
Tác giả: hanhack119
Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015
Lượt xem: 134557
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/557 lượt.
nói Tiểu Nhật Thiên cậu là bạch mã hoàng tử ở trường học, cậu cho rằng mình nói mấy câu cám ơn, mọi người đa lễ, đợi chút... Nói nhảm, đám nữ sinh kia điên cuồng ái mộ cậu sẽ không tặng quà cho cậu nữa sao?"
Bị cô làm khó, mỗi năm khi sinh nhật cậu đến cùng lễ tình nhân thì đều giống như trâu chở đầy đồ, thiếu chút nữa bị đống quà tặng, chocolate như núi nhỏ đè chết.
Mà tức nhất chính là cô không thể nào cự tuyệt được những cô nàng đã hết sức năn nỉ cầu mong sự giúp đỡ của cô với vô vàn cảm kích.
Họ thật cho rằng cô là đồng tính luyến ái sao? Coi như cô thật sự là đồng tính luyến ái, các cô kia bình thường tỏ vẻ thùy mị, cô làm sao có thể thấy đập vào mắt?
Cho nên vẫn là những nữ sinh đồng tính luyến ái khá nhiều, ít nhất họ sẽ không đối với cô cất giọng nũng nịu để nói chuyện, hại cô cả ngày cũng ăn không ngon.
"Chính là bởi vì lý do này, cho nên mới nói muốn cậu tha thứ nhiều hơn." Thượng Quan Thiên cười đến rất vô hại.
Đây chỉ là một lý do, chẳng qua là hi vọng trong cuộc sống cô có thể chung đụng nhiều hơn cùng cậu mà thôi.
"Ầy! Tiểu Nhật Thiên ơi cậu quá gian trá rồi." Cô chỉ hướng khóe mắt của cậu “Nếu không phải là nhìn thấy khóe mắt cậu đang cười trộm, tớ đã bị kỹ thuật diễn của cậu lừa! Cậu diễn cũng tốt quá chứ?"
Quen biết nhiều năm như vậy cô dù gì cũng nhìn ra được ánh mắt của cậu đại biểu có ý gì.
"Vậy sao?" Cậu tự tay phủ phủ khóe mắt "Nếu là diễn cũng sẽ bị cậu nhìn thấu."
Trong mắt cậu, cô còn chứng kiến cái gì?
"Cậu chỉ là muốn vì việc họ tặng quà tới làm nhục tớ, có đúng hay không?" Cô giả bộ tức giận hỏi.
Không đúng! Cô sai lầm rồi! Nhưng cậu giả vờ cười "Đúng, cậu nói đúng rồi."
"Hừ! Cậu thật ác. Chỉ là, ai bảo tớ là hàng xóm tốt, mẹ muốn tớ chăm sóc cậu thật tốt. Được rồi, tớ đại nhân đại lượng, tha thứ cho cậu lần thứ nhất." Cô vờ ra vẻ đàn chị, cánh tay vô cùng “Lưỡng Hảo” đặt lên bờ vai của cậu.
"Là thế đó? Cám ơn đại tỷ." Cậu qua loa nói.
"Hử hử hử?" Hàn Thiếu Đồng đột nhiên la hoảng lên.
"Thì thế nào?" Bị nắm vai Thượng Quan Thiên không hiểu nghiêng đầu nhìn về phía cô nàng.
"Tớ nói Tiểu Nhật Thiên cậu thật giống như cao hơn."
Kể từ năm thứ hai bắt đầu trổ mã, người của cô cao hơn mười cm vượt qua cậu, điều này làm cô nàng vui vẻ thật lâu, thường xuyên dùng điểm này tới kích thích cậu.
Nhưng là không nhìn thấy cậu một chút, cậu lại giống như mầm cây lớn dần, đột nhiên cao lên rất nhiều rất nhiều, thậm chí so với cô còn cao hơn, đây không phải là ảo giác của mình à?
Cảm giác được cô không chú ý thân thể đẫy đà đến dán chặt gần cậu, cậu không để lại dấu vết lui ra sau, kéo ra khoảng cách hai người gần sát quá.
"Tớ là cao không ít.” Đi vào thời kỳ trưởng thành, cậu đối với người khác phái chú ý nhiều rồi, nhất là cô nàng.
"Ai nha nha, Tiểu Nhật Thiên ơi, chúng ta là hàng xóm, cậu nên đại nhân đại lượng, có đúng hay không?" Hàn Thiếu Đồng cho là cậu sẽ giống như cô nàng, sẽ ác liệt đi tới cười nhạo mình.
"Nói thế nào?" Thượng Quan Thiên nhíu mày hỏi.
"Ha ha ha, hôm nay là sinh nhật của cậu, chúng ta cùng đi ăn Hamburger có được hay không? Tớ mời khách đó!” Cô rất rộng rãi nói, nhìn cái gáy của cậu đi về phía trước.
"Sinh nhật của tớ mà cậu mời ăn Hamburger, thật rất khẳng khái." Thượng Quan Thiên nhàn nhạt giễu cợt. "Tớ nhớ được lần trước sinh nhật cậu, cậu hung hăng lường gạt tớ đòi ăn thịt bò bít tết."
Nghe vậy, Hàn Thiếu Đồng cười khẽ một tiếng "Tớ nói Tiểu Nhật Thiên cậu là đàn ông không cần nhỏ nhen như vậy thế." Cô đối với cậu đảo đầu ngón tay thon dài "Lại nói, tớ rất nghèo, thường ngày lại không có để dành cái gì, không như cậu có nhiều tiền riêng."
"Vậy tớ còn phải thật là rất cảm tạ cậu."
"Cậu quá khách khí." Làm bộ như nghe không hiểu cậu đang châm chọc, cô nàng cười ha hả kéo cậu hướng tới tiệm Hamburger cách đó không xa.
Nhìn cô nhẹ nhàng cười, cậu không phải không thừa nhận, cậu vui vẻ trên nỗi thống khổ của cô nàng.
Bởi vì cô nàng cực kỳ thống hận ngày ── sinh nhật của cậu cùng với lễ tình nhân ── là cùng 1 ngày.
Lỡ yêu thanh mai trúc mã
Coi như toàn thế giới cũng hiểu lầm em
Cũng không có quan hệ
Bởi vì em còn có anh hiểu em...
Bảy năm sau
Bên ngoài pháp viện tối cao Mĩ, một đám ký giả đứng nghiêm ở trong không khí trời đông giá rét, chờ đợi tin tức mới nhất.
Đột nhiên, một ký giả mắt tinh nhìn thấy một người đàn ông thon dài cùng một vị lão thành, được một đám vệ sĩ tây trang màu đen đoàn đoàn vây quanh đi ra khỏi tòa án.
"Là bọn họ! Là Chris Katel cùng với Daniel Thượng Quan. Bọn họ đi ra rồi!"
Lời này vừa nói ra, nhóm lớn ký giả liền vọt đi tới.
Bị ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn, ký giả vốn tràn đầy tự tin lập tức rụt đầu một cái "Tôi là nói... Lời đồn đãi anh sắp cùng con gái Katel tiên sinh kết hôn, nên mới có thể trợ giúp Katel tiên sinh như thế..."
“Đúng là nói bậy nói bạ! Tôi cùng với thiên kim của Katel tiên sinh chỉ đơn thuần là quan hệ bạn học, nếu như các người nói bậy