
Kiều Thê Xem Ngươi Chạy Hướng Nào
Tác giả: Diệp Toàn
Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015
Lượt xem: 134720
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/720 lượt.
rung Dương trưởnglão đứng lại cách hắn khoảng hai thước . “Các hạ thật sự có thể?”
Kim Cương gật gật đầu“Đạo trưởng không cần nhiều lời , ra chiêu đi!” Hắn hành công chínvòng , sắc mặt hồng nhuận , nhìn như đã chuẩn bị xong .
Hải Trung Dương trưởnglão bật hơi hét lên một tiếng , hữu chưởng xoay tròn , sau đó mộtlực mạnh mẽ đẩy về phía trước , khí thế kinh người , tựa như bánhxa xoay vòng .
Chợt nghe thấy phịchmột tiếng , chỉ thấy Kim Cương liên tiếp lui ba bước, cuối cùng nắmlấy một cái cọc chênh vênh ngã ngồi trên mặt đất , liên tục thở gấpkhông thôi .
Khuôn mặt Kim Cươngvốn hồng nhuận , lúc này đã xanh mét một mảng . Xem ra trong chưởngvừa rồi của Hai Trung Dương đã chấn động đến lục phủ ngũ tạng củahắn , không nghỉ ngơi điều dưỡng mười ngày nửa thàng khẳng định khócó thể hồi phục .
Thần sắc Mộ DungTuấn không thay đổi , quay đầu nhìn về phía Lưu Anh Thái . Lưu Anh Tháilập tức bưng một rương gỗ nhỏ , từ từ đi vào giữa sân .
Lưu Anh Thái đi tớibên cạnh Kim Cương , mở ra rương gỗ nhỏ thì thấy hơn mười thỏi vòng kimquang chói mắt ở trong rương . Thì ra một một rương vàng .
“Vất vả rồi , vịtráng sĩ này .” Lưu Anh Thái đưa cho hắn một thỏi vàng kim mỹ bảo ,trên mặt đầy vẻ thành khẩn “Vị tráng sĩ này bị thương không nhẹ ,đây là một chút tâm ý thỉnh nhận lấy , chốc nữa đi đến hiệu thuốcsắc thuốc , về nhà hảo hảo điều dưỡng một thời gian” Kim Cương khôngchút khách khí nhận lấy vàng , đứng lên , chắp tay nói “Đa tạ thịnhtình của Mộ Dung công tử , ta cáo từ” Dứt lời , hắn tập tễnh bỏ đi.
Hải Trung Dương ở mộtbên cười lạnh không thôi : “Hừ ! Tiểu tử này quả thật tốt , chỉ mộtchưởng có thể kiếm được năm lượng vàng , sớm biết như thế ta khôngnên nặng tay.” Mộ Dung Tuấn mỉm cười , “Đạo trưởng thần công , tại hạhôm nay có may mắn được thấy thật sự là bội phụ …” Hắn nói mộtđống lời tâng bốc , Hải Trung Dương nghe vậy như mở cờ trong bụng ,cười đến lệch cả miệng .
Lúc này , hộ vệ vừanãy thông báo lại xông vào “Bẩm công tử , ngoài cửa có một vị cônương cầu kiến , tiếu nhân đã đưa nàng đến”
“Được ! Ta đã biết”Mộ Dung Tuấn gật đầu , phất tay ý bảo hắn lui ra
Trong chớp mắt , mộtmùi thơm nhẹ truyền vào đại sảnh . Khi Mộ Dung Tuấn nhìn thấy HoàngThi Hàm xuất hiện thì thoáng sững sờ sau đó nở nụ cười sâu .
“Tiếp kiến Mộ Dungcông tử.” Hoàng Thi Hàm ôm quyền .
