Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lên Giường Trước Ly Hôn

Lên Giường Trước Ly Hôn

Tác giả: Diệp Tình

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 134696

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/696 lượt.

ghĩ đến việc này.” Mẹ Lận sợ cô sẽ suy nghĩ lung tung, liền tìm những đề tài khác, “Đúng rồi, mẹ nói với con, con nên sớm một chút chăm sóc cơ thể, như vậy cơ thể mới khỏe mạnh mà mang thai, năm đó bà nội cho mẹ một quyển sách thuốc dạy nấu ăn, muốn mẹ dựa theo bên trong mà làm, cho nên lúc mẹ sinh Viễn Thao vô cùng khỏe mạnh, sau khi sinh rồi, mẹ sẽ giao quyển sách này cho con, chỉ có điều mẹ thấy đôi khi con cũng rất bận, mẹ sẽ giúp con nấu.”
“Không cần phải bồi bổ sớm như vậy chứ mẹ? Con còn chưa có mang thai mà.” Mâu Khởi Huyên xấu hổ nói.
“Chỉ là muốn tẩm bổ cơ thể cho con thôi, yên tâm, những cái này con không cần quan tâm, mẹ sẽ giúp con làm, con chỉ có trách nhiệm uống hết là được.” Đột nhiên mẹ Lận tìm được trọng tâm cuộc sống, đó là cố gắng nuôi dưỡng con dâu được trắng trẻo mập mạp.
Mâu Khởi Huyên cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhưng đối mặt với nhiệt tình của mẹ Lận, cô cũng không có cách nào từ chối.
Lúc ăn bữa tối, lần đầu tiên ở trên bàn ăn Lận Viễn Thao gắp thức ăn cho Mâu Khởi Huyên.
Bà nội Lận và mẹ Lận đều có chút kinh ngạc, cho đến bây giờ Lận Viễn Thao cũng chưa có gắp thức ăn cho họ bao giờ, thế nhưng bây giờ lại vì vợ của mình mà gắp thức ăn, thật sự là cảnh tượng hiếm thấy.
“Rốt cuộc mọi người có muốn ăn cơm không?” Lận Viễn Thao để ý đến bộ dạng của hai vị trưởng bối, hành động của anh rất kì lạ sao? Họ lại có thể nhìn anh như vậy, Mâu Khởi Huyên cũng hiểu được ánh mắt kì quái của hai người họ.
“Chỉ là mẹ cảm thấy... Nuôi một đứa con trai ba mươi năm, hình như cho đến bây giờ nó cũng chưa có gắp thức ăn cho ta, nhưng bây giờ lại cẩn thận tự mình gắp thức ăn cho vợ.” Mẹ Lận chua xót nói.
Bị mẹ Lận nói, mặt Mâu Khởi Huyên và Lận Viễn Thao đều đỏ, chỉ là gắp thức ăn thôi mà, có cần phải như vậy không? Mâu Khởi Huyên ra hiệu bảo anh gắp thức ăn cho hai người lớn.
“Dù sao cũng gắp thức ăn cho hai người được chưa.” Lận Viễn Thao theo thứ tự gắp thức ăn cho hai vị trưởng bối.
Bà nội Lận nở nụ cười, “Bây giờ mới biết bà giúp cháu chọn vợ không sai chứ?
“Đúng vậy đó, ăn nhanh một chút đi.” Lận Viễn Thao tức giận nói.
Nghe được câu nói của anh, Mâu Khởi Huyên nhìn về phía anh, anh thật sự cảm thấy cưới được cô là một chuyện tốt sao?
“Làm sao thế?” Khi Lận Viễn Thao phát hiện thấy Mâu Khởi Huyên trầm tư, liền hỏi cô.
Mâu Khởi Huyên mỉm cười, “Không có gì.”
“Giống như tên đần độn.” Lận Viễn Thao cười nhạo cô.
Cô nghe thấy thế liền nổi giận, dùng chiếc đũa gõ mấy cái.
“Được, anh không nói nữa, bây giờ dám hung dữ với anh nữa nha…” Lận Viễn Thao cực kì thích trạng thái bây giờ, giống như trở lại trước kia, mà so với trước kia thì ngọt ngào hơn, như vậy mới giống một cặp vợ chồng.
“Được rồi, bây giờ hai đứa hòa thuận là được.” Bà nội Lận thấy hai người bọn họ bắt đầu đùa giỡn, chứng minh vấn đề giữa bọn họ đã được giải quyết, cũng vui vẻ thay hai người họ.
Mâu Khởi Huyên và Lận Viễn Thao liếc nhau, bỗng chốc nở nụ cười, cho dù như thế nào, quan hệ bây giờ giữa bọn họ là không sai.
“Ăn nhanh lên, anh đưa em đến một chỗ.” Lận Viễn Thao nói với Mâu Khởi Huyên.
“Đi đâu?” Không biết đột nhiên anh muốn đưa cô đến nơi nào.
Lận Viễn Thao không nói gì thêm, chỉ nói đến lúc đó thì biết.
***
Sau bữa cơm chiều, Lận Viễn Thao liền lái xe lên núi, đêm Thất Tịch lần trước lúc hai người họ cãi nhau rất không vui vẻ, chỉ có nhân lúc này bồi thường một chút, để cho Mâu Khởi Huyên có thể vui vẻ một chút.
Trước đó Mâu Khởi Huyên bị anh dùng bịt mắt che mắt lại, hoàn toàn không biết anh muốn dẫn cô đến chỗ nào, mà thời gian lái xe lâu như vậy, cô nghĩ là anh muốn lái xe đến phía Đông.
“Anh muốn dẫn em đến nơi nào vậy?” Mâu Khởi Huyên nhịn không được hỏi.
“Đến nơi sẽ biết, cũng không xa, sắp đến nơi rồi.” Lận Viễn Thao nói nhanh.
Chạy đến chỗ trống trải trên đỉnh núi, Lận Viễn Thao mới dừng xe lại, Mâu Khởi Huyên biết anh đã dừng xe, chờ anh mở cửa để cô xuống xe, Lận Viễn Thao đỡ cô xuống xe, để cô đứng ở một địa điểm chính xác.
“Chuẩn bị xong chưa… thấy rõ ràng đó.” Lận Viễn Thao ra vẻ thần bí nói.
Mâu Khởi Huyên hiểu gật đầu, tiếp theo cô cảm giác được anh tháo bịt mắt ra, để cho cô nhìn thấy phong cảnh trước mặt.
Cô thoáng cảm thấy kinh ngạc, nhìn xuống là cảnh thành phố vào ban đêm, nhìn lên trên là đầy sao sáng, rất xinh đẹp, nhưng mà anh đưa cô đến đây làm gì? Không phải lần đầu tiên cô tới nơi này, không có một chút ngạc nhiên nào.
“Tại sao em không kinh ngạc một chút chứ? Tại sao không có nói đẹp quá?” Không phải mọi cô gái khi thấy cảnh đẹp đều khen ngợi hết lời sao? Cho dù không phải rất đẹp nhưng cũng phải nói như vậy.
Mâu Khởi Huyên mỉm cười, “Cũng không phải lần đầu tiên em đến nơi này, chẳng lẽ anh chỉ muốn cho em xem cái này? Không có cái khác sao?”
Lận Viễn Thao trừng mắt với cô, “Chẳng lẽ em không cho anh chút mặt mũi nào sao? Có thể giả bộ một chút cũng được, vậy mà một chút vẻ mặt kinh ngạc cũng không có.”
“Được rồi, làm lại nào, chúng ta làm lại một lần nữa nào.” Anh cũng quá ngây thơ, Mâu Khởi Hu