
Tác giả: Lâm Phỉ Nhiên
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 1341206
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1206 lượt.
u thực sự chỉ còn lại mình cô độc bước. cô biết anh không phải là không yêu cô, mà chỉ đang thất vọng về cô thôi. cô biết người như Cố Tây Lương, để có thể yêu thương, nhượng bộ một người con gái, chắc chắn đã cần rất nhiều quyết tâm. Nguyễn Nguyễn bỗng nhớ đến câu nói của Hòa Tuyết: Anh ấy phức tạp, là bởi vì cậu chưa thực sự nếm trải những đấu đá, cạnh tranh, những lừa lọc, gian trá trong xã hội này. Nếu anh ấy không phức tạp như thế, làm sao có thể đẩy lùi dông tố ra xa cậu?, cô ấy còn nói: Nguyễn Nguyễn, đến một ngày cậu sẽ biết, cả đời này chỉ phải suy đoán tâm tư của một người là chuyện vô cùng hạnh phúc!
không thể nhớ, lại càng nhớ. Tâm trạng mất kiểm soát, nước mắt Nguyễn Ân trào ra, cơ hồ kéo dài mãi không dứt.
hiện giờ, ngay cả việc suy đoán nỗi lòng của anh, em cũng chẳng còn tư cách nữa rồi.
Ninh Lam Nhân yêu Cố Nhậm mười năm. nói nhiều thì chẳng phải, nói ít cũng không đúng, tròn trịa một con số.
Ngày ấy, Cố Nhậm là một nhân tài năm thứ ba khoa tài chính ở đại học Colombia, nếu nhất định bắt cô phải miêu tả về anh, cô chỉ có thể dùng hai chữ “thâm trầm”. không sai, là thâm trầm.
đi giữa đám đông, anh có vẻ chín chắn, già dặn hơn bạn bè đồng trang lứa. sự thật đúng là như thế, ngay từ lúc ấy, anh đã hiểu rõ bản thân mình muốn gì, không muốn gì, biết rõ thời điểm nào cần tiêu diệt, thời điểm nào cần cướp đoạt.
Ninh Lam Nhân gặp Cố Nhậm trong một lần tới nghe hội thảo ở khoa kinh tế. Hội trường rộng lớn có tất cả bốn cửa ra vào, cô ngồi ở hàng ghế cuối cùng, bất an, rụt rè giữa những gương mặt xa lạ. Khi đó cô vừa tốt nghiệp cấp ba, đang trong thời gian nghỉ nên mới có thể đến đây giúp ông anh trai chơi bời trăng hoa của mình điểm danh. Lúc giảng viên gọi đến tên, cô bịt mũi hô lên một tiếng, nào ngờ người con trai ngồi đằng trước quay đầu lại, nửa cười nửa không nhìn cô: “Em gái của Ninh Viễn?”.
không ngờ bị hỏi, Ninh Lam Nhân sững người mấy giây rồi ngây ngốc gật đầu. Điều khiến cô ngẩn ngơ chính là gương mặt kia hướng về phía mình mà mỉm cười. cô chợt cảm thấy nhịp tim vừa gia tăng tốc độ, còn chưa kịp điều chỉnh lại tâm tình hỗn loạn thì đã nghe thấy tiếng người truyền qua micro vang lên trên sân khấu, giới thiệu những vị giáo sư và giảng viên kinh tế của các trường đại học tới dự thính, tiếp đó, cuộc hội thảo nhàm chán chính thức bắt đầu. Theo thông lệ thì có sáu câu hỏi được nêu lên trong suốt buổi, giáo sư sẽ gọi bất kỳ ai trong sổ điểm danh lên trả lời. Rất không may, Ninh Lam Nhân bị gọi ngay câu đầu tiên. Giáo sư tóc bạc kêu tên ba lần: “Aaron”.
Thời điểm đó, sự nghiệp của Cố Nhậm đã ổn định, sự xuất hiện đột ngột của Hà Diệc Thư là một cú đả kích rất lớn đối với Ninh Lam Nhân. Bởi lẽ nhiều năm qua, bên cạnh Cố Nhậm chẳng hề có một bóng hồng nào, chắc chắn là vì anh không muốn. Thế nên, những bông hoa dại ngoài kia chẳng thể nào tới gần anh, chứ đừng nói được ở trong nhà anh.
Thực ra, Ninh Lam Nhân chỉ được gặp Hà Diệc Thư vài ba lần, nhưng nhìn thoáng qua cũng đủ biết đó là một cô gái thông minh, dù không mở miệng nói thì khóe mắt vẫn khiến người đối diện hiểu ra ý tứ của cô.
Ninh Lam Nhân không tránh khỏi sợ hãi và thất vọng. Nhưng cô không từ bỏ, cô lấy dũng khí ra thử thăm dò Cố Nhậm. Câu trả lời của anh luôn là: “Bạn gái của em trai”.
không giải thích dài dòng, nhưng giọng điệu dửng dưng của anh khiến Ninh Lam Nhân cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.
cô chờ đợi. Năm năm liền sớm chiều ở chung một tòa nhà với Cố Nhậm. Trước tới giờ, cô vẫn luôn bội phục bản thân, bội phục mình có thể không nản lòng, không oán thán một câu mà lặng lẽ chờ đợi lâu như vậy, thậm chí còn không chắc đối phương có biết được tình cảm của mình dành cho họ hay không. cô tưởng rằng, chỉ cần ở bên cạnh anh như vậy là tốt rồi, nhất định sẽ có một ngày ánh mắt anh dừng trên người mình, sau đó tỉnh ngộ nhận ra rằng: hóa ra em ở đây.
Thế rồi Nguyễn Ân xuất hiện. Nguyện vọng của cô bị vỡ vụn hoàn toàn.
Ninh Lam Nhân có thể cảm nhận được, tình cảm của Cố Nhậm đối với Nguyễn Ân rất đặc biệt, thậm chí rất nhiều lần đến nộp báo cáo, cô đều thấy anh gọi một cuộc điện thoại, vẻ mặt dịu dàng, giọng nói ôn tồn mà căn dặn người đầu dây bên kia. Thái độ ấy của anh khiến Ninh Lam Nhân suýt nữa không khống chế nổi bản thân. Trước kia cô bất chấp bị mất thể diện, cuối tuần nào cũng chạy đến nhà anh làm những việc mà một cô bạn gái nên làm, mua đồ về nấu cơm cho anh, lấy cớ là chăm lo cho dạ dày của anh.
Cố Nhậm thông minh như thế, sao không nhận ra tâm tư của Ninh Lam Nhân? Nhưng anh chỉ coi cô như người em gái, nhiều hơn, anh không muốn dính dáng. Thế nên, lúc đầu anh cố tình tỏ thái độ cự tuyệt, sau vài lần nói mà đối phương không chịu nghe, anh đành từ bỏ, để mặc cô làm gì thì làm.
Nhưng sau khi Nguyễn Ân xuất hiện, Ninh Lam Nhân không tới nhà anh nữa. không phải cô không muốn, mà là vì Cố Nhậm lên tiếng.
một lần kết thúc cuộc họp, Cố Nhậm gọi cô ở lại, Ninh Lam Nhân đang thầm vui mừng thì nghe thấy một câu của anh: “