
Em Cười Hay Không Đều Khuynh Thành
Tác giả: Lăng Nhược Dạ
Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015
Lượt xem: 134643
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/643 lượt.
tình, nếu như để trẫm biết được nô tài nào to gan dám kháng chỉ sau lưng trẫm len lén mang đồ ăn cho nàng, nàng có thể tùy tiện tưởng tượng, những nô tài kia sẽ phải chịu trừng phạt như thế nào.”
Nữ nhân này lại dám lừa gạt hắn! Nàng thật là to gan lớn mật.
“Hoàng thượng đang nói cái gì, ta nghe một chút cũng không hiểu…”
“Tiểu Đức Tử…”
“Chờ một chút!” Mộ Cẩm Cẩm đột nhiên nửa ngồi nửa quỳ trên giường lớn bắt được ống tay áo Tây Môn Liệt Phong,” Ta nhận, tất cả ta đều nhận.” Bị buộc bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể nhận tội.
“Nói như vậy, nàng thật sau lưng trẫm ăn nhiều đồ ăn như vậy?”
Mộ Cẩm Cẩm cẩn thận gật đầu,” Cho nên ngươi ngàn vạn lần không nên trách tội những cung nữ thái giám kia, bọn họ cũng là rất đáng thương…”
“Hừ! Đám cẩu nô tài kia dám kháng chỉ bất tuân, coi quyền uy của trẫm là không khí sao?”
“Hoàng thượng xin bớt giận, nếu như ngươi muốn trừng phạt, liền… liền hướng về một mình ta là được.” Nàng bướng bỉnh ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, một đôi tay nhỏ bé nắm tại trên vành tai, hai con mắt tròn vo lộ ra linh khí.
Nhìn thấy nàng như vậy, Tây Môn Liệt Phong không nhịn được mà cười một tiếng, không biết tại sao, cái tiểu nữ nhân này mặc dù tùy hứng, nhưng là hắn đối với nàng cũng không cách nào mà tức giận được.
Ngồi vào bên giường, hằn nhẹ nhàng ôm nàng vao ngực, thuận tay hắn dùng lực gõ vào trán nàng một cái.
“Lần này trẫm dạy dỗ nàng phải nhớ, nếu như tái phạm, lần sau sẽ phạt nặng hơn.” Hắn uy hiếp dùng bàn tay to phủ hướng mông nàng,” Nếu như nàng không muốn bị đánh cho cái mông nở hoa.”
Núp trong lồng ngực của hắn, Mộ Cẩm Cẩm mặc dù bị cảnh cáo thêm một lần nữa nhưng là… Loại được nuông chiều, được thương yêu, có cảm giác được quan tâm lại khiến cho lòng nàng dâng lên một trận ấm áp.
Nam nhân này tuy khí phách nhưng cũng mang theo nhiều ôn nhu, thâm trầm nhưng lại rất hiểu lòng người, khó trách hậu cung nhiều Tần phi như vậy sẽ đối với hắn xua như xua vịt, ngay cả nàng cũng không kìm lòng được…
Mộ Cẩm Cẩm a Mộ Cẩm Cẩm, ngươi rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì?
Cuộc sống cổ đại trong cung đình này sẽ không phải là con đường lựa chọn tốt nhất cho ngươi, cục diện cùng với chúng nữ tử tranh thủ tình cảm cũng để cho nàng thấy trơ trẽn, một quân vương ưu tú như vậy, hắn lại có thể đem ánh mắt yêu thương dừng lại trên người của ngươi được bao lâu?
Lý trí! Như lũ quét hướng nàng đánh tới, nhưng sâu trong nội tâm khó có thể ức chế tình cảm, cuối cùng vẫn là đánh bại lý trí suy nghĩ.
Cứ phóng túng mình một lần như vậy không được sao? Chỉ sợ chỉ có lần này…
Sứ Thần Ngoại Quốc
Hoàng triều Dạ Sát là một quốc gia rộng lớn có lịch sử vài trăm năm, sư tổ Tây Môn Phi suất lĩnh thiên quân vạn mã trải qua nhiều năm tháng chinh chiến liên tục, rốt cục thắng được địa vị bá chủ thiên hạ, lưu truyền đến đời Tây Môn Liệt Phong, trên dưới cả nước đều đang trong giai đoạn hòa bình phồn vinh.
Tây Môn Liệt Phong từ nhỏ đã tư chất hơn người, năm mười bốn tuổi đã được kế vị ngai vàng, kinh nghiệm nhiều năm tham chính cùng với đầu óc thông minh cơ trí, đã tạo cho hoàng triều Dạ Sát có một đời minh quân.
Rất nhiều nước nhỏ xung quanh vì muốn được Dạ Sát hoàng triều che chở, cơ hồ hàng năm đều sẽ đến Dạ Sát hoàng triều mà tiến cống, tại một quốc gia PhươngTây xa xôi, sau khi nghe nói Dạ Sát hoàng triều là một quốc gia phồn vinh thịnh vượng liền rốt rít phái sứ thần tới đây để học tập lễ nghi văn hóa.
Giờ khắc này, bên trong Càn thanh cung rực rỡ sắc màu, văn võ bá quan khẩn chương đứng ở hai bên, mấy sứ thần phương Tây ăn mặc quái dị cùng với một đầu tóc vàng óng vô cùng lễ phéo đừng ở giữa trung tâm đại điện, bên cạnh là đại thần phiên dịch gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, bởi vì…. Mầy vị sứ thần phương Tây này nói tiếng hắn nghe hoàn toàn không hiểu.
Tây Môn Liệt Phong ngồi trên chánh điện thì gấp rút chân mày nổi lên, trong đám sứ thần phương Tây hình như có một vị hiểu được lời bọn họ vừa nói, ở trong quốc gia này tựa hồ không ai có thể nghe hiểu được tiếng nói của bọn họ.
“Nói cách khác, những kỹ thuật này đối với Dạ Sát hoàng triều mà nói, là vô hại hữu lợi rồi phải không?”
Mộ Cẩm Cẩm thật tình gật đầu, “ Muốn Dạ Sát hoàng triều chân chính phồn vinh thịnh vượng, sẽ phải không ngừng tiếp nhận các kĩ thuật tiên tiến của nước khác để có thể càng ngày càng cường đại hơn.”
Mới vừa ở Cẩm Tú cung, nghe bọn hạ nhân nghị luật rối rít nói trong cung có mấy nam tử quái vật, cái gì mà tóc vàng mắt xanh là những sinh vật kì quái, lúc nàng còn ở thế kỉ hai mươi mốt cũng đã thấy qua rất nhiều người ngoại quốc, nhưng sau khi đến cổ đại, nàng chưa từng được thấy qua, cho nên thừa dịp người khác không chú ý, Mộ Cẩm Cẩm liền len lén chạy tới Càn Thanh cung, nghe tiếng bọn họ nói chính là Pháp văn, nàng âm thầm may mắn thời điểm khi còn học đại học, ngôn ngữ mình chọn học đúng là Pháp Văn, bây giờ thật sự phát huy công dụng.
“Hừ! Thân chỉ là một nữ lưu, địa phương ngươi nên ở phải là tẩm cung của mình mà không p