
Tác giả: Túy Hồ Ly
Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015
Lượt xem: 134545
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/545 lượt.
đồ tây nặng nề làm cơn nóng hừng hực trong lòng càng nóng hơn, nóng một cách bất ngờ, không thể kiềm chế! Cơ thể hắn, lực lưỡng, tuấn mĩ, một sự kết hợp hoàn hảo với gương mặt lạnh lùng, không một điểm nào có thể chê được! Hắn là một người đàn ông thành đạt, hắn muốn là có! Đàn bà đối với hắn thực ra chỉ là thứ đặt trên giường, dùng khi cần và đôi khi làm một bình hoa để ngắm! Đàn bà đến với hắn đều từng trải, gian xảo, linh hoạt trong việc hầu hắn trên giường, chỉ có nàng là khác biệt! Nàng, một chút cũng không biết, e thẹn cũng không luôn, chỉ là một đóa hoa dại vô chủ mà sao hấp dẫn, mê hoặc lòng người đến thế?
-A!
Nàng khẽ kêu một tiếng! Giọng nàng thanh và trong, nhẹ nhàng mà lôi cuốn, như một bữa cơm thịnh soạn dọn ra trước mặt hắn! Là lần đầu tiên, hắn sẽ khiến nàng không bao giờ quên! Ôm lấy cơ thể ngọc ngà, mềm mại, tay hắn trượt thật nhẹ nhàng lan dần xuống. Đôi chân dài trắng đầy đặn, nõn nà, khiêu gợi! Nàng quyến rũ một cách bẩm sinh sao? Nhẹ nhàng kéo một bên đùi của nàng, tách đôi chân đang khép chặt, tay hắn trượt vào nơi sâu kín, nữ tính của nàng! Chỉ để hờ hững, nàng chưa từng qua tay ai, dĩ nhiên người đầu tiên phải là hắn! Xoa nhẹ quanh nơi nhạy cảm, vuốt ve dịu dàng, hô hấp của hắn càng gấp! Nàng cảm thấy nhột kèm cái cảm giác giống lúc nãy nhưng mạnh mẽ hơn! Hắn làm cái gì vậy nhỉ? Bất ngờ hắn đảo người, thân hắn ở phía trên nàng! Chao ôi, nặng khủng khiếp!
-Nặng quá! Xuống đi mà!
Nàng la um sùm! Đúng là gây mất hứng, nhưng với hắn bây giờ nhất cử nhất động của nàng đều quyến rũ, mời gọi hắn! Vuốt ve đỉnh nụ hoa, hắn thì thầm vào tai nàng, giọng khàn lại vì cơn nóng hừng hực lan từ bụng:
-Ổn thôi mà!
Chính lúc đó hắn đi sâu vào nàng, lấp đầy tất cả! Nàng khẽ bật một tiếng kiều thanh, càng hấp dẫn hắn, càng quyến rũ hắn! Nàng và hắn bắt kịp nhau! Cả hai cùng la hét, những tiếng la hoang dã, hòa quyện, nàng và hắn cùng đưa nhau đến thiên đường!
Sau cao trào, hắn dịu lại, vẫn ở bên trong nàng, từng cung bậc cảm xúc ngân nga trong hắn! Còn nàng thì thở dốc, không biết tại sao lúc nãy mình lại la hét, lại hòa cùng hắn? Bản năng chăng? Nhưng thật sự rất kì lạ, một cảm giác mê hoặc không thể hiểu nổi, là gì vậy nhỉ? Những khi nàng buồn vui đều có cảm xúc nhưng cảm xúc này là lần đầu tiên! Tại sao nàng lại có cảm xúc đó với hắn? Vì hắn có khả năng đặc biệt chăng? Những câu hỏi trải ra trong đầu óc của nàng, không thể lý giải! Đối với hắn chuyện này chẳng qua chỉ là nhu cầu bình thường, nên đôi lúc chính hắn lại chán nó! Nhưng khi hòa làm một với nàng dường như đó là một điều kì diệu, nàng là báu vật! Phải nắm chặt trong tay! Hắn cúi xuống hôn nàng, thật sâu, thật lâu. Vuốt ve nàng, cả người hắn có chút biến chuyển, hiếm khi hắn lên đến đỉnh điểm như thế!
Khi cả hai sắp tiến đến những cung bậc cao nhất thì… chuông điện thoại reo! Trời đánh kẻ phá bĩnh!
Hôn Thê
Rút ra khỏi người nàng, chỉnh trang y phục, hắn hôn nàng, quyến luyến mùi hương nữ tính ấy!
-Em đợi chút nhé!
Đặt lên môi nàng một nụ hôn, hắn quay bước ra ngoài! Còn lại một mình nàng nằm yên trên giường với hàng đống câu hỏi!
…
Sảnh điện.
-Đổng Kim Châu tôi nhắc lại một lần cho cô nhớ là cha mẹ cô muốn thực hiện hôn ước với tôi! Là hôn nhân thu lợi ngoài ra không còn mục đích gì khác!
-Nhưng… em yêu anh mà!
-Câu đó cô nói bao nhiêu lần rồi và nói với bao nhiêu người rồi?
-Em chỉ có một mình anh… Tiêu Kỳ!
-Đúng! Chỉ một mình tôi là chồng nhưng ngoài tôi ra còn ai khác hay không làm sao tôi biết được!
-Anh! Anh thật quá đáng!
-Qúa đáng? Đối với một người đàn bà như cô có gì là quá đáng?
-Tại sao… Anh chỉ quan tâm những người đàn bà lẳng lơ chứ?
Đổng Kim Châu xấu hổ phát khóc khi mà nghe hôn phu khinh thường mình như vậy! Tiêu Kỳ nhìn những giọt nước mắt của cô, nhếch môi khinh bỉ, bỗng chốc hắn nhớ đến người con gái đang ở trên phòng…
-À!
Hắn khẽ chồm người ra trước.
-Ý cô muốn khẳng định rằng mình không lẳng lơ như họ?
-Em… em…
-Không lẳng lơ? Sao tôi cứ nhìn thấy cô đi cùng những người đàn ông khác khi không có tôi bên cạnh vậy? Cô định nghĩa lẳng lơ là gì?
-Anh đừng hiểu lầm em mà, đó chẳng qua là… bắt buộc… là quan hệ xã giao nên em mới…
-Vậy quan hệ giữa tôi và cô là gì?
-Là… là…
-Cũng như nhau cả thôi, đúng không?
-Anh…
-Đừng gây chướng mắt tôi nữa! Tôi không có thời gian để ngồi bàn chuyện phiếm với cô, nếu không có việc gì quan trọng đừng đến tìm tôi!
-Thật ra… hôm nay ba em muốn hỏi anh là bao giờ sẽ… tổ chức hôn lễ?
-Là cha cô hỏi hay là cô hỏi?
Bị nhìn ra chân tướng, Kim Châu cúi gằm mặt! Tay xiết lại! Tiêu Kỳ nhàn nhã nhìn cô gái trước mặt một chút cảm xúc cũng không có!
-Bao giờ cô muốn cũng được!
-Thật… thật hả anh?
Đổng Kim Châu mừng sáng rỡ! Nhưng câu nói sau đó của Tiêu Kỳ như gáo nước lạnh tạt vào cô!
-Cô mong muốn kết hôn sớm làm gì? Muốn trở thành Xích phu nhân sao?
-Em… em… không phải! Tiêu Kỳ…
-Hay vì nhu cầu khác? Nế