Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Huấn Luyện Viên Xin Chào, Huấn Luyện Viên Tạm Biệt!

Huấn Luyện Viên Xin Chào, Huấn Luyện Viên Tạm Biệt!

Tác giả: Tát Không Không

Ngày cập nhật: 02:50 22/12/2015

Lượt xem: 134536

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/536 lượt.

lạ này, không biết cậu nghĩ như thế nào nữa.”
Nghe xong lời nói Đại Kiều, Chu Tráng Tráng nhất thời giật mình —— chẳng lẽ nàng thực sự thích Hải Nhĩ sao?
Việc này khả đại khả tiểu, Chu Tráng Tráng đem hai chữ “ăn no” hiển nhiên trở thành mục tiêu theo đuổi lớn nhất đời mình, cho nên đối chuyện luyến ái này một chút hứng thú cũng không có — tục ngữ nói, no ấm rồi mới nghĩ đến dâm dục ^_^ thôi, Chu Tráng Tráng mỗi ngày đều vì no bụng mà phấn đấu, tinh lực để quan tâm đến chuyện kia tự nhiên phân tán đi ít nhiều, cho nên nàng nửa đời trước chưa có phát sinh qua sự tình này.
Mà trong lúc đó chuyện tình cùng Thường Hoằng, Chu Tráng Tráng cho rằng kia chính là do chính mình ăn quá nhiều thịt bò, thịt heo, dê, gà, vịt tạo thành sát nghiệt nên gặp báo ứng (oh my god, anh Hoằng mà biết TT nghĩ mình là báo ứng của TT thì chắc ộc máu quá), không thể nhập chung hai loại phạm trù cảm tình này được.
Như vậy tính ra, trừ bỏ kính nhỏ năm đó cùng mình ước định gặp mặt bên cạnh thùng rác thứ ba nhưng lại thất hẹn, người con trai mà Chu Tráng Tráng cảm thấy hứng thú cũng chỉ còn lại Hải Nhĩ.
Tối hôm đó, lần đầu tiên trong mộng Chu Tráng Tráng không mơ thấy mì ăn liền, chân gà nướng, thịt kho tàu, mà là mơ thấy Hải Nhĩ ngồi chồm hổm bên chân mình, giống như những lúc lúc Tiểu Bác Mỹ phe phẩy đuôi ngồi bên.
Sau khi tỉnh lại, Chu Tráng Tráng ở trong căn tin gặm 3 cái bánh rán, ợ no một cái, quyết định đi tìm Hải Nhĩ thổ lộ .
Chính là nàng quên mất hôm nay lại là cuối tuần.






Chu Tráng Tráng đứng dưới tán cây Hoè lớn ở ký túc xá nam sinh năm 3 chờ Hải Nhĩ, trong tay cầm một túi lớn bánh bao chiên sinh tiên, đáy bánh vàng óng ánh giòn thơm, da mỏng thịt tươi, mùi hương kia khiến nàng chảy nước miếng, Chu Tráng Tráng phải dùng hết tất cả tự chủ của mình mới không đi ăn vụng.Ý trung nhân trong mộng của Tử Hà tiên tử là anh hung cái thế, sẽ cưỡi cầu vồng đi cưới nàng. Mà người trong mộng của Chu Tráng Tráng lại là tiểu tử bán hàng, sẽ cầm theo một túi lớn sinh tiên đến nuôi nàng.
Suy bụng ta ra bụng người, Chu Tráng Tráng cảm thấy có một túi lớn sinh tiên này thế nào Hải Nhĩ cũng sẽ đáp ứng làm bạn trai mình.
Khi gọi điện thoại cho Hải Nhĩ, hắn đang ngủ, nghe Chu Tráng Tráng nói có việc cần nói chuyện, liền đáp ứng rửa mặt xong thì xuống dưới.
Sau đó, Đại Kiều tò mò hỏi Chu Tráng Tráng bấy giờ đã có vạch kế hoạch gì: “Này, cậu nhất định cảm thấy rất khó khăn phải không, thời gian chờ đợi chuẩn bị đi tỏ tình đối với bất luận nữ sinh nào mà nói cũng đều trôi chậm chạp a.”
Chu Tráng Tráng lắc đầu: “Cũng không đâu, cậu không biết sinh tiên kia rất thơm sao, mình còn lo anh ấy chưa kịp đến mình đã lấy chúng ăn sạch hết rồi nè.”
“Không cần thẹn thùng, anh trước tiên đã nói cho chị là diện mạo cùng nội tâm của em không động dạng, không cần lo lắng nàng thất vọng.” Thường Hoằng cho một cái công kích nhưng giả vờ như đang an ủi.
“Tôi hôm nay có việc, không có ở trường học, ở nhà bạn tôi.”
“Chu Tráng Tráng em ngứa da rồi phải không? Mỗi cuối tuần chúng ta chỉ có một ngày chủ nhật mới có thể gặp nhau vậy mà em còn chạy loạn đi đâu hả?
“Ai nha, xe phải qua đường hầm, alô, alô, sao lại không có tiếng? Alô?”
Chu Tráng Tráng mượn chiêu này, tắt điện thoại Thường Hoằng sẵn tay tắt luôn nguồn.
Nắm chặt nắm tay, Chu Tráng Tráng hát vang trong không khí, không có gì có thể ngăn cản nàng hướng Hải Nhĩ tỏ tình.
- – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - -
Thoáng cái Hải Nhĩ đã tới rồi, tóc mềm hơi chút rối bời, hai mắt nhập nhèm vừa mới tỉnh ngủ, nhưng lại đối với Chu Tráng Tráng triển khai một nụ cười vô cùng “hại dân”.
Chu Tráng Tráng cũng quyết định không hề nhăn nhó, tiến lên từng bước, đem sinh tiên đặt trong tay Hải Nhĩ.
“Tráng Tráng, em thật tốt với anh.” Hải Nhĩ cầm sinh tiên thỏa mãn cắn một cái.
“Hải Nhĩ, em về sau nếu em có bạn trai, vì tránh hiểu lầm em sẽ không thể mua thức ăn cho anh được.” —— Chu Tráng Tráng bắt đầu khai triển bước đầu của kế hoạch.
“Em có đối tượng?” Hải Nhĩ buông Tiên bao.
“Tạm thời chưa có, nhưng khó tránh tương lai sẽ có.” —— Chu Tráng Tráng tiến thêm bước thứ hai.
“Thật đáng tiếc .” Nhìn thấy Tiên bao trong tay, Hải Nhĩ có chút thất vọng.
“Kỳ thật, em nghĩ chỉ cần tìm người bạn trai nào sẽ không phản đối em mua đồ ăn cho anh là được.” —— Chu Tráng Tráng tiếp bước 3 trong kế hoạch.
“Người như vậy, không dễ tìm đâu.” Hải Nhĩ hỏi.
“Kỳ thật cũng không khó, anh nghĩ xem anh sẽ phản đối bạn gái mình mua thức ăn cho mình sao?” —— kế hoạch bước 4 của Chu Tráng Tráng.
“Ý của em là?” Hải Nhĩ có điểm thông suốt.
“Ý tứ của cô ấy là hy vọng được làm bạn gái em.” —— một giọng nữ có chút quen thuộc thay Chu Tráng Tráng hoàn thành bước cuối kế hoạch tỏ tình.
Chu Tráng Tráng nhìn lại, phát hiện người nọ chính là nghiêm cẩn mỹ nữ trước đó không lâu trong phòng bệnh cùng Tần Trung trình diễn kịch luân lý gia đình —— chị họ của Hải Nhĩ.
Hôm nay vị chị họ này không