
Tác giả: Mèo Lười Ngủ Ngày
Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015
Lượt xem: 1341179
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1179 lượt.
i Vi căng thẳng, đặt hai tay ngay ngắn lên đùi, vểnh ta nghe ngóng động tĩnh từ phòng bếp. Phòng khách và phòng bếp được ngăn cách bởi một bức tường, yên ắng một cách tuyệt đối, không thấy phát ra một tiếng động nào dù là nhỏ nhất. Không biết có phải do hiệu quả cách âm của ngôi nhà này quá tốt, hay là Quý Vân bên kia cũng đang ngồi yên lặng như cô.
Giây phút này, Vi Vi chỉ có cảm giác như ngạt thở, vừa ngóng trông bà chủ nhà nhanh chóng trở về vừa hy vọng bà ta đi chậm hơn một chút, dù sao thì cơ hội để cô và Quý Vân có thể ở riêng thực sự quá hiếm hoi. Đang lúc bối rối thì Quý Vân bê một chiếc khay nhỏ bước ra.
Sau khi đặt cái khay trước mặt Lục Vi, vẻ mặt Quý Vân vẫn hết sức lạnh lùng, nói: “Mời cô uống cà phê!”
Giả định thứ ba: Tại sao trong nhà bà Quý lại có nhiều đồ hỏng cùng một lúc như vậy cơ chứ?!!
©STE.NT
Sau khi sửa xong máy lọc nước, Quý Vân mới ngồi xuống cạnh Lục Vi, giải thích: “Cô tôi không biết làm những thứ này nên mỗi khi rảnh rỗi, tôi lại đến đây giúp cô ấy sửa chữa những thứ bị hỏng.”
Lục Vi đờ đẫn gật đầu. Lúc cô chuyển đến khu nhà hình ống, cô cũng được nghe các bà hàng xóm kể lại câu chuyện về Quý Tinh. Từ khi còn rất trẻ, Quý Tinh đã ly dị và chưa có con, đúng lúc ấy cha mẹ Quý Vân qua đời, bà liền đón Quý Vân về nhà nuôi dạy, coi anh như con đẻ của mình. Khi Quý Vân trưởng thành, anh cũng phụng dưỡng Quý Tinh như mẹ mình, cứ thế cho tới tận bây giờ, việc cho thuê căn nhà cũng do một tay Quý Tinh đứng ra lo liệu, giải quyết. Chỉ có điều Vi Vi không ngờ, cháu trai Quý Tinh lại chính là “thần tượng” của mình bao năm nay.
“Cô Quý thực sự rất vất vả, nếu có thời gian, anh cũng nên gần gũi, giúp đỡ cô ấy nhiều hơn.”
“Ừm.” Quý Vân đáp lại một tiếng rồi bật tivi lên xem.
Lục Vi cũng không biết nên tiếp tục câu chuyện thế nào, bèn hỏi: “Dạo này có chương trình tin tức giữa trưa, anh có thường xuyên theo dõi không?”
Quý Vân lắc đầu. “Cô tôi nói đầu kỹ thuật số bị hỏng, tôi đang giúp cô ấy dò lại kênh.”
Vi Vi: “…”
Thực sự không tìm được đề tài nói chuyện, Vi Vi đành im lặng ngồi xem Quý Vân dò kênh. Trong lúc mải mê ngắm nhìn như bị thôi miên, trong trái tim Lục Vi bỗng xuất hiện một ảo giác. Cô đã từng cùng Điền Hân thảo luận về “mười đức tính cần nhất của người đàn ông lý tưởng”, kết luận đã chỉ ra rằng, các cô gái dường như đều đặc biệt chú ý đến các kỹ năng “đảm việc nhà” của người đàn ông: biết nấu ăn, biết bế con, có thể chăm sóc vợ, bố mẹ và con cái… Những người đàn ông có đầy đủ các kỹ năng đó được gọi chung là “người đàn ông của gia đình”.
Cho nên, Lục Vi luôn tưởng tượng bộ dạng của Quý Vân khi ở nhà, nhất định anh sẽ mặc một bộ quần áo đơn giản, thoải mái, một tay cầm nồi niêu xoong chảo, một tay cầm khăn lau. Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ thời buổi này vẫn còn người đàn ông như vậy.
Hóa ra, ngoài việc cầm nồi niêu xoong chảo, những người đàn ông cầm tuốc-nơ-vít còn rất đẹp trai, mạnh mẽ và hấp dẫn. Ngẫm lại thấy cũng đúng, những việc “trọng đại” như nấu cơm, giặt giũ, sửa bình nước nóng, thay bóng điện hay cài đặt máy tính là những việc của đàn ông. Không biết sắp tới, nếu đèn điện trong khu nhà cô ở bị hỏng thì có thể mời Quý công tử đây đến sửa giúp được không nhỉ?
Vi Vi đang vui vẻ chìm đắm trong những dòng suy nghĩ vẩn vơ thì đúng lúc ấy, ti vi bắt được tín hiệu của một kênh truyền hình địa phương, đang chiếu một bộ phim kinh dị. Trên màn hình bất ngờ xuất hiện một ma nữ đầu tóc rũ rượi nhảy chồm ra, Lục Vi vốn đang chìm đắm trong thế giới ảo của riêng mình, hình ảnh rùng rợn đó bỗng đập vào mắt, bất giác hét lên một tiếng.
Quý Vân thấy thế quay lại nhìn Vi Vi rồi nhanh chóng tắt ti vi. Bầu không khí bối rối giữa hai người vừa dịu đi đôi chút giờ lại trở nên ngượng ngập. Quý Vân nhíu chặt đôi mày anh tú, không biết đang nghĩ gì. Vi Vi vùi mặt vào lòng bàn tay, thấp giọng nói: “Tôi xin lỗi!”
Kỳ thực lúc bình thường, Lục Vi rất bình tĩnh, rất bạo gan, mỗi lần chị em đồng nghiệp xem phim kinh dị, cô vẫn luôn được coi là người gan dạ nhất. Nhưng không biết có phải do gần đây cuộc sống bình yên của cô thường xuyên gặp chuyện kinh dị hay không mà cô không thể tự trấn an mình bằng bốn chữ “chỉ là hư cấu” được nữa, vì thế vừa nhìn thấy hình ảnh ma quái trên ti vi, cô đã sợ hãi hét toáng lên. Hơn nữa, cô còn la hét trước mặt Quý Vân…
Đạo đức giả sẽ khiến bạn tự tìm đến cái chết!! Vi Vi cắn môi, thầm khinh bỉ bản thân ngàn vạn lần, không còn dũng khí mà ngẩng mặt nhìn đời nữa.
Một lát sau, Quý Vân chủ động lên tiếng, phá vỡ bầu không khí yên lặng: “Tôi phải xin lỗi cô mới đúng. Cô tôi đột ngột gọi điện cho cô bảo đóng trước tiền nhà, cũng là vì cô ấy sợ cô bị dọa cho chạy mất, không ai còn dám thuê căn nhà đó nữa, có điều cô…”
Quý Vân dừng lại một chút, nhìn thẳng vào vẻ mặt đang mơ hồ của Lục Vi, nói: “Rõ ràng cô sợ hãi như vậy, tại sao vẫn còn muốn thuê căn nhà đó?”
Lục Vi nghẹn lời, chăm chú, ngây ngốc nhìn Quý Vân, nhất thời không biết nên trả lời ra sao. Cho dù chình mắt cô đã trông thấy hồn ma của Lam Vân Thanh, nhưng… c