80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hôn Nhân Giấy

Hôn Nhân Giấy

Tác giả: Diệp Tuyên

Ngày cập nhật: 04:18 22/12/2015

Lượt xem: 1341444

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1444 lượt.

g húng hắng ho để che giấu cơn buồn cười. Anh cầm luận văn lên, rồi chỉ vào cơm canh đang bốc khói nghi ngút: “Ăn cơm trước đi đã, ăn no rồi mới có sức viết luận văn chứ”.
Cố Tiểu Ảnh cúi đầu nhìn: trước mặt có đầu cá hai màu, đậu phụ sốt, táo đỏ bách hợp hấp bí đao…Rõ ràng toàn những món cô thích, mà lại do đích thân Quản Đồng gọi!
Trời đất ơi! Cô cảm động không sao kể xiết, nghĩ bụng: sao đại học tỉnh mà lại đào tạo được một sinh viên biết thấu hiểu lòng người như Quản Đồng thế nhỉ? Đúng là hiếm có khó tìm!
Sau khi giao luận văn cho Quản Đồng, Cố Tiểu Ảnh trút hẳn được gánh nặng tâm lý, càng lúc càng trở nên thoải mái trong bữa ăn tối. Cô hào hứng kể cho Quản Đồng nghe những chuyện cười hồi học đại học. Mấy lần Quản Đồng suýt phun cơm trước cách kể chuyện của Cố Tiểu Ảnh. Trời tối dần, khi ngoài cửa sổ sáng bừng ánh đèn ne-on, Quản Đồng mỉm cười nhìn cô gái kỳ lạ trước mặt, đột nhiên nhận ra: đây chính là niềm vui từ trước đến nay anh muốn có, mà mãi chưa tìm thấy.
Năm năm nay, cuộc sống của anh quá trầm lặng. Gần như anh chưa bao giờ nghĩ rằng trên đời này lại có một cô gái giống như vậy, không khuôn mẫu như Tưởng Mạn Ngọc, không nhẫn nhịn như mẹ mình, mà hoạt bát thông minh, bao trùm mọi người xung quanh bằng chính sự vui tươi xuất phát từ con tim mình.
Chỉ cần cô ấy ở bên, chỉ cần cô ấy chợt nở nụ cười, cả thế giới như bừng sáng.






