
Tác giả: hanhack119
Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015
Lượt xem: 134553
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/553 lượt.
nh viện.
Thượng Quan Thiên thật hối hận, nếu như mới vừa rồi cậu chịu giúp cô, cô sẽ không bị cô gái được chiều chuộng đẩy xuống cầu thang, chảy nhiều máu như vậy...
Những thứ này đều là lỗi của cậu, nếu không phải là do cậu... Nếu không phải là do cậu không chịu giúp cô...
Thượng Quan Thiên ngây ngốc đứng nghiêm ở bên ngoài phòng cứu cấp, mất hồn nhìn đèn đỏ sáng lên. Cha mẹ hai nhà nhận được thông báo của nhà trường cũng đi tới bệnh viện, nhưng cậu vẫn hoàn toàn không để ý tới bọn họ.
"Tiểu Nhật, con hãy yên tâm đi! Tiểu Đồng không có việc gì đâu." Bà Thượng Quan ôm Thượng Quan Thiên vào trong ngực, lời nói nhẹ nhàng dụ dỗ sợ con trai nhỏ đang bị hoảng sợ.
Thượng Quan Thiên vẫn không có phản ứng, áy náy đày đọa bản thân.
"Xin người thân theo tôi đến bên này làm thủ tục nhập viện." Hộ lý đối với vợ chồng Hàn gia nói.
"Em trước đi xem Tiểu Đồng, anh theo hộ lý đi làm thủ tục nằm viện." Ôm bả vai vợ, ông Hàn đi theo hộ lý tiến hành làm thủ tục.
"Mẫn Như, chúng ta cùng đi xem Tiểu Đồng đi!" Bà Thượng Quan dắt tay bà Hàn, dịu dàng nói.
"Thật không thể không biết xấu hổ, làm phiền cô rồi." Bà Hàn áy náy nói: “Tôi thấy Tiểu Nhật cũng sợ hãi, không bằng 2 người đi về nghỉ trước, trở lại sau!"
Bà đưa tay vuốt vuốt đỉnh đầu Thượng Quan Thiên. Nghe tình hình con gái đã ổn định, tảng đá lớn trong lòng bà hơi để xuống.
"Con không mệt." Nãy giờ vẫn không nói tiếng nào Thượng Quan Thiên phản bác. "Con muốn thăm cậu ấy."
"Cũng tốt. Chúng ta đi xem Tiểu Đồng một chút đi! Con bé một mình đợi ở trong phòng bệnh nhất định sẽ rất sợ." Ông Thượng Quan nói.
Một nhóm bốn người đi tới phòng bệnh Hàn Thiếu Đồng, vừa mở cửa ra, chỉ thấy Hàn Thiếu Đồng ngồi một mình ở trên giường bệnh, nhìn trần nhà ngơ ngác đần độn.
"Tiểu Đồng, sao con không nằm xuống?" Bà Hàn vội vàng đi lên trước, nhìn thấy trên đầu con gái quấn băng màu trắng, đau lòng nước mắt thiếu chút nữa lại chảy xuống.
"Mẹ, con không sao." Hàn Thiếu Đồng muốn nói lớn tiếng, nhưng còn yếu đuối căn bản nói liên tục một câu nói cũng thành vấn đề. "Mẹ không phải lo lắng nha, xem mẹ cũng biến thành con thỏ nhỏ rồi..."
Bà Hàn không khỏi cười khẽ một tiếng, chồng bà đoán một chút cũng không sai, Tiểu Hầu Tử này vừa tỉnh dậy đã chế nhạo bà.
"Tiểu nha đầu này, phải tới lúc nào mới không gây ra phiền toái cho mẹ đây?"
"Con bảo đảm, sau này vẫn còn biết chọc giận người, thêm rất nhiều phiền toái." Hàn Thiếu Đồng cười đến hữu khí vô lực tuyên cáo, tuyệt đối không sợ mẹ của mình sẽ tức giận.
"Con đó!" Bà Hàn vừa buồn cười vừa tức giận nói, cũng không dám đụng, sợ làm đau vết thương con.
"A... Dì, chú cùng Tiểu Nhật Thiên cũng ở đây?" Lúc này, cô mới phát hiện một nhà hàng xóm cũng ở trong phòng bệnh.
"Tiểu Đồng, có đau hay không?" Bà Thượng Quan đau lòng tiến lên, ân cần hỏi.
"Tiểu Đồng tuyệt không đau..." Mới là lạ!
Trước mặt ông bà Thượng Quan, cô vĩnh viễn đều là cô gái nhỏ hoạt bát sáng sủa lại thiện lương đáng yêu, cho nên coi như hiện tại cô có đau đến muốn bắt Thượng Quan Thiên lại cắn, đạp, đánh, cô cũng sẽ cố gắng nhẫn nại.
Cũng vì vậy, bọn họ vĩnh viễn sẽ không biết rốt cuộc cô như thế nào lấn át được đứa con ngoan của bọn họ, ha ha!
"Tiểu Đồng thật là dũng cảm đó!" Bà Thượng Quan tán dương.
"Tiểu Nhật Thiên sao cậu không nói lời nào? Bị hù sợ sao?" Hàn Thiếu Đồng nhỏ giọng hỏi Thượng Quan Thiên. "Lá gan của cậu nhỏ vậy sao?" Rõ ràng là khiêu khích.
"Thật xin lỗi." Nhưng Thượng Quan Thiên cũng là thành tâm thành ý xin lỗi.
"Không cần á! Tớ không sao." Chẳng qua là có chút ngất đi mà thôi. Hàn Thiếu Đồng sờ đầu đang quấn băng, nhún nhún vai không quan tâm nói.
"Nhưng là..."
"Không có quan hệ gì mà!" Hàn Thiếu Đồng đưa tay muốn dùng lực vỗ vào bả vai Thượng Quan Thiên, nhưng tay nhỏ bé vô lực cuối cùng chỉ có thể đặt ở trên vai của cậu, một điểm lực cũng không có.
Cậu hiểu được cô không thèm để ý, nhưng cậu vẫn rất để ý.
Bởi vì khi cô té xuống cầu thang, đã khắc sâu trong lòng cậu, vĩnh viễn xóa không được...
Hàn Thiếu Đồng thay đổi.
Cho dù cô cố gắng biểu hiện như trước kia, nhưng cơ hồ từ khi bọn họ trở thành hàng xóm đến nay Thượng Quan Thiên vẫn ở khắp nơi lưu ý cô nàng.
Cái trán của cô có thêm 1 vết sẹo, như ẩn như hiện chôn thật dài dưới trán.
Tóc của cô vẫn như trước, mềm mượt làm cho người khác yêu thích không buông tay, thì ra là mau dài, hôm nay lại trở nên quá ngắn, đem lấy khuôn mặt trung tính nguyên bản của cô càng thêm tuấn dật.
Cô không hề mặc âu phục bà Hàn chuẩn bị nữa, váy con nít, mà là một thân trung tính, quần cụt, thường thường làm người ta không phân biệt ra giới tính thực sự.
Cô vẫn giống như trước đây khắp nơi quan tâm nữ sinh, nhưng thái độ lại càng lúc càng giống nam sinh, trong lớp bắt đầu truyền ra lời đồn như vậy ──
Hàn Thiếu Đồng (Edit bởi Diễn Đàn Lê Quý Đôn) là một người đồng tính, không thương người khác phái mà đồng tính luyến ái, nữ sinh đối với cô tốt một chút