Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Tác giả: Lại Sơ Cuồng

Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015

Lượt xem: 1342167

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2167 lượt.

đó vung tay tát lên mặt hắn. Bàn tay kia như mang theo căm hận mười mấy năm qua.
Một cái tát đánh cho Phương Thiệu Hoa tỉnh lại. Kiều Na lạnh lùng nhìn hắn, nhếch môi nói: “Phương thiếu, đừng xem tôi như một vật phẩm có thể mua bán nữa. Tôi bây giờ, anh mua không nổi!”
Dứt lời, cô cũng không để ý áo cưới trên người mình xốc xếch ra sao, kéo cửa phòng thay đồ đi ra ngoài. Trước mặt nhà thiết kế, cô cởi áo cưới ra, ném xuống đất, nói: “Cái này bẩn rồi, tôi không cần nữa, đổi một bộ khác đi”
Nhà thiết kế cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, chỉ kinh ngạc trước sự xuất hiện của người đàn ông này, sau đó vội vàng cầm lấy chiếc áo cưới trên đất, nói: “Được, cô Kiều cứ an tâm, chúng tôi nhất định sẽ khiến cho cô vừa lòng”
Kiều Na mặc một chiếc áo áo sơ mi vào, sau đó nói với tên đàn ông còn đứng sau cánh cửa: “Phương thiếu, xin anh rời đi cho, đừng tới quấy rầy tôi nữa” Dứt lời, Kiều Na giẫm giày cao gót, ưỡn thẳng lưng đi ra ngoài.
Cuộc sống của tôi không còn chào đón anh!
Phương Thiệu Hoa đứng trong phòng thay đồ, một cái tát đó đã khiến đại não hắn chấn động. $##$
Có ý gì? Câu nói kia rốt cuộc là có ý gì? Cái gì là “vật phẩm có thể mua bán”? Cái gì là “tôi bây giờ, anh mua không nổi”?
Tại sao trong mắt cô lại có căm hận dày đặc như vậy, mà hắn lại không cách nào nhìn thấu? Tại sao lời nói của cô lại tràn đầy oán giận như vậy, mà một câu hắn cũng không hiểu?
Hắn vội cất bước đuổi theo, nhưng Kiều Na đã lên xe, giẫm mạnh ga chạy như bay. Phương Thiệu Hoa đuổi theo chiếc xe kia, điên cuồng chạy theo sau.
Dường như có chuyện gì đó đã xảy ra.
Kiều Na, em đừng đi, nói rõ ràng cho tôi, nói rõ ràng mọi chuyện cho tôi!
Trên đường phố Paris lãng mạn, có một người đàn ông Trung Quốc điên cuồng đuổi theo sau một chiếc xe, mà chiếc xe kia lại vô tình chạy thẳng về phía trước, không chút do dự. Cho đến khi người đàn ông này kiệt sức, mồ hôi lăn dài theo từng sợi tóc, bám vào mặt hắn, cùng với âm thanh đầu gối va chạm với mặt đất.
Cuối cùng, hắn vung tay, một quyền đánh lên mặt đất cứng rắn.






Anh Cũng Nên Kết Hôn Đi
Đoàn người Phong Kính, Tô Mộc Vũ, Tiền Phong cùng lũ trẻ vừa đặt chân xuống Paris, Phương Thiệu Hoa không nói một lời liền lôi kéo Tô Mộc Vũ trước mặt Phong Kính.
Khuôn mặt Phong Kính đen thui không tả nỗi. Chuyện gì đây? Dám giở trò lôi lôi kéo kéo vợ hắn trước mặt hắn sao?
Tô Mộc Vũ bị Phương Thiệu Hoa kéo lên xe. Lúc cửa xe đóng sầm lại, da đầu cô tê tê dại dại. Cô cũng có thể đoán ra nguyên nhân Phương Thiệu Hoa làm như vậy, chung quy có một số việc dù còn muốn che giấu cũng che giấu không được.
Tô Mộc Vũ chỉ nói một câu: “Anh biết không? Từ mười ba năm trước, anh đã hủy hoại Kiều Na rồi!”
Không có hôn môi, không có màn dạo đầu, hắn cứ như vậy mà tách hai chân thon thả của cô ấy ra, thúc mạnh người xâm nhập vào bên trong. Khoảnh khắc hắn phá vỡ thân thể cô gái đó, hắn cảm thấy một thứ gì đó đang ngăn cản lại.
Cô gái dưới người hắn thét chói tai, lùi về phía sau, không ngừng xin tha, thậm chí còn bảo hắn cút đi.
Hắn không quan tâm, kiên định động thân tiến vào rút ra, hoàn toàn phá vỡ tấm màn mỏng manh tượng trưng cho sự thuần khiết đó. Trong tiềm thức, hắn xem thường người như thế, vì tiền mà có thể bán cả thân thể mình, dựa vào cái gì mà còn làm bộ làm tịch ở đây?
Cảm thấy có một chất lỏng nóng bỏng tiến ra, hắn biết đó là dòng máu tinh khiết của cô gái đó. Thế nhưng nó lại như viên thuốc kích dục đốt cháy sự luống cuống ban đầu của hắn. Hắn muốn tiếp tục điên cuồng, lại dùng lực, hoàn toàn dày vò khối thân thể mới mẻ mà mê người đó.
Một đêm đó, hắn sung sướng, lần đầu tiên thể nghiệm sự sung sướng của một tên đàn ông. Một đêm đó, hắn như phát điên, đem sự thương nhớ cùng ghen tị trên người Vệ Nhu Y phát tiết với một người phụ nữ khác.
Một đêm đó, hắn không biết rốt cuộc hắn đã hăng hái bao nhiêu lần, chỉ biết cuối cùng cô gái đó đã không còn ý thức, cả người mềm nhũn nằm trên chiếc giường lớn màu đen. Một đêm đó, hắn không hề thương tiếc cô ấy.
Thế nhưng hắn lại hoàn toàn chưa từng nghĩ tới, cô gái đó lại không hề tình nguyện. Hắn không ngờ tới điều đó, vì lúc ấy trong đầu của hắn hoàn toàn bị cái tên Vệ Nhu Y chiếm lĩnh, chưa từng để vào mắt bất kỳ thân ảnh của ai khác.
Thời gian trôi qua như một lần luân hồi, khiến cho câu chuyện nhiều năm trước chỉ như một giấc mộng. Nhiều năm sau khi biết được lại thấy đó như một câu chuyện tàn khốc mà buồn cười.
Lần đầu tiên, hắn vì Vệ Nhu Y mà hoàn toàn hủy diệt Kiều Na.
Một lần cuối cùng, hắn cũng vì Vệ Nhu Y mà hung hăng đâm cô thêm một nhát dao.
Như vậy thì chính hắn, dựa vào cái gì để yêu cầu cô quay đầu lại chứ? Dựa vào cái gì? Phương Thiệu Hoa nằm trong bồn nước nhìn lên bầu trời xanh, bật cười, cười đến hai dòng nước chảy ra từ khóe mắt, rất đau.
Quản lý quảng trường nghe tin liền chạy đến giải quyết, Phương Thiệu Hoa không thèm nhìn, thẳng lưng bước ra khỏi bồn nước. Mang theo cả người ướt


The Soda Pop