The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gia Sư Có Vấn Đề

Gia Sư Có Vấn Đề

Tác giả: Tử Tuyền

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134713

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/713 lượt.

giờ là giờ làm việc, chúng ta đến giờ nghỉ trưa rồi hãy nói." Xem ra, nếu cô không có thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Giang Linh thật là tốt, thì chị ấy là sẽ không bỏ qua.
"Cũng được."
Đến trưa, Lạc Nghiên Vũ cùng Giang Linh gọi cơm hộp bên ngoài đưa tới ở lại công ty dùng cơm.
"Tổng giám đốc chính là em trai của người bạn tốt mà em nói ư ?" Giang Linh không kịp chờ đợi hỏi.
"Ừ." Cô gật đầu một cái.
"Trời ạ! Vậy em còn không phải sớm đã biết tổng giám đốc rồi sao?"
"Chị nói nhỏ thôi!" Lạc Nghiên Vũ xem một chút đồng nghiệp quanh mình cùng các cô giống nhau không có đi ra ngoài dùng cơm , may mắn bọn họ không có chú ý tới.
"Nghiên Vũ, làm sao em chưa từng đề cập tới vậy?" Nếu là đổi thành người khác, rất có thể đã sớm dựa vào mối quan hệ này để ra vẻ huyênh hoang rồi.
"Không có gì hay mà nói." Cô mới không muốn rước lấy lời ra tiếng vào cùng ánh mắt khác thường đấy!
"Em thực ngốc!" Giang Linh than thở lắc đầu, đột nhiên, cô chợt lóe ra ý nghĩ: "Chị nhớ ra rồi! Nhớ mấy năm trước có một lần có một người đàn ông dáng dấp rất tuấn tú lái xe thể thao tới đón em, em nói là học đệ thời đại học, người kia giống như chính là tổng giám đốc?"
"Không sai, là anh ấy."
"Khó trách chị vẫn cảm thấy chị dường như đã từng xem qua tổng giám đốc!" Giang Linh thầm buồn bực mình không có sớm một chút nhớ tới."Đem xâu chuỗi lại mọi chuyện mà nói, mặc dù em và tổng giám đốc đã sớm biết, nhưng là chân chính ở chung một chỗ mới là gần đây,đúng không?"
Cô cười gật đầu.
"Có thể nói cho chị biết một chút về tình sử giữa em và tổng giám đốc được không?" Giang Linh bắt đầu bát quát hứng thú hỏi.
"Ai nha! Này không có gì đáng nói a!" Lạc Nghiên Vũ hết sức thẹn thùng.
"Em đã không muốn nói coi như xong." Giang Linh cũng không còn cố ý muốn khai thác chuyện riêng tư của cô nữa."Chỉ là, chị thấy được, tổng giám đốc đối với em rất tốt."
Ở hôn lễ của cô, cô nhìn thấy vị tổng giám đốc luôn luôn lạnh lùng này khi đối mặt với Nghiên Vũ thì rất ôn nhu, đáy mắt chỉ tràn đầy bóng dáng của cô ấy.
"Anh ấy là đối với em rất tốt." Nói đến người yêu, vẻ mặt cô ngọt như mật.
Nhìn thấy bộ dáng của cô một bộ chìm đắm trong tình yêu, Giang Linh trêu ghẹo nói: "Lúc nào thì có thể được uống rượu mừng từ hai người đây?"
"Không có nhanh như vậy a!" Lạc Nghiên Vũ ngượng ngùng nói.
"Vậy chị sẽ chờ!"
Lạc Nghiên Vũ ngượng ngùng không biết phải nói tiếp như thế nào, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu mãnh liệt ăn cơm. Bỗng dưng, trong bụng xông lên một trận buồn nôn!
"Em đi toilet!" Che miệng, cô vội vã chạy tới phòng rửa tay.
Chỉ chốc lát sau, cô mệt lả trở lại.
"Thế nào? Ăn cái gì mà đau bụng vậy?" Giang Linh quan tâm hỏi.
"Em cũng không biết, mấy ngày nay luôn buồn nôn, nhưng lại phun không ra, thật khó chịu!"
Nghe được Nghiên Vũ nói như vậy, Giang Linh trầm tư, một lát mới nói:
"Nghiên Vũ, ngươi sẽ không phải là mang thai?"
"Mang thai? !" Lạc Nghiên Vũ lập tức kinh hãi, thế nào cô không nghĩ tới đây? Trải qua Giang Linh vừa nói như thế, cô mới giật mình không phải là không không khả năng, bởi vì bọn họ cũng không có làm các biện pháp ngừa thai, hơn nữa kinh nguyệt của cô giống như thật lâu chưa đến rồi.
"Nghiên Vũ, em nên đi bệnh viện kiểm tra một chút sẽ tốt hơn."
"Được."
Cách đó không xa, có một người ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Lạc Nghiên Vũ, hai tay từ từ nắm thành quyền. . . . . .
Tinh thần bất an cả một buổi chiều, cuối cùng đã tới lúc tan việc.
"Quân Lỗi, anh có thể chở em đến bệnh viện được không?" Lên xe, Lạc Nghiên Vũ lắp bắp hỏi.
"Em không thoải mái sao?" Nhạc Quân Lỗi nhìn cô.
"Không phải là. . . . . . là . . . . . em. . . . . ." Cô mắc cỡ không dám nói.
"Rốt cuộc thế nào?" Hắn cau mày.
Cô cười ghé vào bên tai hắn nói một câu nói.
Nhạc Quân Lỗi nghe xong, cao hứng nhìn cô.
"Còn không biết a! Anh đưa em tới bệnh viện kiểm tra lại nói nha!"
Nhạc Quân Lỗi lập tức theo phương hướng đi tới bệnh viện.
Kết quả kiểm tra, chứng thật Lạc Nghiên Vũ đích xác là có bầu.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Nhạc Quân Lỗi trực tiếp đưa cô về biệt thự Nhạc Gia để báo cáo chuyện này với cha, Nhạc Tĩnh Sinh và Trầm Vân biết được sau đó cười không khép miệng.
"Cha, mời giúp con an bài chuyện kết hôn." Nhạc Quân Lỗi chợt nói như thế.
Nhạc Tĩnh Sinh cười ha hả nhìn đôi bích nhân trước mặt nói: "Cũng đã đến lúc rồi, ngày mai chúng ta liền tới Lạc gia cầu hôn đi!" Ông rốt cuộc đợi đến con dâu và cháu nội.
Lạc Nghiên Vũ nhìn qua nhìn lại hai cha con họ, cô cũng là người trong cuộc, vì sao phải kết hôn mà không ai hỏi ý kiến của cô một chút? Chỉ là, như đã nói qua, nếu mẹ và hai em trai biết được tin tức cô muốn kết hôn, nhất định là hết sức vui mừng! Bởi vì bọn họ rất sợ "Hàng ế" cô!
"Nghiên Vũ, hoan nghênh con trở thành thành viên trong nhà chúng ta!" Trầm Vân chân thành nói. Từ trước kia bà cũng rất thích cô bé Nghiên Vũ này, cô có thể làm con dâu của bà, đó là không còn gì tốt hơn rồi!
Lạc Nghiên Vũ xấu hổ cười cười, bị