Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Không Thịt Không Vui

Không Thịt Không Vui

Tác giả: Tát Không Không

Ngày cập nhật: 04:04 22/12/2015

Lượt xem: 1341619

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1619 lượt.

mang lại đau đớn cho cơ thể tôi.
Đến cuối cùng, lý trí hoàn toàn không còn chịu đựng được nữa, thân thể tự động lựa chọn hôn mê.
Khi tỉnh lại, mưa gió đã ngừng nghỉ, ánh mặt trời chói mắt tràn vào phòng ngủ, hình như có thể xuyên thấu qua da làm cháy bắp thịt.
Cả người bủn rủn không chịu nổi, sự đau đớn rất nhỏ như hàng vạn con kiến bò vào tận trong xương.
Một túi chườm nước đá đặt ở trên trán tôi, có thể làm tan đi đôi chút khổ sở của tôi.
Sau túi chườm đá, là gương mặt quan tâm của Cảnh Lưu Phái.
Hôm qua đến gần tối Cảnh Lưu Phái mới trở về, lúc ấy tôi nằm ở trên giường, thân thể rất nóng, có chút phát sốt, ông xã chăm sóc tôi cả đêm.
Bệnh không có phát hiện cái gì khác thường.
Trước khi Bạch Triển Cơ rời đi, đã tiêu hủy toàn bộ chứng cứ.
Tôi mặc quần áo sạch sẽ chỉnh tề, trong phòng tắm ngay ngắn trật tự, trên sàn nhà không có một tia nước đọng.
Giống như là cái gì cũng chưa có xảy ra.
Thậm chí có lúc ngay cả tôi cũng hoài nghi đây chẳng qua là một cơn ác mộng.
Nhưng khi cởi quần áo ra, những dấu vết ở nơi kín đáo kia không ngừng nhắc nhở tôi.
Đó là sự thật.
Bạch Triển Cơ làm tổn thương tôi, nhưng là tựa như hắn nói, ta không thể tố cáo việc này cho Lưu Phái biết.
Tôi không biết nên mở miệng thế nào.
Đây là việc người bạn tốt nhất làm nhục vị hôn thê của mình.
Tôi có thể thấy rất rõ ràng, nếu như Lưu Phái biết chuyện này, chắc chắn sẽ tuyệt giao với Bạch Triển Cơ, sẽ lập tức kết hôn với tôi.
Cả quãng đời còn lại, Lưu Phái sẽ mang theo áy náy mà yêu thương tôi.
Lưu Phái mất đi người anh em như mất đi một nữa sinh mạng.
Toàn bộ sự vui vẻ của Lưu Phái chỉ còn lại một nữa.
Đây không phải là điều tôi muốn.
Vì Lưu phái, tôi lựa chọn giấu giếm.
Bất Hoan tôi đây làm bằng sắt, Bất Hoan làm bằng sắt, không có chuyện gì có thể đánh sụp tôi.
Đây là tôi đang tự nói với chính mình sao.
Tôi sẽ quên chuyện này, sẽ vĩnh viễn chôn nó ở đáy lòng.
Thật vất vả, tôi với Lưu Phái mới tìm được nhau, tôi sẽ không dễ dàng buông tay.
Tuyệt đối sẽ không.
Tuyệt đối không thể.






Tôi nghĩ là nghĩ như thế, nhưng khi chân chính thực hiện, thì vô cùng khó khăn.
Suy cho cùng những ký ức đáng ghê tỡm kia thường xuyên trong lúc tôi lơ đãng mà xuất hiện trong đầu tôi, lấy đi sự vui vẻ của tôi.
Tôi cố hết sức duy trì sự bình tĩnh, nhưng Lưu Phái vẫn nhìn ra sự khác thường.
Ông xã hỏi thăm tôi là có phải có gì khó chịu trong người không.
Bởi vì kể từ sau sự kiện kia, tôi không lăn lộn trên giường với ông xã nữa.
Chủ yếu là bởi vì mỗi lần tôi trả giá đều làm cho ông chủ tạp hóa giận đến mức ói máu.
Thật ra thì tôi cảm thấy được ông ta cũng không bị thua thiệt, phun máu cũ xấu để tao ra máu mới tốt hơn, đẩy đi cái nóng trong người có thể tiếp tục được ăn lẩu.
Nghe nói kể từ tôi làm tìm cách VIP ở tạp hóa, thế mà ông chủ không bán bao cao su nữa, làm hại phụ nữ bụng bự ở trấn trên gia tăng vô cùng nhanh.
Ông chủ này, quả thật không phải người phúc hậu.
Vốn là muốn tìm tôi đám thiếu niên lưu manh kia vui đùa một chút, nhưng là kể từ làm đàn em cùng sai vặt cho tôi, tất cả bọn họ đều cải tà quy chánh, để gậy sắt xuống, một lòng đi học, bảo là muốn tập trung tinh thần, cố gắng thi được trường khác ra khỏi trấn này, để có thể cách xa bàn tay nữ ma đầu của tôi.
Ba mẹ của mấu cậu thiếu niên đó cảm động đến lệ đóng thành dòng, nghe nói đang làm một cái cờ danh dự đến tặng tôi.
Xoay một vòng, không có gì hay để chơi, tôi liền vào cái hẻm u ám kia ngồi chơi.
Tôi cảm thấy được, cái nơi u ám nhất đó là không thể có ánh mặt trời.
Hôm nay thời tiết thoáng chuyển biến tốt, ánh mặt trời chiếu xéo vào hẻm, chiếu vào tốt cả nơi bụi bậm trong đây không chỗ nào không có.
Tôi ngồi ở trên rương gỗ bỏ hoang, ngửa đầu, nhìn ánh mặt trời chiếu rọi có chút nghệ thuật, nhìn cảnh rạng rỡ khóe mắt buồn bã rơi lệ – - con bà nó, dầm ở trên thùng gỗ thô này, đâm vào làm cho cái mông tôi đau nhứt.
Đứng lên, giống như bánh quai chèo thay đổi tư thế nhìn về phía cái mongo, lúc này mới phát hiện ra thảm hại lớn, phía trên đâm vào rất nhiều cây dầm, dính vào cái mông vừa đau vừa ngứa, vội vàng đưa tay nhổ.
Thế nhưng một ít dầm gỗ cũng có thế lên đến hàng trăm, cổ của tôi xoay ra phía sau cũng chỉ dc một phần tư.
Nhưng mặc cho bọn nó ở đó, đừng nói ngồi, ngay cả đứng cũng thấy khó chịu.
Đang phiền não, một giọng nói vang lên: “Muốn tôi giúp một tay không?”
Ngẩng đầu, nhìn thấy cái Tần Chân Hạ bướng bỉnh kiêu ngạo không kềm chế được, đôi tay để ở trong túi quần, mắt dò xét cái mông của tôi, ánh mắt xấu xa, lưu manh .
“Cầu cũng không được.” Tôi không chút khách khí.
Năm phút sau.
“Tôi nói giúp một tay là ý muốn gỡ dầm ở mông giúp cô.” Tần Chân Hạ bình tĩnh nói.
“Mà tôi nói cầu cũng không được chính là lột xuống quần của cậu cho tôi mặc.” Tôi dùng sức nhanh chóng kéo quần nó xuống, không tệ không tệ, chính là ống quần hơi rộng, kéo một cái liền tuột xuống rồi.
Thật


Ring ring