Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gia Sư Có Vấn Đề

Gia Sư Có Vấn Đề

Tác giả: Tử Tuyền

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134724

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/724 lượt.

áng."Xem chừng hôn lễ đã kết thúc, anh đưa em đi trước một chút?"
(Ed: Khổ thân cho LNV, bị nam9 tính kế rồi...hô hô)
Nhìn một chút ánh mắt khác thường của mọi người, cô không chút nghĩ ngợi nói: "Được." Cô nghĩ tiệc mừng buổi tối cũng khỏi phải tham gia, nếu không đoàn người hỏi tới sẽ làm cho cô không chịu nổi.
Cô đi về phía Giang Linh, nói xin lỗi: "Thật xin lỗi, chị Giang Linh, anh Lưu, em phải đi trước, tiệc mừng buổi tối không tham gia được rồi."
"Không sao, không sao." Giang Linh vội vàng nói, trong lòng suy nghĩ Tổng giám đốc chẳng lẽ chính là em trai của bạn tốt mà Nghiên Vũ nói sao? !
Thay ra một thân lễ phục, Lạc Nghiên Vũ cùng Nhạc Quân Lỗi dưới cái nhìn chăm chú từ mọi người cùng nhau rời đi.






Lên xe, Lạc Nghiên Vũ lập tức làm khó dễ Quân Lỗi: "Đều là tại anh á! Thứ hai đi làm em khẳng định sẽ bị người ta chỉ chỏ đấy!" Hai tay cô ôm ngực đang tức giận.
Vẫn chưa muốn công khai quan hệ giữa hai người họ, chính là cái duyên cớ này. Hiện tại thì tốt rồi, chuyện này thứ hai cả công ty từ trên xuống dưới nhất định đều sẽ biết, mình nhất định sẽ biến thành nữ chính mới nhất của hội bát quái! Nghĩ đến cái loại bị người khác nghị luận, hỏi tới tình huống, cô liền tê dại da đầu!
"Bọn họ thích nói thì để cho bọn họ nói đi, không cần để ý là được." Nhạc Quân Lỗi cười nói.
"Hừ! Bọn họ lại không dám nói anh, anh có mà không sao rồi." Cô tức giận nói.
Hắn đưa cánh tay để không lên vuốt ve gương mặt của cô, muốn trấn an cô, nhưng lại bị cô gạt ra.
Hắn khẽ cười.
Tựa đầu vào vai hắn, cô cười nói: "Anh nhỏ tuổi hơn em nha! Nhưng em lại bị anh ăn đến gắt gao." Mặc dù cô vui vẻ chịu đựng, nhưng suy nghĩ một chút vẫn có chút không phục.
"Ai bảo em yêu anh!" Thừa dịp đèn đỏ, Nhạc Quân Lỗi cúi đầu hôn lên trán cô.
Cô cười! Đúng vậy a, ai bảo cô thương hắn !
**************
Ngày nghỉ cuối tuần, đám đông khá nhiều, Nhạc Quân Lỗi ôm Nghiên Vũ đi dạo chơi ở chợ đêm.
Lạc Nghiên Vũ có vẻ vô cùng vui vẻ, đối với những sạp hàng có hứng thú cũng sẽ đến gần hai mắt nhìn thật lâu; Nhạc Quân Lỗi còn lại là một đường chứa đựng mỉm cười mặc cho cô kéo tới kéo lui.
"Há miệng ra nào." Cô xé ra một thanh kẹo đường đút cho hắn ăn.
"Anh không đồ ăn ngọt." Hắn cười lắc đầu.
"Mặc kệ, em ăn không hết, anh phải giúp em ăn." Cô ăn vạ. Mới vừa rồi cô đã ăn quá nhiều đồ, có kẹo đường, mứt quả, trà sữa trân châu,… hiện tại bụng căng tròn rồi .
"Đáng đời!" Hắn há mồm ăn.
Cô cười cùng hắn xé kẹo đường ăn.
Đi tới quảng trường náo nhiệt phía trước, có biểu diễn trên phố, cũng có nhóm người vẽ tranh giống như hoạ sĩ.
"Quân Lỗi, em đi tới để ông ấy vẽ chân dung, có được hay không?" Lạc Nghiên Vũ hứng trí bừng bừng đề nghị.
"Được." Nhạc Quân Lỗi mang theo nụ cười yếu ớt.
Nhạc Quân Lỗi đứng ở sau lưng hoạ sĩ, thỉnh thoảng nhìn ông ấy từng chút một vẽ phác họa nét mặt của cô từ cái nhăn mày đến nụ cười, có lúc nhìn cô vui vẻ, đáy mắt ngập tràn tình ý.
Lạc Nghiên Vũ ngồi nghiêm chỉnh, đối với mình sẽ được vẽ thành như thế nào mà cảm thấy tò mò. Cô nhìn thấy ánh mắt Quân Lỗi đang nhìn cô, nụ cười càng thêm rực rỡ ngọt ngào.
Chỉ là, cô cũng phát hiện đến bên cạnh hắn chẳng biết lúc nào có rất nhiều phụ nữ vây quanh, hơn nữa họ đều dùng một loại ánh mắt tán thưởng nhìn hắn, điều này làm cho đáy lòng của cô cảm thấy một chút không thoải mái.
Thật vất vả, bức họa được hoàn thành, Nhạc Quân Lỗi hào phóng trả cho hoạ sĩ số tiền gấp hai.
Nhìn bức họa trông rất sống động, Lạc Nghiên Vũ lại có vẻ không hưng phấn như trước.
"Thế nào? Vẽ không được khá sao?" Hắn phát hiện cô kỳ lạ.
"Vẽ rất khá a! Anh không phải cảm thấy rất giống em sao?" Cô khẽ cười một tiếng.
Hai tay hắn nhẹ nhàng nắm lấy vai của cô: "Nói! Em làm sao vậy?"
Cô hiểu rõ cá tính của hắn, không hỏi rõ ràng sẽ không chịu bỏ qua, không thể làm gì khác hơn là bĩu môi nói:
"Em không thích có thật nhiều phụ nữ cứ nhìn chằm chằm anh."
Vừa nghe, hắn bật cười nói: "Trước kia em không phải là không để ý sao?"
"Trước kia là trước kia!" Quan hệ giữa bọn họ bây giờ đã khác rồi.
"Anh không thể ngăn cản họ nhìn anh."
"Em biết." Cô mím môi.
Đột nhiên, hắn hôn môi cô."Như vậy họ cũng sẽ không tiếp tục nhìn nữa."
"Ai nha! Làm sao anh ở chỗ này hôn em a!"
Mặt cô đỏ ửng kháng nghị, lúng túng nhìn chung quanh một chút, những người phụ nữ kia là mang theo ánh mắt vừa ham muốn lại đố kỵ mà rời đi, nhưng vẫn là có thật nhiều người mang theo ánh mắt mập mờ nhìn bọn họ.
Ai! Mất mặt chết!
Nhạc Quân Lỗi không nói, chỉ cười rồi kéo cô rời đi.
Sau, hai người bọn họ sóng vai nhau ngồi trên bờ cát ngắm nhìn nắng chiều.
Một đốm lửa đỏ đọng lại phía chân trời, kèm theo ánh chiều tà chậm rãi lặn xuống phía Tây, cùng cảnh sắc phản chiếu trên mặt nước kết hợp với nhau, tạo thành một bức tranh vô cùng xinh đẹp.
"Không ngờ cảnh đẹp như thế, bằng không mà có thể đem theo máy chụp hình để chụp lại cảnh sắc xinh đẹp này thì tốt quá ." Lạc