Khi Cố Tiểu Ảnh liên lạc lại với Quản Đồng thì đã cuối tháng mười, thời tiết mát mẻ hơn, thời tiết đẹp không gì tả xiết.
Bầu trời trong vắt, những đám mây tựa như món kẹp bông bị xé nhỏ, gió thu thổi tới, mang theo hương cỏ thơm nồng.
Status QQ của Cố Tiểu Ảnh cũng được thay bằng câu: Thu sang, chim bay đi, để lại phân chim…
Hứa Tân châm chọc: “Nhìn status là biết chủ nhân của nó là người chẳng có phẩm chất gì”.
Cố Tiểu Ảnh đang chơi pikachu, bận rộn thế mà vẫn tranh thủ phản bác: “Thế cậu thì có phẩm chất? Cậu nhìn status của mình đi, đúng là giọng điệu tiểu tư sản, có giống như người giao ban cách mạng không ?”
Xem tiếp đến tóm tắt nội dung: Lý luận mỹ học dấu hiệu của nhà học giả người Đức Cassirer, là một bộ phận quan trọng của triết học dấu hiệu độc đáo, đã có ảnh hưởng sâu rộng đến mỹ học phương Tây thế kỷ XX. Luận văn này đề cập đến lý luận thuyết của ông, nghiên cứu sâu thêm các giới định cơ bản của nó đối với nghệ thuật: nghệ thuật là một quá trình kết cấu có tính siêu việt. Trong đó bao gồm quy định trong ba phương diện: nghệ thuật là một quá trình phát hiện hình thức thực tại, một quá trình kết cấu có tính sáng tạo, quá trình giải phóng thực tại siêu việt…
Cố Tiểu Ảnh lại tròn mắt há mồm.
Hứa Tân lại một lần nữa phục sát đất.
Một phút sau, Cố Tiểu Ảnh không nén nổi kích động trả lời Quản Đồng: Ân nhân, tôi thực sự không biết phải đền ơn anh thế nào…
Bậc thầy mỹ thuật dấu hiệu: Đừng khách sáo, có gì to tát đâu.
Cố Tiểu Ảnh: Tôi lại mời anh ăn cơm nhé.
Bậc thầy mỹ thuật dấu hiệu: Không cần dâu, cũng có gì ghê gớm đâu. Thực ra, nội dung luận văn cô viết cơ bản đều dùng được, nhưng kết cấu không rõ ràng lắm, tôi điều chỉnh một chút, đưa đề mục mới thôi.
Cố Tiểu Ảnh khăng khăng: Không được, uống nước nhớ nguồn, có ơn phải trả, anh phải cho tôi cơ hội trả ơn chứ.
Bậc thầy mỹ thuật dấu hiệu:…
Cố Tiểu Ảnh giục: Anh nói gì đi chứ!
Bậc thầy mỹ thuật dấu hiệu: Tối nay tôi cũng đang định đi đo kính ở phố đi bộ, hay là cùng đi ra đó ăn các món quà vặt?
Cố Tiểu Ảnh ngạc nhiên: Anh bị cận thị à? Sao tôi không nhận ra nhỉ?
Bậc thầy mỹ thuật dấu hiệu: Không cận thị, nhưng đeo kính trông cho có học thức.
Cố Tiểu Ảnh cười lớn: So với tôi, anh đã đủ có học thức rồi… vậy tối nay nhé!
Bậc thầy mỹ thuật dấu hiệu: được, hết giờ làm việc tôi gọi điện cho cô.
Cố Tiểu Ảnh đánh nhanh hai chữ: OK
……
Hứa Tân đứng sau lưng Cố Tiểu Ảnh theo dõi, ngạc nhiên hỏi: “Sao anh ấy lại giúp cậu?”
“Vì thấy tôi xinh ấy mà”, Cố Tiểu Ảnh không ngẩng đầu, vừa đánh máy vừa trả lời, “Ai bảo tôi ai nhìn cũng yêu, hoa nhìn hoa cũng phải nở, xe thấy lốp xe phải nổ!”
“Theo mình”, Hứa Tân nghiêm mặt, nói một cách chắc chắn, “anh ta có ý với cậu?”
Cố Tiểu Ảnh quay đầu lại, nhìn Hứa Tân, nghĩ ngợi, gật gật đầu: “Cũng có thể”.
Hứa Tân cười đầy thâm ý: “Vậy cậu có đến chỗ hẹn nữa không? Hay cậu cũng có ý gì với người ta đây?”
Cố Tiểu Ảnh xua xua tay: “Không đời nào”.
Hứa Tân thắc mắc: “Tại sao chứ?”
Đúng vậy, tại sao chứ?
Buổi tối, khi Quản Đồng cũng hỏi câu này, Cố Tiểu Ảnh cảm thấy không thể nào cười nổi nữa - Quản Đồng không phải là Hứa Tân, không thể đùa cợt được.
Anh đứng ngay trước mặt cô, ánh mắt ấm áp nhưng cương quyết không ngần ngại hỏi cô: “Tại sao em không thể làm bạn gái của tôi chứ?”
Chuyện này xảy ra quá bất ngờ, Cố Tiểu Ảnh có phần lúng túng.
Cô bắt đầu nhớ lại, chuyện này bắt đầu như thế nào nhỉ?
Hình như vào buổi chiều tối, hai người gặp nhau ở phố đi bộ, cùng đi ăn tối. Quản Đồng đưa cô qua rất nhiều ngã rẽ mới tìm thấ