XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Tác giả: hanhack119

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134527

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/527 lượt.

y rồi.
"Không!"
"Vậy con đừng vọng tưởng." Không tới giúp ông còn dám can đảm ra lệnh cho ông à? Nằm mộng!
"Chẳng qua con có thể đáp ứng cha, về sau muốn con trai hoặc con gái con tới công ty giúp cha." Thượng Quan Thiên nói lên một phương án khác.
"Đừng nghĩ." Chờ con trai hoặc con gái của anh lớn lên, không phải ông còn đợi thêm hai mươi năm sao? Thượng Quan tiên sinh không ngu xuẩn như vậy. "Chỉ cần con qua đây giúp cha, cha liền giúp con, hơn nữa còn giúp con đối phó bà nội. Nếu không, tự con suy nghĩ biện pháp đi."
Thượng Quan Thiên cắn răng, đối với người cha thừa dịp cháy nhà hôi của oán hận không dứt. "Được, con đáp ứng cha. Chỉ là cha nhất định tuân thủ cam kết."
"Cha sẽ nhường con ở đây học tập nửa năm bên cạnh cha, sau đó con nhất định lấy thực lực của mình chứng minh con có thể tiếp quản công ty." Vậy ông mới có thể tự do theo sát bà xã đi du lịch khắp nơi.
"Có thể." Vì Hàn Thiếu Đồng, Thượng Quan Thiên đáp ứng điều ước bất bình đẳng này.
Đây tất cả, chỉ vì cô — anh yêu cô.






Ban đêm ở Thượng Quan gia
Sao đột nhiên muốn cô đổi phòng?
Bà nội tương lai đột nhiên xuất hiện yêu cầu, mặc dù đầy bụng nghi ngờ, Hàn Thiếu Đồng vẫn là ngoan ngoãn xách theo tất cả hành lý của mình, đi vào gian phòng bà Thượng Quan đã chuẩn bị sẵn cho cô.
Cô nhìn một cái liền yêu thích bố trí đơn giản của gian phòng này, hơn nữa trên giường chăn màn gối đệm thoạt nhìn vô cùng thoải mái, để cho cô thật là muốn lập tức nằm trên đó thử một chút sự mềm mại của nó. Chỉ là, ở nơi này trước hết cô phải đi tắm.
Biết là gian phòng của mình, cô liền đi tắm rửa, quần áo cũng lười cầm, tự nhiên chạy vào phòng tắm, cởi tất cả quần áo xuống bắt đầu thoải mái hưởng thụ làn nước ấm.
"Từ lúc em vừa đi đến phòng tắm, anh liền tiến vào." Thấy trên người cô chỉ bọc một khăn tắm trắng như tuyết, Thượng Quan Thiên kéo cái chăn (vốn là đang xếp) qua, đắp kín mít thân thể hai người.
"Làm sao anh có thể tự tiện đi vào phòng của em?" Mặc dù đã sớm không giận anh, nhưng trên miệng vẫn là không chịu dễ dàng bỏ qua — giống như hai người khi còn bé.
"Không có ai nói cho em biết, đây là phòng của chúng ta sao?" Hai tay ôm cô vào trong ngực, anh đem cằm tựa vào trên trán của cô hỏi ngược lại.
"Chúng ta... Thượng Quan Thiên, anh ở đây cười giỡn à?" Cô cắn một cái trên cánh tay của anh, nhưng không có dùng sức. "Như vậy không phải thông báo với mọi người, chúng ta cùng giường chung gối thực sự sao?" Cô tức giận hỏi.
"Dĩ nhiên." Anh đột nhiên thu lại nụ cười, vô cùng nghiêm túc nói: "Anh hiểu biết rõ chuyện không có cầu hôn với em trước liền thông báo hôn sự của chúng ta làm em rất tức giận, cho nên anh chính thức cầu hôn em, em sẽ đồng ý với anh sao?"
"Cầu hôn của anh thật đúng là đơn sơ, ngay cả hoa tươi và chiếc nhẫn cũng không có." Cô cố ý chu miệng lên lên án. "Nếu anh có thể lập tức lấy ra chiếc nhẫn cầu hôn với em, em liền đồng ý." Cô bày một vấn đề nan giải.
Nghe vậy, Thượng Quan Thiên nâng lên 1 nụ cười gian giảo. "Là lời nói em nói đó!"
Anh liền lấy ra một cái hộp vải nhung nho nhỏ ở trong túi quần dài, đặt ở bàn tay của cô. "Hàn Thiếu Đồng tiểu thư, gả cho anh được không?" Anh khàn khàn hỏi, thận trọng mà nhận thức.
"Thật đúng là anh đã ra ngoài tìm một chiếc nhẫn sao?" Đem hộp vải nhung nho nhỏ lại gần, nhìn trái một chút nhìn bên phải một chút, Hàn Thiếu Đồng kinh ngạc không thôi.
"Tiểu Đồng, em còn không có nói đồng ý." Anh bất đắc dĩ mở hộp gấm, lấy ra chiếc nhẫn bên trong đeo lên ngón áp út cô. "Nói đồng ý mau." Trong giọng nói của anh có thúc giục.
"Đừng nóng vội! Để cho em xem chiếc nhẫn này một chút." Anh thúc giục, cô ngược lại muốn trêu cợt anh một lần nữa mới gật đầu đồng ý.
"Tiểu Đồng..." Thượng Quan Thiên kêu nhỏ, tựa như biết rõ cô đang diễn xiếc.
"Thật sao! Thật sao! Người ta đáp ứng anh cầu hôn, như vậy được rồi sao?" Cô chu môi, cho anh phúc đáp.
Ai bảo cô mềm lòng, không nhẫn tâm khi thấy anh thất vọng?
Lấy được câu trả lời hài lòng, Thượng Quan Thiên lòng tràn đầy vui mừng ôm chặt Hàn Thiếu Đồng. "Anh yêu em." Anh đang bên tai của cô thâm tình nói.
Đôi mắt rưng rưng nhìn anh, một hồi khá lâu sau, cô nở nụ cười ngọt ngào "Em cũng yêu anh." Tất cả lời yêu đều nói ra lời.
Anh rung động cúi đầu xuống, triền miên hôn môi của cô, hút lấy nước miếng trong miệng cô. Mà cô cũng cười cong hai mi mắt, hai tay choàng lên cổ của anh, nhiệt liệt đáp lại nụ hôn của anh.
Cuối cùng là cô có thương anh nhiều không?
Hoặc giả, cô cũng không cách nào trả lời mình, chỉ biết là khi ở trong ngực anh, cô cảm thấy rất hạnh phúc, rất thỏa mãn.
Lòng bàn tay của anh đặt lên trước bộ ngực mềm mại của cô, cách khăn tắm trêu đùa nơi đẫy đà nhạy cảm.
"Này, tay của anh đang làm gì?" Mặt cô ửng hồng đè lại tay của anh, giả bộ không vui hỏi: "Em có đồng ý để cho anh chạm vào sao?"
Thượng Quan Thiên sửng sốt "Cái gì?"
"Tối hôm nay anh có thể ngủ ở bên cạnh em, nhưng không thể làm loạn đối với