XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Tác giả: hanhack119

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134515

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/515 lượt.

rời ạ!"
"Nói cho anh ta biết, về sau anh ta cũng sẽ không trở lại phá rối chúng ta." Lý do của anh vẫn luôn rất rõ ràng. "Hơn nữa chúng ta cũng không bị khảo nghiệm của anh ta hành hạ tinh thần."
Lời tuy để ý tới, nhưng Đại Tiểu Thư cô không chấp nhận.
"Cái người sắc dục Huân tâm Đại Sắc Lang này, anh cũng biết đều là bởi vì anh ta, Tiểu Đồng mới... Này này, anh làm cái gì?" Một đống lớn lời nói bất mãn còn nói không xong, cô nàng liền bị chặn ngang khiêng lên, giắt trên bả vai của anh, cặp mông tròn trịa cao cao nổi lên.
"Làm chuyện ân ái." Anh không chút nào suy tính nói ra chuyện bản thân vẫn luôn muốn làm.
Người phụ nữ này, lại dám dưới tình huống ở trên người chỉ có một cái drap giường chạy đến mở cửa, tuyệt không suy tính đến tâm tư đàn ông của anh.
Nếu không phải là biết Thượng Quan Thiên đối với Hàn Thiếu Đồng có hứng thú, những người phụ nữ khác ở trong mắt của anh ta tất cả đều không phải phụ nữ, anh nhất định sẽ cùng với anh ta đánh nhau một trận.
"Em không cần!" Người ngọc giắt trên vai anh mãnh liệt kháng nghị, giãy giụa uốn éo người. "Em mới không cần làm với tên phản đồ... A! Tên đáng chết, anh dám can đảm đánh cái mông tôi?"
Mặc dù lực đánh tuyệt không nặng! Nhưng cũng làm thương tổn sự tự ái phái nữ cao quý của cô nàng.
"Em quá ồn rồi." Đại Hùng đổi thành ôm, ôm cô nàng trở về trong phòng, một cước đá lên cánh cửa, thuận tay ném cô nàng lên trên giường lớn mềm mại.
"Đại Hùng, tôi với anh quyết đấu rõ ràng... Ưm..."
Đang cao tiếng kháng nghị, đột nhiên bị đôi môi nóng xuất hiện che lại.
"Em lại dám đẩy anh xuống giường?" Tự ái phái nam của anh cũng nhận được đả kích không nhỏ. Sau đó, anh cố gắng đem lấy âm thanh của cô biến thành từng tiếng vui thích ngâm thân, vang vọng nho nhỏ ở trong phòng...
*
Mong đợi thật lâu, mùa xuân rốt cuộc lại tới.
Tất cả mọi người cởi áo khoác ngoài ra, thay áo lông thật mỏng, chỉ có Hàn Thiếu Đồng sợ lạnh nhất định không chịu cởi áo khoác ngoài thật dầy xuống, kiên trì mặc nó ở trên đường rêu rao khắp nơi.
Cô lấy ánh mắt vô tội đáng thương, khiến Phương Như Lãnh không cách nào thật đang tâm ép cô cởi áo khoác ngoài xuống, nhiều lần khuyến cáo không có hiệu quả, Phương Như Lãnh cũng bỏ qua.
Kể từ lần trước cùng Bà Lão tán gẫu về sau, Hàn Thiếu Đồng không thể ở nhà Phương Như Lãnh ăn không ở không, nên ngày ngày đến sạp hàng nhỏ của Bà Lão trình diện.
Trên danh nghĩa là giúp một tay coi chừng quán sách nhỏ, trên thực tế cũng là đi theo Bà Lão cùng nhau xem chuyện xảy ra mỗi ngày tại trong phi trường.
Bất tri bất giác đã qua ba tháng sống ở Mĩ, ban đầu cô không nói tiếng nào chạy đến Mĩ, thật dọa sợ không ít người, trong đó dĩ nhiên bao gồm sự quan tâm của cô bạn Lương Mỹ Cơ.
Chỉ là, Hàn Thiếu Đồng không có ý định trở về nhanh như vậy, mỗi ngày đợi tại quán sách nhỏ nhìn đám người, cũng hết sức thích ý. Trong vòng ba tháng, cô đã nhìn thấy rất nhiều người trải qua.
Điều duy nhất làm lòng cô khổ não là Bà Lão tựa hồ vô cùng thích cô, hi vọng cô trở thành cháu dâu nhà bà, mỗi ngày nhìn thấy cô, liền không ngừng nói ưu điểm của cháu trai bà với cô.
"Cháu gái à, Cháu trai của bà mặc dù lạnh lùng một chút, nhưng dáng dấp không tệ, rất nhiều người phụ nữ đều rất ưa thích nó. Hơn nữa tuổi của nó với con không sai biệt lắm, nên rất xứng với con. Như thế nào, có hứng thú sao?"
"Bà bà..." Hàn Thiếu Đồng bất đắc dĩ kêu.
"Bà nói này tiểu Đồng, người đàn ông trên tạp chí có cái gì tốt? Tại sao con không chịu quên cậu ta, tiếp nhận cháu của bà? Cháu của bà thật rất tốt, dáng dấp lại đẹp trai, lại hiếu thuận với bà già này. Mặc dù nó không quá yêu thích ông lão nhà ta, chỉ là người đã chết, lại nói cũng không có gì dùng..." Lão Bà Bà có chút cảm khái.
"Bà ơi... con... Không có biện pháp..." Vừa nghĩ tới Thượng Quan Thiên, cô không cách nào không thể không cảm thấy đau lòng. Cô không cách nào quên anh, không cách nào không tiếp tục thương anh.
Thượng Quan Thiên — người đàn ông cô yêu lại làm cô đau lòng.
"Thôi được rồi, Bà không nói, tránh cho con lại khóc nữa, người khác còn tưởng rằng bà lão này đây khi dễ con!" Bà Lão khoát khoát tay, không dám nói tiếp, một bộ dáng vẻ lại chọc cười Hàn Thiếu Đồng vốn là tâm tình đang nặng nề.
"Sẽ không á! Bà ơi bà là người rất tốt!" Hàn Thiếu Đồng điềm điềm nói, làm Bà Lão mở cờ trong bụng.
"Cái người này miệng mồm thật là ngọt, luôn là để cho bà lão này vui vẻ." Bà Lão cười ha hả lắc đầu một cái, khóe mắt nhìn thấy một hình dáng quen thuộc thì nụ cười trong mắt càng đậm. "Tiểu Đồng, nếu bây giờ người đàn ông kia tới tìm con, con sẽ làm sao?"
"Con..." Hàn Thiếu Đồng há mồm, thật lâu không trả lời được câu hỏi của Bà Lão, cuối cùng chỉ có thể lắp bắp nói: "Con... Cũng không biết."
"Nói như thế nào đây?" Lão Bà Bà tiếp tục hỏi.
"Con... Thương anh ấy, nhưng là... Cùng anh ấy cách xa nhau quá, chúng con căn bản cũng không có thể ở cùng nhau được." Cô khẽ thở dài "Hơn nữa, anh ấy không yêu con."
Đây mới là điều quan trọng nhất.
"Em chưa bao giờ hỏ