Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Tác giả: Lăng Nhược Dạ

Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015

Lượt xem: 134650

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/650 lượt.

ng quý gối xuống,” Thần đệ tham kiến hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế…”
“Không cần đa lễ!” Tây Môn Liệt Phong sau khi nhìn thấy thân ảnh của thần đệ trên gương mặt tuấn tú tất cả đều là nụ cười sủng nịnh, Dạ Sát hoàng triều, trong dòng tộc Tây Môn đến nay chỉ còn lại hắn cùng Tĩnh phi huynh đệ hai người, trước đó không lâu hắn đã phái Tĩnh Phi ra khỏi kinh thành làm việc, không nghĩ tới tiểu tử này quả nhiên không phụ sự mong đợi của hắn, chuyện tình gì giao cho hắn cũng đều làm trôi trảy đẹp đẽ, mới vừa nghe được thám tử hồi báo, nói Vĩnh Bình vương gia đã tiến cung gặp vua, Tây Môn Liệt Phong kìm nén không được vội vàng chạy ra cửa cung nghênh đón thân nhân ấu đệ yêu thương nhất trên cõi đời này của hắn.
Mộ Cẩm Cẩm bên kia sau khi nhìn thấy Tây Môn Liệt Phong xuất hiện, bị làm cho sợ đến vội vàng nhanh như mèo trốn sau con bạch mã, xong đời! Nếu như bị Tây Môn Liệt Phong bắt được nàng lén xuất cung…
“Trẫm mới vừa rồi tựa hồ thấy đệ cùng một thái giám xảy ra tranh chấp…”
Lời hắn vừa nói, làm tĩnh Phi ngây người một lúc, hắn xoay người đem Mộ Cẩm Cẩm toan tính núp sau lưng ngựa hòng trốn tội đến trước mặt mình:” Hoàng huynh, tiểu thái giám này cả gan làm loạn dám mạo nhận là Tiểu Đức Tử, nói gì là xuất cung đi Thúy Hoa lâu, vì hoàng huynh tìm một nữ tử thanh lâu, hơn nữa còn nói, hoàng huynh cùng nữ tử kia có quan hệ mập mờ…”
Hắn càng nói, chân mày Tây môn Liệt Phong càng khóa chặt lại, hắn ngưng mắt lạnh lùng nhìn Mộ Cẩm Cẩm đang mãnh liệt cúi thấp đầu.
“Ngẩng đầu lên cho trẫm!”
Nghe thấy thanh âm nghiêm nghị, Cẩm Cẩm bị làm cho cả người run lên,” Nô… Nô tài không dám!”
“Lớn mật! Trẫm bảo ngươi ngẩng đầu, ngưoi có gan dám cãi lại thánh lệnh sao?” Kỳ quái, thanh âm tiểu nô tài này sao nghe có chút quen tai?
Bị quát, Mộ Cẩm Cẩm biết mình tránh không thoát, chậm rãi ngẩng đầu, nàng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn thằng gương mặt tuấn tú Tây Môn Liệt Phong, giả bộ ngu lộ ra nụ cười ngây ngô,” Di? Nam sinh này rất rất đẹp trai nha, chúng ta không phải là đã gặp nhau ở nơi nào rồi a?”
Những lời này súy nữa làm cho Tây Môn Tĩnh Phi cười ngất tại chỗ, tiểu thái giám này thật không muốn sống, hắn cho là hắn đang cùng ai nói chuyện?
Tây Môn Liệt Phong vừa nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, chân mày đang nhíu chặt không khỏi nhướng lên lần nữa.
“Cẩm Nhi?” Gặp quỷ! Thật sự là Mộ Cẩm Cẩm làm cho người ta đau đầu, nhìn cách giả dạng của nàng, nhìn lại nàng ý đồ giả ngu lừa dối bộ dạng vượt qua kiểm soát, Tây Môn Liệt Phong phát hiện cơn giận của mình đang từng giọt từng giọt dâng cao.
“Hoàng huynh, người biết tiẻu thái giám này ?”
Liệt Phong không trả lời câu hỏi của hắn, một đôi mắt nghiêm nghị hung hăng nhìn nhìn chằm chằm Mộ Cẩm Cẩm, cùng bàn tay to của Tây Môn Tĩnh Phi đang chộp lên người nàng.
Nữ nhân hắn quan tâm, cư nhiên bị nam nhân khác nắm trong tay, ghen cùng tức giận xông lên đầu, hắn nghe được hai nắm đấm của mình giao nhau một chỗ phát ra tiếng vang khanh khách.
“Tới đây!” Lạnh lùng phun hai chữ, biểu thị khúc nhạc dạo núi lửa bộc phát.
Cẩm Cẩm bị ánh mắt thô bạo của hắn làm cho sợ vội vàng trốn phía sau Tây Môn Tĩnh phi hòng tìm kiếm được người bảo vệ:” Chú em, ta là đại tẩu của ngươi, bây giờ anh của ngươi muốn đánh ta, ngươi mau cứu ta…”
“A?” Tây Môn Tĩnh Phi bị cục diện trước mắt làm cho không hiểu ra sao, chú em? Đại tẩu? Hơn nữa tiểu thái giám này còn giống như tiểu nữ tử bốc đồng gắt gao nắm cánh tay của hắn.
Thấy bộ dạng muốn làm người ta tức đến phun máu kia, Tây Môn Liệt Phong giận đến một tay bắt lấy Mộ Cẩm Cẩm đang núp sau lưng đệ đệ mình,” Nha đầu chết tiệt kia, nàng còn dám trốn?”
Hai người hết sức giằng co, vốn là Cẩm Cẩm giấu kim ngân trang sức vòng đeo tay trong ống tay áo trong nháy mắt bị rơi xuống đầy đất, một màn này càng làm gia tăng sự tức giận trong cơ thể Tây Môn Liệt Phong.
“Đây là cái gì?” Làm sao càng nhìn càng quen mắt, không phải là trang sức mấy ngày trước hắn phái người đưa đến Cẩm Tú cung…
Bị chất vấn, Mộ Cẩm Cẩm đột nhiên đem hai tay nhéo hướng lỗ tai mình:” Ta sai rồi, ta có tội.” Hay là trước hết nhận sai lầm, nếu không nàng cũng không dám bảo đảm tên hoàng thượng ngoan cố này có hay không sẽ sai người đánh nàng một trận thật nặng.
Nhìn bộ dạng bướng bỉnh của nàng hết lần này tới lần khác, làm cho Tây Môn Tĩnh Phi không nhịn được mà phun cười ra tiếng, tiểu thái giám này thật thú vị, làm hại hắn không tự chủ được mà nhìn thêm vài lần, thật đúng là một người xinh đẹp.
Mà Tây Môn Liệt Phong nhìn thấy đệ đệ mình dùng ánh mắt thưởng thức mà đánh giá Cẩm Nhi của hắn, một cỗ ghen tỵ bất ngờ hướng hắn đánh tới.
Không đợi Mộ Cẩm Cẩm kịp phản ứng, hắn đã một tay đem đối phương chặn ngang ở hai tay ôm lấy, động tác này, chẳng những khiến cho các cung nữ thái giám sợ hãi, ngay cả Mộ Cẩm Cẩm cũng kinh ngạc đối với nam nhân khí phách này, hắn… Lại trước mặt nhiều người như vậy, ôm mình kiểu này?
“Ba!” Cái mũ đội trên đầu rơi xuống mặt đất, một đầu tóc dài đen nhánh tựa như thác nước xõa tu