XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Khó Nhịn Ông Xã Cuồng Dã

Khó Nhịn Ông Xã Cuồng Dã

Tác giả: Mạn Nông

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1341672

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1672 lượt.

ỉ non, áp mặt vào trong ngực anh, cẩn thận nghe trái tim mạnh mẽ nhảy lên.
“Đồ ngốc.” Lôi Nặc vỗ vỗ đầu cô, đưa cô vào phòng nghỉ.
“Ha ha, nơi này vẫn như cũ.” Ngồi lên sô pha, Kỉ Lan nhìn quanh bốn phía.
“Ừ.” Lôi Nặc cũng thản nhiên liếc mắt nhìn xung quanh một cái.
Gian phòng nghỉ riêng trong văn phòng này tràn ngập ký ức về Kỉ Lan. Thời điểm đó, anh vừa tiếp nhận sự nghiệp của gia tộc, trên cơ bản liền xem nơi này là nhà, mỗi ngày Kỉ Lan đều cùng anh ngủ ở đây. Lúc nhàn rỗi, cô thường đùa nghịch đồ đạc trong phòng, nhìn đông một cái, nhìn tây một cái. Không lâu sau, phòng nghỉ tràn ngập hơi thở mạnh mẽ nam tính này đã bị cô tra tấn thành một gian phòng công chúa.
Hiện nay, tất cả đều vẫn như cũ. Anh không có ý dỡ bỏ những ký ức có liên quan đến cô, bởi vì đó chỉ là đang lừa mình dối người.
“Rất nhiều thứ nên thay đổi.” Kỉ Lan cầm lấy một cái đệm dựa trên sô pha.
Lôi Nặc không có lên tiếng trả lời, chỉ là nhìn cô.
“Em ăn cơm chưa?” Anh hỏi.
“Ừm, ăn từ rất sớm rồi. Còn anh?”
“Cũng ăn rồi.” Anh cởi áo vest ra, ngồi lên sô pha.
“Em…… muốn ở lại.” Kỉ Lan chuyển người qua, ngón tay ngọc xuyên vào trong ngực rắn chắc của anh.
Toàn thân Lôi Nặc lập tức căng thẳng.
Cô âm thầm nở nụ cười. Thì ra mình đối với anh vẫn là có lực ảnh hưởng.
“Hôn em……” Cô giống như thôi miên mà nói.
Còn Lôi Nặc ngoan ngoãn nghe theo.
Cúi đầu, dùng đôi môi nóng rực áp lên đôi môi đỏ mọng mê người kia của cô. Lưỡi anh vẽ trên môi cô, thừa dịp cô hơi thở dốc, tiến vào trong miệng ngọt ngào của cô.
Nụ hôn của anh liên tục xâm nhập, nuốt vào thở dốc của cô. Cô yếu ớt dựa lên sô pha, nụ hôn nồng nhiệt mất hồn khiến cô bắt đầu mê ly, ngay cả tứ chi cũng đã mềm nhũn, không còn sức lực gì.
Cô vẫn là ngượng ngùng như thế, còn anh vẫn giống lúc trước chủ động như vậy. Tình cảm mãnh liệt, đang thiêu đốt lẫn nhau.
“Em……” Cô muốn biểu đạt gì đó, trên mặt lộ ra vẻ mặt mộng ảo, cực kỳ giống người nào đó. Lôi Nặc chỉ cảm thấy trong đầu ‘oanh’ một tiếng, nổ tung tất cả tình cảm mãnh liệt.
Anh, buông lỏng cô ra.
Cô, thở dốc nhìn anh.
“Anh…… Làm sao vậy?” Kỉ Lan xoa khuôn mặt tuấn tú của Lôi Nặc, nhìn lửa tình trong mắt anh dần mất đi.
Lôi Nặc chuyển động thân dưới, xoay người ngồi xuống bên cạnh sô pha, nhắm mắt hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra.
