình không tốt, không được đánh răng quá nhiều.
Nhưng mà, thật sự muốn xem bộ dáng người khác đánh răng quá! Họ Tô đột nhiên nảy ra những ý nghĩ kì quái.
Không thể nhịn được nữa rồi, họ Cung nào đó cuối cùng cũng bạo phát: “#¥#¥#¥”
“Em thưa thầy, Cung Năng chửi bậy ạ!” Tinh thần chính nghĩa của bạn học Tô đột nhiên bùng nổ.
Các bạn học gật đầu, cùng nhau đứng ra làm chứng, đúng ạ, đúng ạ, bạn ấy thật sự thật sự đã chửi bậy ạ.
Vậy là giáo viên D vô cùng tức giận mắng.
Thế là, bạn học Cung nào đó nâng cốc và bàn chải, đánh răng đủ 2 tiếng đồng hồ. Lần này cậu rốt cuộc cũng ngộ ra một đạo lý, đó chính là: dù có buồn chán đến thế nào chăng nữa, cũng tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không nên hé răng với đồng chí Tô Tố dù chỉ một câu!
Bởi vì nhóc đó chính là ma quỷ!!!!!
*****
“Chính là 3 chuyện này?”
Câu chuyện thật là thân thuộc và hậu quả thực sự là nghiêm trọng.
“Không, đây chỉ là 3 chuyện điển hình nhất mà thôi.” Họ Cung nào đó chìm trong hồi ức đau khổ, nghiến răng nghiến lợi nói.
Giật giật, khóe miệng không ngừng co giật khiến cho khóe mắt cũng co giật theo, dẫn đến cả khuôn mặt Tô Tố trông thật đáng sợ.
“Cung tiên sinh, tôi thật sự đã làm những chuyện đó sao?” Thật quá kích động, quá chấn động, thiên tài quả nhiên không thể một sớm một chiều mà bồi dưỡng ra được.
Đồng chí Cung vẻ mặt đau thương, chậm rãi gật đầu.
“Tô, cậu nên bồi thường cho tôi!” Nhiều năm như vậy, nhiều năm như vậy mà sao những hồi ức kia vẫn còn tồn tại.
Đồng chí Cung à, cậu muốn bồi thường về mặt thân thể hay về tinh thần? Họ Tô nào đó nắm chặt cổ áo, ánh mắt chợt trở nên nghiêm túc.
“Bồi thường thế nào?” Tô Tố cẩn thận từng li từng tí, không dám làm cho đồng chí Cung nào đó trở nên kích động, nghe đâu những đồng chí biến thái về tâm lý đều bắt nguồn từ bóng đen thời thơ ấu.
Khóe miệng khẽ cong lên, Cung Năng Quyền rất đắc ý cười nói: “ Cái này thì dễ thôi, chỉ cần cậu đồng ý với tôi một việc là được.”
Hả? Họ Tô mở to mắt hỏi: “Là chuyện gì vậy?”
“Làm bạn gái của tôi!”
…Việc này…, chính là việc khó khăn nhất trong năm nay, phải làm thế nào với Thúy Ti, làm thế nào với những hoạt động xem mắt phong phú của bản thân? Tô Tố tức thời choáng váng.
Một bên là tình bạn, một bên là tình yêu, nên chọn thế nào bây giờ?
Lăn lộn trằn trọc một đêm, Tô Tố vẫn không biết phải chọn gì cả.
Ánh mặt trời của ngày thứ hai vẫn rực rỡ như trước, Tô Tố mang theo hai quầng thâm bên mắt, vừa bước vào công ty đã bị kéo đi dự cuộc họp sáng.
Trên chiếc bảng đen của phòng họp có mấy chữ to: “Công ty và nhân viên.”
Ừm ừm ừm, quả là một đề tài sâu sắc, Tô Tố ngáp liên tục.
“Tô, cô phải nghiêm chỉnh học hỏi thái độ đi!” Bạch Cốt Tinh đau đầu nhức óc, hai tay đập bảng bồm bộp.
Miệng vừa mới mở được một nửa, Tô Tố cười gượng, chỉ vào Bốc Diệu Liễm bên cạnh “Cậu ta ngáp còn to hơn tôi.”
Bốc Diệu Liễm tức giận nói: “Mẹ nó, dậy sớm quá, lại quên uống thuốc rồi.” Tiếng nghiến răng nghiến lợi ken két phát ra làm cho tóc gáy của Bạch Cốt Tinh dựng đứng.
“Rất tốt, Tiểu Bốc tuy rằng não tàn nhưng ý chí lại kiên cường, Tiểu Tô, cô không nên khinh thường những đồng chí tàn tật!” Bạch Cốt Tinh tức giận nhìn Tô Tố, rồi chỉ vào Tiểu Bốc khen ngợi, sau đó nói: “Bắt đầu họp sáng thôi!”
“Xin mời đồng chí Tiểu Bốc nói một chút về cảm tưởng của mình khi đã đến công ty được một tháng.”
Bộp bộp bộp bộ