Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Kiều Thê Xem Ngươi Chạy Hướng Nào

Kiều Thê Xem Ngươi Chạy Hướng Nào

Tác giả: Quế Tiểu Vân

Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015

Lượt xem: 134240

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/240 lượt.

, hai tròng mắt mê man : ” Không phải anh sắp xếp sao ? Bao cả nhà hàng này.”
Du Thừa Dụ lắc đầu, “Thẳng thắn mà nói, tôi là lần đầu tiên tới nơi này, mọi việc đều là do bạn sắp xếp . “
Du Thừa Dụ cũng thành thật, anh cảm thấy được nhà hàng Hàm Lâm này cũng không có gì rất giỏi, thế nhưng vào thời gian bữa tối một người khách đều không có, cho nên liền hào phóng nói ra chuyện anh cũng không phải hội viên.
Lê Chi Chi nhăn mày khó hiểu.
Không có khả năng a ! nhà hàng này là dành cho xã hội thượng lưu, tình huống đêm nay thật sự không bình thường .
Vì thế cô gọi phục vụ , nói hắn gọi quản lí .
Quản lí nhà hàng quả nhiên phục vụ rất hoàn hảo , thân hình tròn cùng khuôn mặt luôn lộ ý cười lập tức xuất hiện.
“Tiểu thư, xin hỏi có cái gì cần tôi phục vụ ?”
“Ách. . . . . . , là như vậy, tôi muốn hỏi. . . . . .” Lê Chi Chi lấy tay chỉ về bốn phía nhà hàng: “Đêm nay vì cái gì mà trừ chúng tôi ra , ngay cả một vị khách cũng không thấy ?”
Quản lí vừa nghe xong vội vàng cúi đầu giải thích: “Là thế này, đêm nay nhà hàng đã được Quan tiên sinh bao , vì thế tôi đã gọi điện cho các vị khách khác xin họ bữa khác ghé và đồng ý lần sau khi các vị ấy đến nhà hàng sẽ miễn phí chiêu đãi một lần.”
Quản lí không tiếc đắc tội với các vị khách khác , cũng chỉ vì muốn lấy lòng người bao nhà hàng – Quan tiên sinh!
Nhưng mà tất cả đều phi thường đáng giá , trợ lí của Quan tiên sinh đã nói mọi chi phí tổn thất đêm nay đều do Quan tiên sinh trả .






“Sao ông không cho tôi biết?” Du Thừa Dụ tò mò hỏi, là ai ra tay hào phóng như vậy.
“Ha ha, vốn là phải báo cho Du tiên sinh ngài biết , nhưng trợ lý của Quan tiên sinh có dặn dò, nói Du tiên sinh ngài là một trong những nhà máy hợp tác với phó tổng của công ty bọn họ, cho nên không được hủy bỏ buổi hẹn của ngài.”
Về phần Quan tiên sinh như thế nào biết được bọn họ đêm nay tiếp một vị khách tên Du Thừa Dụ, không phải là việc mà quản lí là ông có thể tò mò hỏi .
“Đúng vậy.” Du Thừa Dụ không nghĩ tới mình có danh khí tốt như vậy , khiến cho anh ta kiêu ngạo hẳn lên.
Anh không chú ý tới khi quản lí nhà hàng nói đến ba chữ “Quan tiên sinh”, Lê Chi Chi đầu tiên là không thể tin sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn sầm xuống, mắt hạnh tràn ngập tức giận.
Thấy anh ta càng lúc càng gần, Du Thừa Dụ rốt cuộc nhận ra thân phận của Quan Triển Lạc , anh mừng rỡ như điên vội vàng đứng dậy, mở miệng nói ,thanh âm run run .
Không nghĩ tới người sắp xếp cho hắn lại là tổng giám đốc của tập đoàn Đằng Thị , trời ạ ! Anh có phúc đức gì sao, đúng vậy, bọn họ cùng tập đoàn Đằng Thị từng hợp tác làm ăn, nhưng mà từ đầu tới đuôi anh đều chưa từng nhìn thấy Quan Triển Lạc. . . . . . Vô nghĩa, có thể một mình gặp tổng giám đốc kí hiệp ước trong khách sạn là một điều đáng để cười trộm, huống chi người đó lại là Quan Triển Lạc .
Mà anh sở dĩ nhận ra Quan Triển Lạc ……. chính là vì anh ta là danh nhân có tiếng trong giới kinh doanh, không có khả năng anh không biết.
“Quan. . . Tổng giám đốc, ngài. . . . . . Ngài khỏe!” Run , run, run, ngay cả bàn ở giữa không trung chờ Quan Triển Lạc nắm cũng phát run không ngừng.
Nhưng Quan Triển Lạc liếc mắt một cái cũng không để ý đến Du Thừa Dụ , mặc cho anh ta đang giơ tay ở giữa không trung, quản hắn phải cử bao lâu, hắn phiêu xem xét Lê Chi Chi liếc mắt một cái, cô có khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ nhưng lúc này thật sự rất khó coi giống như đăng mắc đại tiện vậy.
Quan Triển Lạc bất động thanh sắc, ngoài cười nhưng trong không cười, tuấn dật tựa như quý công tử đích khuôn mặt lộ vẻ người bên ngoài áp cái nhìn không ra đến không có hảo ý đích cười.
“Du phó tổng xin chào , đã nghe danh từ lâu.”
“A? Quan tổng giám đốc biết tôi?” Du Thừa Dụ vui vẻ đến mức hoa chân múa tay,một đại nhân vật lừng lẫy như Quan Triển Lạc thế nhưng lại nghe qua tên của anh, ô ô ~ quá cảm động!
Quan Triển Lạc vuốt cằm, “Tôi đã từng nghe qua từ vị hôn thê của tôi.”
Vừa nói chuyện anh vừa cố ý vô tình liếc nhìn Lê Chi Chi một cái.
Khuôn mặt của cô càng lúc càng thối , ha hả a!
“Vị hôn thê? Quan tổng giám đốc đã có vị hôn thê ?”
Trời ạ! Đây chính là một tin tức vô cùng trọng đại, quả nhiên lời đồn đãi không nói sai, Quan Triển Lạc xác thực có một vị hôn thê .
Lê Chi Chi im lặng nghe hai người nói chuyện , nhưng huyệt thái dương bỗng dưng kịch liệt đau đớn .
Cô thật sự không thể trách tội Du Thừa Dụ, nên tự trách mình nói nhiều với người gian xảo như Quan Triển Lạc , anh ta thiết kế buổi tối này làm cho Du Thừa Dụ như một con thỏ nhảy vào bẫy.
Anh ta kỳ thật là nhắm vào cô nên mới tới, Du Thừa Dụ hoàn toàn vô tội.
“Đúng vậy, tôi có vị hôn thê, mà vị hôn thê của tôi đêm nay nhận được sự chiếu cố của anh , không biết hai người dùng cơm có vui vẻ không ? Có bị tôi đến quấy rầy không?” Quan Triển Lạc thân thiết cười, nhẹ giọng hỏi.
“Không có, không có. . . . . . . . . A? Cái gì? Vị hôn thê của ngài . . . . . . . . .”
Du Thừa Dụ ngay từ đầu còn chưa tiêu hóa được lờ