Kỉ Lan vẫn không nhúc nhích nhìn anh, không nói gì, hốc mắt cũng bắt đầu phiếm hồng.
Cô hiểu được .
“Muốn em…… đi không?” Cô hô hấp có chút khó khăn, giọng nói cũng bắt đầu phát run.
Lôi Nặc bỗng chốc mở mắt ra, nhìn vào đôi mắt đẹp chứa lệ của Kỉ Lan.
Anh biết mình đã tổn thương cô.
“Thực xin lỗi……” Anh đứng dậy, tới gần, ôm lấy cô.
“Vì sao? Vì sao lại trở thành như vậy?” Kỉ Lan đau khổ nói xong, nước mắt tràn ra hốc mắt.
Lôi Nặc chỉ có thể gắt gao ôm lấy cô, giờ phút này anh không biết phải an ủi cô như thế nào nữa.
“Em nghĩ rằng…… quay về, sẽ không có chuyện gì .” Kỉ Lan nghẹn ngào nói. “Nghĩ rằng anh sẽ vĩnh viện đợi em, yêu em.” (BN: chị nằm mơ ban ngày àh, xí, bỏ ngta đi mà còn kêu gào như là có người giựt chồng mình không bằng, ghét >””<)
Kỉ Lan cúi thấp đầu xuống, cảm giác chua xót bắt đầu chạy dọc toàn thân. Hóa ra những lời này từ miệng anh nói ra, vẫn có lực sát thương như vậy. Cô cần chậm rãi……
“Em biết.” Thật lâu sau, cô mới đáp lại .
Lôi Nặc lại nhìn cô trầm mặc .
Kỉ Lan cười yếu ớt, nhẹ giọng nói ra một câu,“Chỉ cần anh còn yêu em.”
Tin anh kết hôn giống như là tin dữ, lúc đó cô vẫn đang ở Achentina. Mẹ cô gọi điện nói tin này cho cô biết. Cô không nhớ mình đã khóc bao lâu, cũng không nhớ lúc ấy cô đã vượt qua thế nào. Chỉ cảm thấy khó thở, khó chịu đến muốn chết. muốn bay về ngăn cản anh ngay lập tức, nhưng sức lực để đứng lên cũng không có.
Cũng chính tại thời điểm đó, cô bắt đầu chân chính ý thức được tầm quan trọng của Lôi Nặc đối với mình. Trong thế giới nội tâm rộng lớn của cô, tình yêu không phải là khắp các ngõ ngách, Lôi Nặc dường như đã tạo nên một vùng trời riêng.
Ý nghĩ trở về cũng bắt đầu dần dần nảy sinh.
“Em chỉ muốn yêu anh thật nhiều……” cô nhìn con ngươi đen thâm thúy của anh, dũng cảm nói. Nói cho anh, cũng nói cho chính mình, đến cuối cùng mình muốn cái gì.
Hai người thâm tình nhìn nhau, thật lâu, thật lâu.
Rốt cục, Lôi Nặc nở nụ cười.
Hôn lên môi cô một cách điên cuồng, cúi lưng ôm lấy cơ thể cô, đổ về phía chiếc giường.
Đêm, bắt đầu triền miên.(BN: khúc đầu mụi hơi bị ghét anh lun, nhưng, haizz~~~)
Tình nhân trên giường, lại lần nữa dấy lên ngọn lửa yêu mị.
Tiếng thét chói tai và rên rỉ mờ ám bao quanh cả căn phòng.
Tất cả lửa nóng đều làm cho người ta phải mặt đỏ……
Bỗng nhiên, bên ngoài bắt đầu nổi tuyết.
Bên trong nóng rực, không hề cảm nhận được dù chỉ một chút không khí lạnh bức người kia.
Nhưng người con gái nơi tòa nhà nào đó, lại cảm giác rõ ràng bầu không khí lạnh khiếp người này……






Sau ngày đó, Lôi Nặc cũng chưa từng về qua nhà. Người bên ngoài đối v