The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Huấn Luyện Viên Xin Chào, Huấn Luyện Viên Tạm Biệt!

Huấn Luyện Viên Xin Chào, Huấn Luyện Viên Tạm Biệt!

Tác giả: Tát Không Không

Ngày cập nhật: 02:50 22/12/2015

Lượt xem: 134529

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/529 lượt.

ra, nhưng cũng không làm cổ họng Thường Hoằng rên lên một tiếng.
Đến cuối cùng, lúc Chu Tráng Tráng cắn không còn hứng thú, mới buông ra.
Thường Hoằng hờ hững lau dấu răng thương trên tay, nói: “Bạn học Chu Tráng Tráng, em xem miệng em này rất giống con chó săn nhỏ, thực sắc bén, bất quá cứ như vậy, chúng ta coi như huề nhau đi.”
“Cái gì gọi là huề nhau, anh đừng có mơ! Anh như thế nào không trực tiếp cởi sạch cho tôi xem đi?” Bạn học Chu Tráng Tráng tức giận đến cả người có hai phần máu, một phần đều nhảy lên đầu.
Một giây sau, toàn bộ phần máu còn lại của nàng cũng xông thẳng lên đầu —— bởi vì Thường Hoằng nhanh chóng mà tự nhiên bắt đầu cởi quần áo chính mình, ba giây sau, nàng liền thấy rõ một Thường Hoằng như thế nào là cởi sạch sành sanh.






Chu Tráng Tráng mặt tái xanh. □
Nếu có cái thìa ở đây, nàng hận không thể móc mắt chính mình xuống dưới —— trong một khoảnh khắc hình ảnh khó coi thoáng qua kia của Thường Hoằng lọt vào tầm mắt, cứ thế vĩnh viễn in sâu trong đầu nàng. Về sau, một đoạn thời gian rất lâu về sau, Chu Tráng Tráng vẫn sẽ nằm mơ thấy một con quái thú hàm răng trắng bén nhọn không ngừng truy đuổi theo mình, mỗi lần đều bị đuổi vào trong một ngõ cụt, thân mình run run nhìn quái thú kia tới gần nhe răng cười, chậm rãi xốc quần áo trên người, lộ ra một bé jj màu xanh biếc, không ngừng vẩy qua vẩy lại. Cơn ác mộng này quá đáng sợ, bởi vậy Chu Tráng Tráng đã bị đàn chị nghiên cứu sinh khoa tâm lý lôi đi làm thành chuột bạch nghiên cứu một thời gian dài.
Mà lúc ấy, Chu Tráng Tráng chỉ có thể dùng chăn đơn trùm cả thân mình, hy vọng ngộp chết chính mình đi.
Bên ngoài chăn truyền đến một trận âm thanh tiếng mặc quần áo, tiếp theo Thường Hoằng nói: “Tốt lắm, hiện tại huề nhau đi?”
Giờ phút này Chu Tráng Tráng càng buồn bực muốn đem mình chết quách cho rồi.
Kỳ thật Chu Tráng Tráng đối với sở thích ăn uống rất cố chấp gần như biến thái, cho dù là có người ở nàng trước mặt bị phanh thây, đứa nhỏ này cũng có thể vừa khóc vừa vội vàng ăn xong gì đó trong dĩa.
Nhưng nghe thấy những lời này của Thường Hoằng, lần đầu tiên trong cuộc đời Chu Tráng Tráng, dạ dày như là bị nhéo, mồ hôi lạnh lại giống như Báo Đột Tuyền (3) toát ra.
Cho nên theo ý nghĩa nào đó mà nói, thằng nhãi này là khắc tinh của nàng, mà nàng chính là mục tiêu của khắc tinh này.
Không còn hứng thú lại cùng hắn cải chính mình không phải bạn gái hắn, Chu Tráng Tráng thở dài, vùi đầu tiếp tục gặm càng cua.
“Đợi lát nữa ăn xong rồi chúng ta lại cùng đi xem phim, xem xong sẽ đưa em đi mua quần áo, giày, v.v.” Thường Hoằng đối với hành trình hôm nay an bài tiến hành phi thường đầy đủ.
“Anh không phải về trường học sao?” Chu Tráng Tráng thiệt tình kỳ vọng trường học bọn họ có thể thêm vài giờ nghiêm khắc nữa, hẳn là một năm ba trăm sáu mươi năm ngày, mỗi ngày đều bị vây trong trường mới đúng, nếu không khi giặt lùn Nhật Bản xâm lấn, làm sao có thể ngăn cản a?
“Trước sáu giờ trở về là được, cho nên phải quý trọng mấy giờ cùng anh cùng một chỗ này đi.” Thường Hoằng đối với Chu Tráng Tráng cười, dưới ánh mặt có con tằm nằm nhìn rất gợi cảm.
Chu Tráng Tráng mỗi ngày đều lên mạng xem ảnh chụp nam minh tinh, tự nhiên sẽ không bị tí sắc đẹp ấy đánh bại, mà là nghĩ tới phương diện khác: “Thường huấn luyện viên, anh sao lại cảm thấy hứng thú với chuyện hẹn hò này đâu?”
“Bởi vì trước kia anh chưa hẹn hò bao giờ.” Thường Hoằng dùng ngữ khí bình thường nói ra những lời này thiếu chút nữa làm cho thịt cua nghẹn lại trong cổ họng Chu Tráng Tráng.
Nguyên lai thằng nhãi này đem nàng luyện tập? Đáng giận a!
“Cho nên anh là phi thường thuần khiết.” Những lời kế tiếp của Thường Hoằng chính xác làm thịt tắt nghẽn trong họng Chu Tráng Tráng.
Chu Tráng Tráng ho đến sắp xuất huyết, Thường Hoằng rót một ly nước đưa qua, thật vất vả mới bình ổn khí, ai oán liếc hắn, nói: “Thường huấn luyện viên, xin anh về sau không cần nói những lời thế này, ít nhất, không cần mặt không đổi sắc mà nói như thế biết không?”
“Bạn học Chu Tráng Tráng, huấn luyện quân sự đã chấm dứt, về sau không cần gọi anh là huấn luyện viên, gọi anh Hoằng Hoằng là được.” Thường Hoằng sữa đúng.
Hồng hồng (4) ? Còn cháy rực nửa! Chu Tráng Tráng nhịn không có nôn ra, lại nhịn không được hỏi một vấn đề từ lâu làm mình thấy phức tạp: “Thường. . . . . . Hoằng, anh xem trước ngực tôi hề gợn song, đầu óc cũng không thông minh, khuôn mặt xanh xao như bị tiêu chảy thì khỏi phải nói đến thân mnìh đi, tôi như thế nào lại được anh chọn đâu? Tôi nói tôi không phải người ngay thẳng gì, Đại Kiều hẳn là so với tôi càng thú vị hơn a, thật sự, anh đổi người khác làm bạn gái đi, vẻ mặt của anh tôi thiệt tình chịu không nổi a.”
Cùng thời điểm đó, Đại Kiều đang ở trung tâm mua sắm mỹ phẩm liên tiếp hắt xì 3 cái.
“Bạn học Chu Tráng Tráng, em quá coi nhẹ mình rối, tuy rằng lời em nói đều là sự thật nhưng em cũng còn có điểm sáng tí —— em xem em ăn cơm ăn rất ngon miệng nha.” Thường Hoằng c