Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Khi Trời Gặp Đất

Khi Trời Gặp Đất

Tác giả: Nhàn Lệnh Lệnh

Ngày cập nhật: 04:18 22/12/2015

Lượt xem: 1341018

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1018 lượt.

món ăn thanh đạm ngon miệng dành cho chàng.
Tối chủ nhật Dao gọi điện báo tin xấu.
Gia Hảo làm MC bao nhiêu năm nay nhưng chỉ phụ trách mỗi chuyên mục chương trình thiếu nhi lúc 6 giờ chiều mỗi ngày. Cũng vì nhiều nguyên nhân nên chương trình này không được quan tâm, ủng hộ nhiều lắm từ bên trên. Năm ngoái phong thanh có tin lãnh đạo Đài sẽ ngừng phát sóng chương trình này thay bằng chiếu phim hoạt hình. Trước đó toàn là tin vỉa hè, lần này thì thật rồi. Dao nói không thể sai vì cô ấy quan hệ với lãnh đạo rất tốt, thông tin nắm được đều rất chuẩn xác.
Quả nhiên mấy hôm sau lãnh đạo Đài ra thông báo chính thức, chương trình cô dẫn sẽ dừng phát sóng từ cuối tháng.
Cô bình thản đón nhận và hôm ấy chủ động tìm gặp Trưởng ban trình bày tỏ ý định rút lui vào sau hậu trường của mình. Kết quả là hai ngày sau được hai vị lãnh đạo nhà Đài mời lên nói chuyện.
“Hảo này, em phải bỏ ngay cái ý nghĩ đó đi. Đừng có bao giờ nghĩ như vậy”, giám đốc nhà Đài nói với cô một cách nghiêm túc, “Đài đã tốn bao nhiêu năm đào tạo em từ một người mới chưa có kinh nghiệm gì, giờ trở thành một MC giỏi giang. Lãnh đạo mọi người ai cũng quý mến em, khán giả hâm mộ em. Giờ em nói em rút vào sau hậu trường thì bao tâm huyết của bọn anh đều uổng phí hết à?”.
“Phải đấy, tuổi trẻ không nên bốc đồng. Chương trình của em bị dừng phát sóng bởi nhiều nguyên nhân, chứ đâu phải lãnh đạo không coi trọng em, không cho em cơ hội. Cái gọi là mài dao ba năm dùng một giờ chính là cần phải biết kiên nhẫn, biết chờ đợi cơ hội”.
Các sếp nói chẳng khác gì quy sự việc cô lùi ra sau hậu trường là một hành động ngốc nghếch, ăn cháo đá bát.
Gia Hảo than thở với chồng: “Em làm việc ở Đài ngần đấy năm có thấy họ hỏi han câu nào đâu. Lúc nào cũng chăm chỉ làm việc, không gây xì căng đan, chuyên tâm vào chương trình thiếu nhi của mình. Giờ chương trình dừng phát sóng, em chẳng nói thì thôi, thế mà em muốn rút về hậu trường lại bảo là em bốc đồng, bảo sao không tức được cơ chứ? Em chỉ thích bình yên, không ai biết đến mình thì sao nào?”.
Hiếm khi mới thấy cô càu nhàu như thế nên Thiếu Hàng thú vị lắm: “Họ đã đánh giá cao lòng chuộng hư vinh của em, nhưng lại đánh giá thấp sự tiến bộ của em”.
Gia Hảo vẫn chưa nguôi tức liền cầm chiếc gối ném về phía chồng, Bò sữa ngốc nghếch đứng chắn ngay trước mặt chồng nên bị ném một cái rõ đau kêu ăng ẳng, đuôi vẫy loạn lên.
Chồng xoa xoa đầu Bò sữa nói: “Thôi mà em, tái ông mất ngựa là phúc hay hoạ đều chưa biết mà. Không cho em lui về sau hậu trường, chắc hẳn sẽ bố trí cho em một vị trí tốt hơn”.
“Ngoài chương trình thiếu nhi ra em chẳng muốn đi đâu hết”.
Chồng không hiểu hỏi: “Sao em cứ quyết theo chương trình thiếu nhi nhỉ?”.
“Em chẳng thích làm các chương trình giải trí”, cô thẳng thắn nói: “Có tin đồn Đài đang chuẩn bị xây dựng một chương trình đại loại như vậy, em thấy mình có thể nằm trong danh sách MC được lựa chọn”.
“Chương trình hot thế, vừa có tiếng lại vừa có tiền, người ta muốn không được thế mà em đòi hất ra. Chắc là có người nào tốt bụng giúp em phải không?”.
Cô ngẩn người: “Ý anh là Chu Tân Di ư?”.
“Thì em nói rồi đấy, bao năm nay em không có quan hệ gì đặc biệt với các sếp, công việc làm tốt nhưng cũng chỉ bình thường thôi. Tại sao bỗng dưng các sếp lại quan tâm đến em thế?”. Chồng gặp sách lại cầm lấy miếng xương bằng nhựa gí gí trêu Bò sữa: “Nếu không có hậu thuẫn thì lấy đâu ra được sếp ưu tiên hàng đầu như vậy”.
Cô biết những gì anh nói hoàn toàn đúng nhưng vẫn nói: “Chẳng nhẽ lại không được Giám đốc chỉ đích danh à?”.
“Trời ạ, cô bạn ơi cô có điểm gì đủ hấp dẫn để Giám đốc chỉ đích danh hả?”.
“Thì em có kém cỏi ai đâu?”.
“Cái này á”, anh cúi người nhẹ nhàng nâng cằm cô lên rồi nói: “Xinh thì có xinh đấy, nhưng mà không dịu dàng, ăn nói lại thẳng băng, chẳng biết khéo léo, không biết lấy lòng ai cả, cũng chẳng biết nịnh sếp”.
Cô nhắm hờ đôi mắt lại: “Vậy sao? Em nhiều tật xấu vậy ư?”.
“Không sao”, anh cười để lộ hàm răng trắng muốt đều tăm tắp, “anh sẽ không bao giờ ghét bỏ em đâu”.
Rầm một cái. Cùng với âm thanh ấy thì bức tranh treo tường mới mua về đặt bên cạnh ghế sô pha đã bị Bò sữa đụng vào đổ xuống nền nhà. Bò sữa làm như kẻ vô tội quay lại nhìn hai vị chủ nhân.
Gia Hảo đang điên đầu: “Anh treo tranh lên đi. Đây là lần thứ mấy rồi nhỉ, em thấy Bò sữa ngày càng thích bức tranh ấy rồi đấy”.
Thiếu Hàng cười ha hả rồi đứng dậy đi vào phòng ăn, Bò sữa thấy thế ngoáy tít đuôi đi theo sau.
“Phải lui về hậu trường thôi, mình phải thử xem sao”. Gia Hảo lẩm bẩm một mình.
Thiếu Hàng nghe thấy nhưng không nói gì, anh hiếm khi can thiệp quyết định của cô. Dù trong công việc hay trong cuộc sống thì cơ bản hai người rất ăn khớp nhau, trừ mỗi chuyện.
“Em rút về sau hậu trường rồi liệu chuyện của chúng ta có thể công khai được chưa?”.
Gia Hảo ngớ người nhìn anh: “Anh... anh luôn phiền não vì việc ấy sao?”.
Thiếu Hàng lặng đi trong giây lát rồi nói thẳng: “Anh biết Chu Tân Di đang theo đuổi em”.
“Ở Đài chưa ai biết em có chồn