“Không dám” Mộ DungTuấn nhìn nàng “Ở Khai Phong vội vàng chỉ gặp thoáng qua , tại hạcòn chưa thỉnh giáo quý tính của cô nương , thật sự là thất lễ”
“Ta họ Hoàng , tên ThiHàm , Hoàng Thi Hàm.”
“Hoàng Thi Hàm? Uh ,người cũng như tên …” Giọng nói của hắn nhẹ nhàng , ấm áp nho nhã ,nhưng đôi mắt lại nóng rực dị thường khiến Hoàng Thi Hàm nhìn mà timđập liên hồi .
Mộ Dung Tuấn vẫnnhìn nàng chăm chú , cười nói : “Cô nương đến tệ trang là vì tặc nhânTống Nhất Đao mà đến ?”
“Đúng vậy !” HoàngThi Hàm gật đầu nhưng vẫn không nhìn thẳng vào mắt hắn.
“Cô nương có cứu oánvới hắn?”
“Không có” Hoàng ThiHàm thầm hít một hơi , từ từ ngẩng đầu nhìn chăm chú hắn “Trừ bạoan dân vốn là chức trách của hầu hết người trong giang hồ . Tên cuồngđồ Tống Thất Đao đã dám tìm tới Mộ Dung thế gia danh mãn giang hồkhiêu khích , chẳng khác nào là địch nhân toàn võ lâm”
“Hay! Hay! Nói rấthay!” Hải Trung Dương trưởng lão ở một bên vỗ tay nói hay “Cô gái trẻ, ngươi là môn hạ của ai? Tư tưởng như vậy nhất định là hậu nhân củadanh môn” Từ lúc bước vào đây , Hoàng Thi Hàm sớm đoán được sẽ cóngười đưa ra nghi vấn này , bởi vậy trong lòng sớm đã có kế sáchứng đối.
“Không có , tiểu nữtừ thuở nhỏ học võ , do tự tay gia phụ truyền dạy , đều không phảilà danh môn như lời đạo trưởng nói.Gia phụ chỉ là một người làmnghề bảo tiêu thôi .” Vừa nghe đối phương chỉ là con gái của một tiêusư , Hải Trung Dương lập tức hiển lộ ra vẻ khinh thường . “Ngươi chỉ domột tiêu sư dạy dỗ , sao có thể đảm nhiện trọng trách chống cự TốngThất Đao?”
Hoàng Thi Hàm biếtrõ sư phụ của mình được giang hồ đồng đạo xưng là bạch phát ma nữ ,bởi vậy nàng không muốn treo tấm bảng hiệu này để hành tẩu giang hồ, chờ sau khi hoàn thành vài đại sự , mới tính toán nói rõ cho mọingười biết lai lịch sư phụ của mình.
Hải Trung Dương kiakhông coi nàng ra gì nàng không phải không biết , mà là đối phương đãcó bản lĩnh trở thành thượng khách của Mộ Dung thế gia , nói vậycũng có chút lai lịch . Nàng trước hết phải quan sát một chút rồinói sau , để tránh phá hủy quy củ giang hồ .
Sau một hồi yên lặngngắn ngủi , Mộ Dung Tuấn bỗng nhiên than nhẹ một tiếng “Hoàng cô nương, chúng ta tuy có gặp mặt một lần , nhưng tặc nhân Tống Thất Đao kiakhông phải kẻ đầu đường xó chợ , tại hạ thật sự không muốn cô nươngcuốn vào việc này , để tránh lan đến cô nương , tạo thành chuyện ănnăn”
Hoàng Thi Hàm ra vẻkhó hiểu “Ý tứ của MỘ Dung công tử là …”
Mộ Dung Tuấn còn chưakịp trả lời , Hải Trung Dương đã cười lạnh nói “Đương nhiên là muốnmời cô nương xuất thủ để ta mở mang tầm mắt , tránh đến lúc đó vìcô nương mà phân tâm” Ngụ ý của hắn là chỉ : nói không chừng lúc mọingười đang toàn lực đối phó Tống Thất Đao