Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Huấn Luyện Viên Xin Chào, Huấn Luyện Viên Tạm Biệt!

Huấn Luyện Viên Xin Chào, Huấn Luyện Viên Tạm Biệt!

Tác giả: Tát Không Không

Ngày cập nhật: 02:50 22/12/2015

Lượt xem: 134520

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/520 lượt.

xa ba mét: “Anh lại động tay động chân tôi kêu người ta anh phi lễ!”
“Em nói đó nha, nhưng trước nhắc nhở ngươi, trước khi người ta đến tôi tự cởi áo ra, đến lúc đó xem bọn họ cho rằng là ai phi lễ ai.” Thường Hoằng kia ánh mắt cười ranh mãnh.
Chiêu đê hèn này thật đáng hận, Chu Tráng Tráng cam chịu lép vế cũng không muốn cùng hắn tán gẫu, trực tiếp hỏi: “Nói đi, rốt cuộc tìm tôi có chuyện gì?”
“Tối hôm qua em có ý định gây rối tôi, tuy rằng tôi cực lực phản kháng, nhưng rốt cuộc cũng vẫn bị em ăn đậu hủ. Đậu hủ tuy là rất ngon, cũng không thể ăn không phải trả tiền, em ngẫm lại xem nên phụ trách như thế nào đi?” Thường Hoằng nói.
“Người bị sỗ sàng là tôi nha!” Chu Tráng Tráng nổi giận: “Phải phụ trách cũng là nên đối với tôi phụ trách nha!”
“Được rồi, em đã nhất định là anh phải phụ trách, anh đây đại trượng phu không tranh giành cùng tiểu nữ nhân, vậy từ thời khắc này trở đi, em chính là bạn gái anh, miễn là em không bại não chạy đi ngoại tình thì anh tuyệt đối sẽ không bỏ em.” Thường Hoằng chớp chớp con mắt, miệng cười như ẩn như hiện. (tỏ tình rùi nên bây giờ xưng “anh” cho loãng moạn nhé các bạn)
“Cái gì bạn gái? Anh không cần ăn nói bừa bãi hủy hoại danh dự người ta!” Tiếng bạn gái kia làm cho Chu Tráng Tráng sợ tới mức tuôn mồ hôi lạnh.
“Đây là chính là em kêu anh phụ trách đó bạn học Chu Tráng Tráng.” Thường Hoằng cười sao giống như Ultraman (4) vừa mới đánh xong quái thú.
Chu Tráng Tráng sau một lúc lâu sửng sốt, rốt cục tỉnh ngộ chính mình tự chui đầu vào rọ, vội hỏi: “Cái phụ trách tôi vừa nói, tôi không muốn nhắc lại, dù sao quân huấn đã chấm dứt, từ giờ trở đi, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, đường ai người nấy đi, tranh thủ mau chóng quên hết mọi chuyện, anh có hiểu không?”
“Em nói này một giây trước là bạn trai bạn gái, liền một giây sau lập tức chia tay, không quá thỏa đáng đi.” Thường Hoằng sờ sờ cằm.
“Chúng ta chưa bao giờ trở thành bạn trai bạn gái!” Chu Tráng Tráng cảm thấy chính mình sắp phát điên rồi.
“Anh đã làm theo ý tứ của em thừa nhận em là bạn gái anh, bạn học Chu Tráng Tráng trí nhớ em không được tốt lắm.” Thường Hoằng nhắc nhở.
“Tôi thực không phải bạn gái anh, đại ca!” Chu Tráng Tráng cảm thấy được giờ phút này nếu bản thân có thể thổ huyết nhất định phun ra một đống lớn.
“Đừng thẹn thùng, anh biết em lần đầu tiên làm bạn gái người khác thực khẩn trương, thực sợ hãi. Nhưng không quan hệ, anh sẽ chậm rãi dạy em.” Thường Hoằng vươn bàn tay to sờ sờ tóc Chu Tráng Tráng.
“Tôi cùng ngài thiệt tình không thể nào hiểu được người kia nói gì, anh vẫn là quay về tự mình suy nghĩ đi thôi, đi thong thả không tiễn.” Chu Tráng Tráng một lần nữa đem khăn mặt quấn đầu lại che, chuẩn bị chạy lén lút quay về phòng ngủ.
Nếu như bị bạn học thấy nàng cùng Thường Hoằng trốn một chỗ thì thật khó lường, lời đồn khẳng định sẽ nhanh chóng lan tràn.
Nhưng Thường Hoằng chân dài duỗi ra, dễ dàng đem nàng ngăn lại: “Dù thế nào thì cũng đã thành bạn trai bạn gái, trước anh cũng phải mời em ăn bữa cơm.”
Chu Tráng Tráng vốn định cự tuyệt, nhưng chút sức lực làm sao đấu lại tay Thường Hoằng? Hai ba cái đã bị lôi đi, Chu Tráng Tráng không làm gì được, chỉ có thể dùng khăn mặt che miệng lại, bị Thường Hoằng kéo một lèo tới tiệm cá sốt cay bên ngoài trường học.
Tuy nói Thường Hoằng đáng giận, nhưng hương vị cá sốt cay rất ngon nha. Chu Tráng Tráng vùi đầu vào ăn, quyết định phát huy khả năng siêu hạn, làm cho túi tiền Thường Hoằng xẹp lép.
Nhân viên dọn dẹp của cửa hàng đang thu xương nhìn thấy chiến tích ở trên bàn Chu Tráng Tráng, nhịn không được táp lưỡi, nhìn nhìn lại Thường Hoằng khuôn mặt đẹp trai đang dịu dàng cười, nhất thời lộ ra một loại thần sắc “Thật đáng tiếc”.
Chu Tráng Tráng càng thêm buồn bực, người đời sao chỉ biết nhìn vào vẻ bề ngoài a, Chu Tráng Tráng nàng nhân cách so với Thường Hoằng không biết cao hơn bao nhiêu cấp bậc, hai người cùng một chỗ “thật đáng tiếc” chính là nàng mới đúng.






Chu Tráng Tráng bên này đang chuyên tâm oán thầm, Thường Hoằng lại ở bên kia mở miệng: “Em cũng biết quy định trường học của anh đó, chỉ có cuối tuần mới có danh ngạch sự chấp thuận ra ngoài, cho nên làm bạn gái anh sẽ vất vả em, nhưng yên tâm, anh sẽ tranh thủ mỗi tuần đều đưa em đi ra ăn rất nhiều món ăn ngon.”
Vừa nghe có 3 chữ “Ăn món ngon”, Chu Tráng Tráng trong nháy mắt liền bị mê hoặc, nhưng còn suy nghĩ Thường Hoằng này rất ác nên lập tức liều mạng lắc đầu, không biết đích còn tưởng rằng cô gái này bị gì đâu.
“Huấn luyện viên, tôi lập lại một lần, cũng hy vọng lần này là lần cuối cùng, tôi hiện tại và tương lai cũng không thể là bạn gái anh, nghe hiểu chưa?” Chu Tráng Tráng hỏi.
“Xem ra em là vì tương lai chúng ta có ít thời gian gặp mặt mà cảm thấy bất mãn, điều này ta có thể lý giải, nhưng bạn học Chu Tráng Tráng, đừng có động một tí là đem quá khứ của chúng ta phủi sạch, hành vi này không tốt đâu, có vấn đề gì em có thể nói ra, chúng ta cùng nhau giải quy