80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hot Girl Lưu Lạc Giang Hồ

Hot Girl Lưu Lạc Giang Hồ

Tác giả: Diệp Toàn

Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015

Lượt xem: 134675

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/675 lượt.

.
Sau khi Lão thái bàthấy nàng ăn viên thuốc , trên mặt đột nhiên thoáng xuất hiện một nụcười cực kỳ quỷ dị , “Lão thân đi ra ngoài một chút , nếu ngươi cóchuyện gì , kêu to ta một tiếng là được …” Nói xong , bà đã bước mộtbước dài biến mất khỏi cửa động .
“Này , sao bà có thểnói đi là đi …” Nói đến đây , một luồng máu nóng phút chốc từ lòngbàn chân Hoàng Thi Hàm cuộn lên , thẳng tới ót ; sau đó toàn thânnàng bỗng nhiên có một loại khô nóng không có cách nào kháng cự .
Cái loại cảm giácnày giống như đang đặt mình ở giữa liệt hỏa đang hừng hực cháy ,máu trong cơ thể càng giống như núi lửa đang sôi trào điên cuồng , khiếncho người khác không thể chịu đựng được .
Tại sao lại như vậy ?Hoàng Thi Hàm nghĩ hoài không hiểu .
Nàng nghĩ đây chỉ làmột loại hiện tượng ngắn ngủi , nhưng thân thể của nàng càng lúccàng nóng hơn , giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bốc cháy ,cuối cùng hóa thành tro tàn.
“Trời ạ ! Mình sắpchịu không nổi … Mình sắp nóng chết mất …” Chỉ qua một thời gianngắn , lý trí của nàng hiển nhiên bởi vì cơ thể không thể chịu đựngđược cảm giác khô nóng khó hiểu này , thân bất do kỷ cởi xiêm y .
Trong chớp mắt ,Hoàng Thi Hàm đã cởi xuống hết , trần như nhộng . Nhưng mà , hiệuquả rõ ràng không được .
“Này , bà già , vừarồi bà cho tôi ăn là cái gì ?” Mơ hồ , Hoàng Thi Hàm cuối cùng cũngnhớ tới mấu chốt của vấn đề , nhưng không biết có thể tìm được đápán hay không .
Nàng rống lớn , cảmgiác khô nóng trong cơ thể sinh sôi không ngừng lan tràn khắp cơ thểnàng tới từng tế bào , mỗi một lỗ chân lông , khiến cho nàng hoàntoàn đánh mất lý trí.
“Oa…” Hoàng Thi Hàmgào thét lên , bỗng nhiên bước một bước dài phóng tới cửa động ,nàng sống cũng không bằng chết .
Nàng chuẩn bị nhảyxuống núi tự sát , giải thoát khổ sở bản thân đang phải chịu đựng .Trên thực tế , cái loại thống khổ này nàng không có khả năng chịuđược .
Ngay khi thân thể củanàng sắp đến gần cửa động , một trận quái phong bỗng phóng ra trướcmắt , không khoan nhượng thổi nàng vào trong động , đồng thời trongkhông trung vang lên thanh âm của lão thái bà : “Đúng là vô dụng , nhưvậy mà đã muốn tự tìm cái chết , tương lai sao có thể tựu thànhđại sự!”






“Tôi không muốn chịukhổ như thế , để cho tôi chết đi …” Hoàng Thi Hàm vẫn quyết ý hướngvề phía cửa động .
Kết quả giống nhaulần nữa phát sinh , cả người Hoàng Thi Hàm đổ xuống.
Nàng không biết quáiphong này là chưởng lực của lão thái bà , chỉ cho là ông trời đangcản trở nàng , lập tức đem tam tự kinh mà bản thân biết đem ra mắng ,còn không có ý muốn dừng lại .
Mắng mắng , ý thứccủa nàng đã dần mơ hồ , nàng hoàn toàn không biết tâm mạch của mìnhsắp tê liệt mà chết ; thân hình cũng ngăn không được run rẩy co rúm.
Ngay khi nàng sắp hônmê trong nháy mắt từ không trung lại vang lên thanh âm của lão thái bà: “Cô gái trẻ , ngươi có phải nóng đến chịu không nổi nữa hay không ?Chẳng lẽ ngươi đã quên Hàn Ngọc Sàn vạn năm sao ?” Một câu bừng tỉnhngười trong mộng .
“Chẳng lẽ ngươi khôngtin những gì lão thân nói ?” Lão thái bà thực ra cũng không cảm thấybất ngờ .
“Tôi không tin” HoàngThi Hàm không muốn giấu diếm , nói lời ngay thật.
“Được , vậy bây giờchúng ta sẽ chứng thật một chút !” Ngay tức khắc , Lão thái bà bỗngnhiên phát chường nhanh như điện , bàn tay to vung lên , chén đèn dầutrên thạch bích tức khắc chợt lóe , dập tắt . Trong động tức thì rơivào trong bóng đêm , đưa tay không thấy được năm ngón.
Tuy nhiên , khi HoàngThi Hàm nỗ lực trừng lớn đôi con ngươi , đánh giá bốn phía một lầnthì không ngờ phát hiện thấy bích họa trên tường , văn tự lại càngthấy rõ ràng .
“ Di ? Vì sao tôi nhìnthấy ?” Hoàng Thi Hàm tim thình thịch đập , không hiểu thế nào .
“Đó là bởi vì ngươiđem lực chú ý tập trung lên trên mắt , khí trong cơ thể liền tự nhiênngưng tụ , cho nên ngươi mới có thể nhìn thấy trong bóng đêm .” Lãothái bà chậm rãi nói . “Nói cách khác , nếu ngươi hiểu được cáchsử dụng hòa tan nội lực vào trong huyết mạch , tập trung ở hai tay ,tự nhiên có thể dễ dàng nâng vật nặng ; tập trung ở hai chân , nhưvậy chân của ngươi nhanh hơn rất nhiều so với người bình thường, sauđó đạt tới cảnh giới bước đi như bay.”
Lời nói khiến HoàngThi Hàm nghe cảm thấy hứng thú . “Nếu vậy , phải tới khi nào tôi mớicó thể tùy tâm sở dục vận dụng nội lực , đạt tới loại cảnh giớimà bà nói ?”
Lão thái bà khôngnghĩ ngợi gì nói : “Nếu ngươi kiên trì hăng say tu luyện , hành côngkhẩu quyết trên thạch bích , nhanh thì nửa năm , tất có thể đạt tớituyệt hảo ; ngược lại thì vô kỳ , lão thân cũng không dám nói xằng.”
“Nửa năm a! Lâu nhưvậy !” Hoàng Thi Hàm lè lưỡi “đó thực là những năm tháng buồn chánđó!”
Lão thái bà không cholà đúng . “Chỉ cần ngươi toàn tâm toàn ý tu luyện nghiêm túc , thờigian lẽ nào còn có thể tồn tại .” Hoàng Thi Hàm chăm chăm nhìn bà ,cẩn thận nhai nuốt từng câu từng chữ.
Lão thái bà mỉmcười với nàng , “ngươi giống với lão thân , đều là người có cửuhuyền âm mạch trên người , cho nên lão th