Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Tác giả: Mạc Nhan

Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015

Lượt xem: 134636

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/636 lượt.

ng cần theo tôi.”
Nếu là ngày thường, cô nhất định sẽ phát giác bực bội trong lời nói của anh, nhưng đêm nay cô là một tiểu mèo hoang đang say mê, quá phận tin tưởng địa vị bản thân ở trong lòng Phương Nghị khác xưa, căn cứ theo điều tra của tình báo, trong quá khứ Phương Nghị chưa từng đối với người tình nhân nào mãnh liệt như vậy, chỉ có đêm nay đối với cô. Cái nhận thức hạng nhất làm cho cô tự tin quá mức rồi, tình yêu say đắm lâu dài đối với anh rốt cuộc ức chế không nổi mà trào ra.
“Tình nhân hiện giờ ở Đài Loan? Cô có thể làm cho anh kích động như đêm nay sao? Nghe nói cô ta chỉ là là một nữ sinh 18 tuổi, cô gái Đông Phương không giống người phương Tây trưởng thành được tốt như vậy, không được bao lâu anh sẽ đối với cô ấy mất đi hứng thú, cùng với sẽ tìm một người thay thế, chi bằng em...”
“Cô nói đủ chưa?” Một tiếng gầm lên cắt đứt lời của cô, Phương Nghị đứng người lên cầm áo tắm đi đến gian thay đồ, nhìn cũng không nhìn cô. Lina lúc này mới giật mình thấy sự ngu muội của bản thân, cô thật sự quá sơ suất, rõ ràng phạm vào kiêng ki của Phương Nghị, làm cho anh vô cùng mất hứng. Vì đền bù sai lầm, cô rất nhanh tỉnh táo bản thân, cầm quần áo đi cầm áo lên cho anh.
“Đừng nóng giận, anh không thích nghe em liền không nói.” Trong mắt đẹp tất cả đều là cầu xin anh tha thứ và bi thương, dùng thân thể xích loã đối với anh, nhắc nhở anh thời gian triền miên tốt đẹp vừa rồi. Mặc quần áo, Phương Nghị đi về hướng cửa ra vào.
“Đi.” Vứt xuống dưới một câu như vậy.
“Khoan, khoan đã!” Cô lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, anh cứ như vậy mà đi sao?
“Thế nào? Còn có việc?”
“Ách, không có việc gì, đi đường cẩn thận, lần sau khi nào thì đến?” Cô cười hỏi, cố gắng bày ra vẻ mặt thẳng thắn tự nhiên, nhưng lời nói ra lại không thản nhiên như vậy, cô vẫn là để ý anh khi nào xuất hiện. Phương Nghị nheo mắt lóe tinh quang, khóe môi hiện nên nụ cười mê người trí mạng, làm cô nhịn không được muốn tiến lên dựa sát vào anh, trở thành tù binh ở dưới con mắt đen sâu thẳm của anh.
“Tôi muốn đến sẽ đến, muốn đi thì đi, thông minh như cô, không phải luôn hiểu rõ tính tình của tôi sao?” Lời nói nhẹ nhưng không mang theo một tia cảm tình, dứt câu liền xoay người rời đi, không có lưu lại bất luận ôn nhu gì làm cho cô có thể an ủi.
“Phương Nghị! Anh...” Cô mềm yếu dựa vào ván cửa, rốt cục hiểu được chính mình một năm cố gắng vẫn là thất bại, mắt thấy bóng lưng vô tình của anh, cô hoài nghi người đàn ông này căn bản không có tâm, người phụ nữ yêu anh, chỉ có thể rơi vào kết quả bi thảm. Nước mắt cuối cùng như vỡ đê mà rơi xuống, có lẽ là thời điểm nên rời khỏi rồi.
Hách Linh Nhi bỉu môi tức giận đi ở trong sân trường, Chung Sĩ Thần đi theo ở phía sau không ngừng xin lỗi.
Cô thật sự rất giận, dù sao Hách Linh Nhi cô vốn ngu ngốc, nghe không hiểu những truyện cười đồi trụy kia, càng tức giận mọi người so hai người bọn họ với nam nữ diễn viên trong truyện, làm hại cô giật mình hiểu được thì cả người giận đến đỏ mặt, cũng thoát đi hiện trường.
“Đừng nóng giận! Linh Nhi, mọi người hay nói giỡn.”
“Đem chúng ta nói thành diễn viên cấp ba, còn nói là giỡn sao!” Cô tức giận đi nhanh về phía trước, không muốn để ý đến anh.
Đám người Trình Ngải Lâm kia cũng đi theo chạy tới nói giúp, nói là giúp chẳng rằng nói là xem náo nhiệt còn đúng hơn.
“Linh Nhi! truyện cười tình nhục đừng coi là thật sao!” Ngải Lâm cười kêu.
“Không phải tình dục, mà là truyện đồi trụy!” Chung Sĩ Thần sớm sữa chửa, cũng ám hiệu Ngải Lâm đừng tiếp tục càn rỡ.” Tôi biết rõ các người là người phía nam rất bảo thủ, người phía băc chúng tôi chỉ lạc quan hơn chút, lại không có ác ý. Tôi cũng là người bị hại nha!”
“Vậy sao? Không biết ai là người cười lớn tiếng nhất!” Thở phì phì liếc anh, người vừa rồi mừng rỡ bị nói là vai nam chính giờ phút này lại biện xưng mình là người bị hại, ai tin tưởng nha!
Chung Sĩ Thần chạy ngăn trước mặt cô, đau khổ cầu khẩn giải thích: “Tôi làm sao biết em nghe không hiểu, còn tưởng rằng em nghe nồng nhiệt như thế?”
“Anh, anh còn nói!” Cô ngượng ngùng kháng nghị.” Dù sao em chính là ngu ngốc!” Cô ngu ngốc nghe không hiểu mới nhất thời cười lớn.
“Đàn ông thường yêu mến phụ nữ ngốc, nhiều người phụ nữ vẫn luôn giả bộ ngốc, tôi nghĩ đây là đặc điểm hiếm có của em.” Ánh mắt của anh chuyển thành nhu tình, đối với thiện lương đơn thuần của cô nhịn không được muốn nâng niêu yêu thương trong lòng bàn tay.
Đối với lời nói của anh buồn bực 1 lát, cô phút chốc sáng tỏ, kháng nghị nói: “Anh mắng em ngu ngốc!”
“Đây không phải là mắng, ngốc có rất nhiều loại, ngốc làm cho người ta tức giận gọi ‘ngu xuẩn’, ngốc đến không có thuốc chữa chính là ‘ngu ngốc’, ngốc đến làm cho người bật cười gọi ‘đần độn’, ngốc đến đáng yêu gọi ‘ngốc tử’, ngốc đến thật thà phúc hậu thành thật thì gọi ‘đứa ngốc’, mà em thì là dung hợp vài loại tính cách đặt biệt ở trên, cho nên là vô cùng đặt biệt.” *lý sự cùn gì đây @.@*
Cô ngẫm nghĩ, dùng ánh mắt hoài nghi trừng anh. “Nói ngắn lại, anh là đang mắng em ngốc!”
“Hả? Em không ngu