
Tác giả: Nhân Hải Trung
Ngày cập nhật: 03:13 22/12/2015
Lượt xem: 1341511
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1511 lượt.
ạch Lương, không, anh không quan tâm tới quá khứ của cô và anh ta, ai chẳng có quá khứ, anh chỉ cảm thấy đáng thương cho người đàn ông đó, thật bi đát, anh ta đã mất đi một bảo vật đẹp thế này.
“Em cứ nên xem đi, bên trong đó ngoài báo cáo của Trình Tuệ Mai còn có cả của anh nữa”.
“Của anh?”. Đổng Tri Vy chuẩn bị ra về, nghe thấy vậy liền dừng lại.
Anh đang châm thuốc liền chau mày nhìn cô rồi cười: “Chứng nhận cơ thể anh hoàn toàn khỏe mạnh, hiểu chưa?”.
Anh nhìn khiến cô đỏ bừng mặt, sợ rằng ở thêm chút nữa lại có chuyện nên cô mau chóng rời đi.
Đổng Tri Vy về phòng, dọc đường cứ cảm thấy bất an, nhưng vẫn vui, cảm giác sảng khoái như lấp đầy cơ thể cô.
Cô đã chấp nhận người đàn ông trước giờ mình luôn cự tuyệt, anh khiến cô cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc vô cùng, thậm chí cô còn mỉm cười khi trong đầu lo sợ người khác nhìn thấy cô rời khỏi phòng anh từ sáng sớm, tình yêu luôn tươi đẹp, nó khiến cô nhìn mọi thứ đều ấm áp, đều phát sáng, khiến cô muốn hát vang một bài hát ngọt ngào.
Tâm trạng vui vẻ này theo cô tới tận khi cô về phòng và tìm thấy bức thư màu vàng.
Cô tìm thấy bức thư ở bên bàn trà cạnh cánh cửa, cô vẫn nhớ tối qua khi anh xông vào phòng đã ném nó lên đó, anh cũng nhớ lại sau buổi tiệc về phòng mình đã có tâm trạng thế nào, bây giờ nghĩ lại mới thấy dường như anh ném nó quá mạnh, đến nỗi làm nó rơi từ trên bàn xuống dưới đất.
Khi mở bức thư, Đổng Tri Vy có chút ngập ngừng, mặc dù Viên Cảnh Thụy đã nói rõ ràng với cô, và bản thân cô cảm thấy mình hoàn toàn hiểu ý anh, nhưng nghe là một chuyện còn tận mắt chứng kiến lại là chuyện khác, khi cô đọc tờ báo cáo y học đang đặt trước mặt, mỗi câu mỗi chữ mỗi hàng đều khiến cô kinh hoàng, sợ hãi.
Đổng Tri Vy vội vàng xem một lượt rồi đặt xuống, bên trong thư vẫn còn một bản báo cáo sức khỏe nữa, bên ngoài ghi tên Viên Cảnh Thụy, khi mở báo cáo ra xem Đổng Tri Vy lại nhớ tới sắc mặt Viên Cảnh Thụy lúc nói với cô: “Anh hoàn toàn khỏe mạnh”, mặc dù ban nãy thấy buồn nhưng cô vẫn không nén được nụ cười trên môi.
Buổi sáng sớm hôm nay là buổi sáng cô cảm thấy dài nhất mà cũng ngắn nhất trong đời, quá nhiều niềm vui, quá nhiều bất ngờ, quá nhiều thứ đột ngột tới khiến cả đời này khó mà quên được. Hai tiếng sau đó, Viên Cảnh Thụy đứng giữa phòng giao dịch Hồng Kông rộng lớn, ấn công tắc biểu thị việc cổ phiếu Thành Phương tung ra thị trường, trước mặt anh là vô số ánh mắt đang chiếu vào, cô đứng sau lưng anh, nghe thấy tiếng vỗ tay của mọi người trong phòng, cả những ánh sáng đèn chói lóa nhấp nháy liên tục nữa.
Cô nhìn thấy gương mặt nghiêng nghiêng của anh, miệng anh khẽ mỉm cười nhưng không có vẻ vui sướng và phấn khích như những thành viên khác của Thành Phương.
Cô biết Viên Cảnh Thụy đang hưởng thụ giây phút này, nhưng con người không nên biểu lộ quá nhiều cảm xúc trước kết quả mình đã sớm biết, anh chắc ngày này sẽ tới, chỉ là hôm nay nó đã tới mà thôi.
Đổng Tri Vy nghĩ vậy, gương mặt hơi đờ ra, quên cả việc nhìn đi chỗ khác, đột nhiên anh quay lại nhìn cô mỉm cười.
Chắc chắn anh đã phát hiện ra cô đang nhìn mình, anh rất vui, nụ cười lộ rõ sự thân mật, giống như đang muốn nói: “Thấy chưa, bị anh bắt gặp rồi”.
Đổng Tri Vy không kịp phòng bị gì, mặc dù không có nhiều người để ý khoảnh khắc này nhưng hai má cô vẫn nóng bừng.
Đương nhiên cô cũng cảm thấy vui, nhưng cô không thể nào như Viên Cảnh Thụy thể hiện tình cảm của mình bất cứ lúc nào được, nhất là làm tới độ hiển nhiên kiểu cây ngay không sợ chết đứng thế này, cho dù cô yêu anh.
Thị Và Phi Trong Mắt Bọn Họ
Ai thị ai phi đều trong mắt bọn họ.
1
Sau khi trở về từ Hồng Kông Đổng Tri Vy tiếp tục tới công ty làm việc.
Sự xuất hiện của cô khiến bao nhiều người kinh ngạc, cô đi tới đâu tiếng nói chuyện dừng bặt tới đó, khi cô bước vào phòng hành chính, thấy một đám người đang túm tụm quanh một chiếc bàn, ngay cả Vạn Văn nghiêm túc như thế cũng tham gia, thảo luận rất sôi nổi, không ai phát hiện ra cô đang tới gần.
Đương nhiên cô muốn chia sẻ niềm vui với bố mẹ, nhưng cô tính đợi khi mối quan hệ của cô và Viên Cảnh Thụy tiến triển ổn định, không xảy ra quá nhiều sóng gió cô sẽ nói, cô không muốn bố mẹ lo lắng cho mình, càng không muốn bố mẹ nghĩ nguyên nhân cô lo lắng là vì họ.
Tình cảm ổn định, không có quá nhiều sóng gió mà cô nghĩ tới chính là khi cô và Viên Cảnh Thụy hoàn toàn có thể chấp nhận đối phương và bước vào cuộc sống của nhau, có trách nhiệm với nhau, Đổng Tri Vy cho rằng, giai đoạn đó không tới quá nhanh.
Một tuần sau khi cổ phiếu Thành Phương lên sàn là thời gian nghỉ ngơi của Đổng Tri Vy, tất cả các nhân viên tham gia roadshow vừa rồi đều được nghỉ một tuần. Đổng Tri Vy không có ý định sẽ về công ty làm việc sớm nên bị Viên Cảnh Thụy kéo đi khắp nơi. Cả hai đã tới nhiều nơi rất thú vị, cả trong nước và ngoài nước, cô còn gặp Doãn Phong, Doãn Phong vẫn ở bên cạnh vị bác sĩ ấy, thấy hai người cùng nhau xuất hiện liền cau mặt lại, không thèm nể