Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hôn Lên Đôi Môi Em

Hôn Lên Đôi Môi Em

Tác giả: Chinsu_tamthaitu

Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015

Lượt xem: 1341320

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1320 lượt.

ẫn vừa định phân bua nhưng đã kịp nuốt xuống. Chỉ có một ly mì bé tí mà bắt cô phải lau cả cái phòng khách to tướng này á? Nhưng cô cũng biết Triệu Thiên Minh không phải là loại chịu nghe lí lẽ. – Thôi được rồi, anh đợi em thay quần áo đã, rồi em xuống dọn ngay!
Nói xong không đợi anh đồng ý cô đã phóc lên phòng. Ba mươi giây sau cô đã có mặt và bắt đầu dọn dẹp.
Triệu Thiên Minh nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ rồi bỏ vào phòng.
- Cái đồ hắc ám! – Dương Mẫn lén lè lưỡi.
Từ bé đến giờ, đây là lần đầu tiên cô làm việc nhà. Dương Mẫn biết mình mang phận ở ké nên chả dám ho he gì, cứ thế mà ngoan ngoãn lau chùi.
Sau một hồi hì hục lau chùi cái phòng khách to tướng, cô gật gù hài lòng buông miếng giẻ ra. Dương Mẫn mỉm cười trước thành quả của mình, mọi thứ đều bóng đến mức soi gương được. Cô hà hơi vào cái khóa cửa rồi chùi chùi. Để xem con bắt bẻ được nữa không.
Dương Vẫn vừa hỉ hả mỉm cười thì Triệu Thiên Minh từ trong phòng đã bước ra. Trên tay cầm một tờ giấy.
- Cái gì kia? – Dương Mẫn tò mò chỉ vào tờ giấy trên tay anh.
- Đọc đi! – Anh lạnh lùng đưa tờ giấy cho cô.
Dương Mẫn bắt đầu đọc.
- Nội quy à?
- Phải, nếu còn muốn sống ở đây thì phải tuyệt đối tuân thủ, rõ chưa?
Dương Mẫn gật gù như gà mổ thọc.
1. Nghiêm cấm việc ăn ở lôi thôi, bất kì lúc nào Triệu Thiên Minh trở về cũng phải thấy ngôi nhà gọn gàng sạch sẽ.
2. Nghiếm cấm ăn mặc hở hang thiếu vải, nghiếm cấm hành vi khiêu khích người khác giới bằng những trò như thế.
3. Không được tự tiện vào phòng Triệu Thiên Minh.
4. Dương Mẫn phải làm tròn nhiệm vụ một người vợ, luôn giữ nhà cửa gọn gang, nấu cơm ngày ba bữa.
5. Không làm ồn khi có Triệu Thiên Minh ở nhà.
6. …
- Anh có bị sao không thế? – Đọc đến đây dương Mẫn bức xúc ngước mắt nhìn anh.
Cô tức tối chỉ vào điều khoản thức hai bị bôi đen nổi bật.
- Anh coi tôi là hạng người gì mà viết cái câu này?
Triệu thiên Minh vẫn điềm nhiên khoanh tay.
- Cô có làm không? Tôi phải đề phòng, cô biết đây! – Anh nói rất khiêu khích. – Nhìn vào cuối tờ giấy xem!
*Lưu ý: những điều khoản này chỉ có Triệu Thiên Minh mới có quyền điều chỉnh.
- Anh… - Dương Mẫn tức nghẹn họng. – Anh…
- Sao? Không đồng ý thì tôi cũng không ép.
Dương Mẫn không ngờ Triệu Thiên Minh là kẻ nhỏ mọn, ức hiếp người quá đáng như thế.
- Thôi được rồi! Tôi chấp nhận! – Cô hậm hực nhìn anh. – Cảm phiền anh bổ sung thềm điều thứ 11 là Triêu Thiên Minh tuyệt đối không được bén mảng đến phòng Dương Mẫn!
- Ok! – Anh đắc ý nhìn cô.
Dương Mẫn uất nghẹn đành bỏ lên phòng, Cô không ngờ Triệu Thiên Minh lại giở cái trò “chủ nhà” đó ra.
- Đồ tồi! – Cô hậm hực lầm bầm. – Tôi ghét anh! Căm thù anh!!!






- Ư…
Dương Mẫn vẫn sốt li bì.
Triệu Thiên Minh trán nhăn tít, đi một mạch xuống nhà tắm lấy cái khăn và chậu nước đem lên
- Tự nhiên hầu cô ta… - Anh lẩm bẩm.
Dù có thế nào đi chăng nữa, bây giờ anh cũng không thể bỏ mặc cô. Đã lỡ làm ơn thì phải làm ơn cho trót vậy.
- Hay là muốn tôi đút cho cô ăn? – Anh cười khiêu khích.
Dương Mẫn đỏ mặt, cô cắm đầu múc cháo ăn. Ăn được mấy muỗng, cô ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt đầy thắc mắc.
Triệu Thiên Minh ngồi quay lưng lại với cô, lâu lâu làm một chuyện tốt tự nhiên cũng cảm thấy hơi mất tự nhiên.
- Xong rồi!
Dương Mẫn đăt cái bát trống trơn xuống, ánh mắt Triệu Thiên Minh ánh lên mấy tia giễu cợt.
- Ăn khỏe nhỉ, xem ra tôi phí công lo cho cô rồi!
- Cảm ơn anh.
Dương Mẫn không thèm để ý đến mấy lời khiêu khích của anh. Cô loạng choạng bước xuống giường.
- Đi đâu đấy? – Triệu Thiên Minh hỏi.
- Đi thay đồ! – Dương Mẫn làu bàu đáo, đúng là không bao giờ bỏ được cái thói gia trưởng ấy đi. Chút cảm kích của cô cũng bị anh ta dập tắt phũ phàng.
Triệu Thiên Minh không nói gì, anh nhìn theo dáng người mảnh mai của cô. Dương Mẫn lần này bệnh không nhẹ, anh ở chung nhà với cô mà lại không biết chút gì. Triệu Thiên Minh cảm thấy mình cũng có phần quá đáng, thế nhưng nhìn thái độ của thằng em đối với cô, cơn tức lại trào ngược trở lên, đè bẹp chút áy náy vừa mới nhen nhóm.
Triệu Thiên Minh này ít ra cũng là anh của Triệu Thiên Kỳ, tính tình cậu em ra sao, anh ít nhiều cũng biết. Triệu Thiên Kỳ là chúa ham chơi, tính tình tùy tiện. Triệu Thiên Kỳ trước nay chưa từng thể hiện tình cảm với bất kì ai, lần ông nội bị ốm, Triệu Thiên Kỳ cũng chỉ đến thăm ông cho phải phép, anh luôn tỏ ra bất cần, làm gì cũng đại khái, thật không ngờ hôm nay lại xuống bếp nấu cháo cho Dương Mẫn, xem ra quan hệ của hai người không hề đơn giản.
Triệu Thiên Minh sớm đã lăn lộn trên thương trường, cái đầu chỉ quen nghĩ những chuyện cao siêu, những điều đơn giản nhất anh cũng có thể phức tạp hóa lên, sự việc nhỏ như cây kim rồi cũng sẽ trở thành cái ống cống.
Thật ra anh chẳng hề yêu thương gì Dương Mẫn nhưng là một thằng đàn ông, Triệu Thiên Minh không thể không cảm thấy khó chịu trước quan hệ “vượt quá mức chị dâu – em chồng” này. Nói gì thì nói, D