Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hạnh Phúc, Không Bắn, Không Trúng Bia!

Hạnh Phúc, Không Bắn, Không Trúng Bia!

Tác giả: Mộc Thanh Vũ

Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015

Lượt xem: 1341684

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1684 lượt.

nên cô cũng không nhiều lời. Nhưng tình hình bây giờ cô không tiện cự tuyệt, dù sao cũng là đồng nghiệp, cùng là con gái nữa, hơn nữa thấy Tô Điềm m thất vọng, cô lại mềm lòng, khẽ cắn môi nói: "Thôi, đã đến rồi, coi như tới thăm bạn bè một chút vậy. Nhưng lần sau không được làm thế nữa đâu, không thể lừa tớ nữa..., nếu gây họa Hạ Hoằng Huân mắng tớ mất."
"Biết cậu tốt nhất mà." Tô Điềm m vui vẻ ôm lấy cô.
Mục Khả lùi ra một bước: "Chú ý hình tượng, có người nhìn."
Mục Khả không thấy tươi cười trên mặt Viên Soái nữa, thể nên để bớt lúng túng, cô cố ý gọi anh: "Trung đội trưởng Viên, tới đây."
Nghe được mệnh lệnh của cô, Viên Soái đáp lời: "Rõ!" Cơ thể đã chuyển sang tư thế chuẩn bị chạy rồi.
Tô Điềm m có vẻ hơi lo lắng, chờ Viên Soái chạy đến gần, cô nói: "Mục Khả dẫn tôi tới đây chơi hai ngày."
Thấy Mục Khả nháy mắt với mình, thông minh như Viên Soái cũng hiểu mấy phần, anh khách khí nói: "Hoan nghênh cô tới đơn vị chúng tôi chơi."
Tô Điềm m thở phào nhẹ nhõm, cười cười với Mục Khả.
Viên Soái yên lặng đứng cạnh Mục Khả, thừa lúc Tô Điềm m không nhìn thấy anh lấy tay đánh vào lưng Mục Khả, đồng thời ánh mặt lên án cô, giống như đang nói: "Bạn là để hãm hại đúng không? Vừa rồi tôi còn chịu thiệt thòi lao vào mưa bom bão đạn chạy đến phòng làm việc của lão đại để kiểm tra ‘quân địch’ đây."
Mục Khả bị oan mà không dám hé răng, khuôn mặt nhỏ nhắn đau khổ xin tha, nịnh nọt nói: "Tôi mang theo đồ ăn ngon, cho anh hết."
Viên Soái lườm cô, lại thưởng cho cô một dúi vào lưng.
Mục Khả đang chịu tội bỗng thấy Hạ Hoằng Huân xuất hiện trong tầm mắt, cô cảm thấy như được đại xá, lại nghe Viên Soái nói: "Có giỏi thì cô bảo lão đại chạy tới đây xem."
Không chơi ức hiếp người như thế. Mục Khả nhấc chân đạp anh một cái, nhìn giày anh trên tuyết, nhỏ giọng lầu bầu: "Anh muốn tôi bị nhốt à." Dám ở trước mặt cấp dưới của anh cợt nhả ra lệnh cho anh, trừ phi cô muốn chết. Còn lâu cô mới mắc mưu.
Biết cô không phải tới đây làm việc, Hạ Hoằng Huân tới trước mặt Mục Khả giả bộ như thường nhét một tệ cho cô, nghiêm mặt nói: "Không cần trả lại, tiền mừng tuổi."
Tiền mừng tuổi? Quá sáng tạo rồi đấy. Mục Khả lườm anh một cái, nhận lấy áo khoác anh đưa mặc lên người, sau đó lấy ánh mắt ý bảo anh kiếm chỗ nào nói chuyện.
