
Tác giả: Lam Cầm
Ngày cập nhật: 02:58 22/12/2015
Lượt xem: 134544
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/544 lượt.
br>\\'\\'Ta.... .......\\'\\', khoa đã, hắn lại rơi vào bẫy của nàng trong cơn tức giận? Diễn Hạo bị nàng đẩy tới cửa, rốt cuộc không thể nhịn được nữa hô to:\\'\\'Đủ rồi!\\'\\'
Sau đó, hắn oán giận đóng cửa lại, dựa lưng vào cửa, bất động như núi.
\\'\\'Lại làm sao nữa rồi? Ta đã nói rất rõ ràng không phải sao? Ta có làm phiền ngươi sao?\\'\\' Cận Dĩnh giả vờ như nghĩ mãi không hiểu.
\\'\\'Nàng.... .......\\'\\'Diễn Hạo đã sớm giận tới mức không biết hai chữ lý trí viết thế nào, hắn hung hăng trừng mắt nhìn nàng.
\\'\\'Ngươi muốn ta nghe lời ngươi phải không?\\'\\' Cận Dĩnh cười meo meo, lớn mật khiêu chiến hắn:\\'\\'Nói cho ngươi biết, trừ phi ta tự nguyện, nếu không thì còn lâu.\\'\\'
Dù sao trước kia nàng cũng chịu đựng hắn, chuyến này ra ngoài chính là đem hắn ăn sạch.
\\'\\'Nàng cho là ta không có cách nào khiến cho nàng tự nguyện?\\'\\'Diễn Hạo miết cánh môi, đôi mắt đen từng giận tới cực điểm bây giờ chỉ có sự lạnh lùng.
\\'\\'Dĩ nhiên là ngươi không có cách.\\'\\'Cận Dĩnh cố ý khiêu khích, ra sức khích hắn.
Nàng không muốn làm muội muội tốt nghe lời, nàng càng lúc càng cảm thấy, nhất định nàng phải biến thành một nữ nhân hư mới có thể đến gần hắn.
\\'\\'Tốt nhất là nàng nên nhớ những lời này.\\'\\' Diễn Hạo đảo mắt, giống như bác thợ săn tao nhã, từng bước từng bước đến gần nàng.
\\'\\'Dĩ nhiên là ta sẽ nhớ.\\'\\'Nàng giống như cô gái nhỏ hồn nhiên không biết thế sự, yểu điệu ngồi lên trên bàn, hai chân đung đưa.
Nhưng mà loại rảnh rỗi này không kéo dài bao lâu, bởi vì chưa đến chốc lát, hắn đã đi đến trước mặt nàng, hơn nữa còn thoải mái cởi bỏ xiêm áo của nàng.
\\'\\'Ngươi.... ....\\'\\'Cận Dĩnh kinh ngạc. Nàng không nghỉ ra rằng càng lúc hắn càng không câu nệ hình thức, thủ đạon này cũng có thể dùng được.
\\'\\'Không muốn.... .....\\'\\'
Cứ như vậy, nàng không tự nguyện mới lạ! Nếu vậy hắn sẽ thắng lần nữa, phải làm sao đây?
Nhưng mà, hiển nhiên là cho dù nàng nói không cũng không có tác dụng gì, khi hắn nhẹ nhàng quyến rũ nàng, lập tức giống như lửa đốt, sau đó hai người thân mật quấn quít đứng lên, cả người nàng ngả về phía sau nằm trên bàn, còn hắn dùng khuỷu tay cùng đầu gối chống đỡ mọi sức mạnh cơ thể, thân thể cường tráng che lấp nàng. Hai người điên cuồng kịch liệt vuốt ve lẫn nhâu, đã sớm quên đi cái gì là tự nguyện với không tự nguyện.
Ngọn lửa hừng hừng thiêu đốt hai người, nhanh chóng ép nhau đến sự điên loạn cực hạn.
\\'\\'Ca.... ......\\'\\'Cận Dĩnh kêu lên một tiếng, thì ra là Diễn Hạo đã đem tiểu đệ của hắn lấp hết u huyệt chật hẹp của nàng.
Hắn dồn lực vào eo hoạt động liên tục, mỗi lần đẩy ra đút vào đều kích thích nàng, khiến cho nàng không tự giác hùa theo hắn.
\\'\\'Dĩnh nhi.... .......\\'\\'
\\'\\'Ca.... .........\\'\\'
Lần này, hai người đạt đến dục vọng cao trào, về việc ai là người bảo, ai nghe lời, người nào tự nguyện còn ai không cũng không còn quan trọng nữa.
Có lẽ còn dài đây!
***********
Dọc đường đi, Cận Dĩnh cố ý quấy hắn, dĩ nhiên cũng cố tình chọn hướng nhiều người đi, còn Diễn Hạo lo lắng nàng đi đến nơi có nhiều người sẽ trình diễn màn cởi quần áo đó, cho nên mỗi đêm đều ở nhà trọ sửa nàng, khiến nàng mệt tới mức buổi sáng không bò dậy nổi, lại tiếp tục ôm nàng đang ngủ trong ngực ra khỏi nhà trọ, chọn hướng thưa thớt người đi, cứ như vậy, đến lúc nàng tỉnh lại, bọn họ đã không còn ở nơi náo nhiệt, nàng có muốn cởi quần áo cũng không có ai nhìn.
Cũng vì vậy, hai người đang trong cục diện giằng co, trước mắt Cận Dĩnh không thể cởi quần áo trước mặt mọi người nữa, nên hiện giờ Diễn Hạo chiếm thế thượng phong.
\\'\\'Ngươi lại ôm ta đến nơi nào rồi?\\'\\' Khi ngủ trong ngực hắn Cận Dĩnh thấy mình nhỏ bé đi, từ trong ngực hắn nhô đầu ra hỏi.
Mặc dù giọng nàng có chút buồn bã nhưng trên thực tế tâm tình nàng rất tốt. Bởi vì cái chủ ý cởi quần áo mà khiến hắn ngủ cùng nàng hằng đêm, nàng có thể không vui sao?
Nhưng mà bây giờ lại thấy phiền não. Rốt cuộc là tới bao giờ hắn muốn chịu chính miệng nói yêu nàng, muốn đem nàng về sơn trang để cưới.
Nói thật, nàng cảm thấy có thể ép hắn mỗi ngày yêu nàng vài lần, đã có thể coi là nàng lợi hại, bây giờ trong khoảng thời gian hắn không thể nghĩ ra được cách làm sao bức hôn.
Chỉ có thể chờ ngày qua ngày, sau đó hành động. Loại việc mỗi ngày tỉnh lại không biết mình đang ở chỗ nào thật giống như đùa.
\\'\\'Bây giờ?\\'\\'Diễn Hạo nhìn nàng:\\'\\'không biết.\\'\\'
Sau khi trả lời nàng vấn đề này mỗi ngày, lại phải tìm đường nào ít người mà đi, thật sự là mệt chết mà.
Hôm nay hắn không biết nên làm gì.
\\'\\'Sao lại có thể không biết?\\'\\'Cận dĩnh không tin nhìn hắn.
\\'\\'Trên bản đồ không có vẽ.\\'\\'Diễn Hạo dụ dỗ nàng như dụ dỗ đứa trẻ ba tuổi.
\\'\\'Sao trên bản đồ lại không vẻ được? Đây chính la bản đồ phụ thân giao cho ta, nhất định là cái gì cũng có vẽ.\\'\\' Cận Dĩnh cũng giả vờ làm đứa trẻ hùa theo hắn:\\'\\'Ý ngươi là đồ của ph