
Tác giả: Chiêm Qua
Ngày cập nhật: 04:07 22/12/2015
Lượt xem: 134686
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/686 lượt.
vậy không vui, trở mình, muốn ngồi dậy để cãi lý với cô nhưng nghĩ đến chuyện cô nghẹn ngào thì không đành lòng, lại nằm xuống.
Nói một hồi, mắt cô đỏ hoe. Cô vừa dụi mắt vừa ca thán: “Trước ngày cưới còn chạy đi uống rượu với mấy tên dở hơi, hôm cưới thì đến muộn, anh còn định nghĩ gì nữa?”
Lý Cường vẫn nằm dưới đất, trong lòng thấy có chút hổ thẹn.
Văn Văn vừa lau nước mắt, vừa ca thán: “Thực ra mình cũng biết anh ấy không đến nỗi nào. Nhưng cái mồm làm hại cái thân, tính mình vốn hay nóng nảy, có thể sống tốt với nhau được không? Anh tự nhiên chạy đi là ý gì? Muốn ly hôn thì còn phải ký tên nữa chứ, không muốn ly hôn thì cũng phải nói rõ trước mặt nhau. Tự nhiên bỏ đi thế này là thế nào?”
Anh nằm dưới đất hồi lâu không nói, ánh mắt mỗi lúc một dịu dàng hơn, còn khóe miệng dường như là mỉm cười.
“Không được, mình phải hỏi anh ấy cho rõ ràng mới được.” Cô vừa nói vừa với lấy điện thoại trên mặt tủ của anh và xuống giường.
Lý Cường vẫn đang nằm im dưới đất, Văn Văn xuống giường không biết giẫm ngay lên người anh.
Anh vội kêu lên oai oái: “Ôi đau…”
“Nào, canh đậu hũ đây!” Tống Đông Lâu đưa bát canh đậu hũ đặt trước mặt của Tiểu Mỹ.
Tiểu Mỹ rất kinh ngạc: “Sao anh biết em thích loại này?”
Anh cười nói: “Anh thường xuyên ghé thăm blog của em mà. Anh còn biết em thích vang đỏ, hút thuốc lá nữ, thích nghiên cứu các chuyên đề về quân sự và tâm lý học.”
Tiểu Mỹ cười, “xem ra em trở thành người trong suốt trước mặt anh rồi!”
Anh nói thật thà: “Em là một cô gái nhanh nhẹn thông minh, mãi mãi trong suốt long lanh như thế!”
Tiểu Mỹ cười ngọt ngào, cúi đầu uống ngụm nước canh.
Trong căn nhà mới, tấm rèm cửa màu vàng nhạt hơi khẽ rung động.
Lý Cường nói, “em độc ác quá, lại còn giẫm lên người anh nữa!”
Văn Văn: “Phi lễ vật thính, anh không biết sao?”
“Anh còn chưa trách tội đạp anh xuống giường đâu nhé!”
“Em nằm cách xa anh như thế, sao mà đạp xuống được?”
“Không phải em thì là ai? Buổi tối anh ngủ còn nằm trên giường, sáng dậy đã dưới đất rồi… Oái… Lại đạp hả?”