Biết vì sao Tô Điềm m tới, Hạ Hoằng Huân khẽ nhíu mày, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bạn gái nhỏ cầu khẩn, anh quay đầu lại nói với Viên Soái: "Cô giáo Tô đến đây lần đầu, cậu thay tôi tiếp cô ấy đi."
Sau bữa tối, Viên Soái đưa Tô Điềm m tới nhà khách. Hạ Hoằng Huân nhận được điện thoại của Đđoàn trưởng, gọi anh đến Câu Lạc Bộ đánh bài. Lục Trạm Minh biết Mục Khả tới, cũng muốn mời cô, ông cười khà khà nói với Hạ Hoằng Huân: "Không đưa hòn ngọc quý trên tay cậu đến đây thì không tiếp cậu, có bước chân vào Câu Lạc Bộ cũng đuổi cậu ra."
Cho nên, để tránh Phó Đoàn Trưởng Hạ bị đá ra ngoài, Mục Khả đi luôn.
Trên đường đến Câu Lạc Bộ, Hạ Hoằng Huân cười giỡn nói: "Tiểu quỷ, hóa ra bây giờ độ nổi tiếng của em còn vượt cả anh, có khi anh phải nịnh bợ em mới được xem tiết mục giải trí mất."
Bả vai nhỏ gầy nhún nhún, Mục khả hả hê dương dương tự đắc. Lần đầu Mục Khả tới Câu Lạc Bộ của đoàn 532, nhưng những người ở trong cô không lạ lẫm gì. Cô chủ động bắt chuyện với Lục Trạm Minh, Ninh An Lỗi, chào hỏi An Cơ, Dịch Lý Minh, lại nghe Hạ Hoằng Huân giới thiệu Tham Mưu Trưởng tuổi trẻ tài cao nghiêm túc thực hiện nội quy mới được điều tới, sau đó khéo léo ngồi cạnh Hạ Hoằng Huân xem bọn anh chơi bài.
Đàn ông trên bàn bài không câu nệ tiểu tiết, Lục Trạm Minh hài hước nói đùa với Mục Khả, sau lại như vô ý nói: "Hạ Hoằng Huân, lần trước đi họp riêng trên sư bộ nữ binh chào hỏi nhiệt tình với cậu là ai đấy?"
Nghịch bài trong tay, Hạ Hoằng Huân có vẻ không chút để ý: "Ai? Tôi không nhớ." Đánh một cây K, anh giương mắt nhìn Lục Trạm Minh, Tứ Lưỡng Bạt Thiên Cân* mà đá quả bóng về, "Không phải chào anh à, tôi nhớ là còn gọi điện cho anh đấy."
*Tứ Lưỡng Bạt Thiên Cân: Xuất hiện lần đầu trong Thái Cực Quyền – Vương Tông Nhạc, nguyên văn ý chỉ quyền thuật Thái Cực Quyền là một loại công lực có hàm độ kỹ xảo cao. Tục ngữ thường dùng ‘Tứ Lưỡng Bạt Thiên Cân’ để chỉ lực yếu thắng lực mạnh
Mục Khả vừa đứng bên xem cuộc chiến vừa nhìn chị dâu đoàn trưởng hung dữ lườm ông nhà mình một cái, nói với Mục Khả: "Tiểu Mục à, đừng có nghe lão Lục nói bậy, đùa em đấy."
Không đợi Mục Khả nói, Pháo Doanh trưởng An Cơ chen vào, anh hỏi Hạ Hoằng Huân: "Phó Đoàn Trưởng, sao anh huấn luyện được chị dâu nhỏ vậy, trời lạnh thế này mà cũng sang đây thăm anh? Dạy em hai chiêu, tránh cho về sau cưới vợ lại đấu tranh giai cấp với em."
Lục Trạm Minh cùng Ninh An Lỗi vui vẻ, Hạ Hoằng Huân cũng cười theo, sau khi cười xong lại giả bộ nghiêm trang nói: "Anh cho cậu biết, cậu và bạn gái ở cùng nhau, công việc dùng toàn lực đi làm, tiền lương giao cho cô ấy hết. Bạn gái cần gì cũng cho, đáp ứng đầy đủ yêu cầu, tuân thủ quy định ba kỷ luật tám chú ý của bạn gái, tất cả hành động nghe theo chỉ huy. Cò