Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Luôn Có Người Đợi Anh

Luôn Có Người Đợi Anh

Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn

Ngày cập nhật: 03:13 22/12/2015

Lượt xem: 1341067

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1067 lượt.

ng biết đối phương nói gì mà anh ta nghe xong, mặt lộ rõ vẻ vui mừng: “Thật không? Tốt quá rồi!”
Cúp điện thoại, anh ta vui mừng nhào đến chỗ Hoắc Khởi Minh, nói: “Khởi Minh, có tin tốt đây. Sau khi cho người điều tra tư liệu về cô Dư thì phát hiện ra anh trai cô ta đang là việc ở một công ty con của tập đoàn Liên thị, cách đây không lâu còn được đề bạt làm tổng giám đốc bộ phận. Chúng ta có thể dựa vào điểm này để viết bài đấy.”
Hoắc Khởi Minh nghe xong mừng rỡ: “Thật không? Vậy thì càng hay. Lập tức liên hệ với công ty PR mà chúng ta thuê đi, để họ phát tán tin tức này trên mạng. Phát đi càng rộng càng tốt.”
La Thiên Vũ tán thành gật đầu: “Tin tức này mà phát ra thì Liên Gia Kỳ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội. Có tầng quan hệ này e là chẳng ai tin lời cô Dư đâu.”
“Chẳng phải sao? Liên Gia Kỳ, có trách thì trách cậu ta không may thôi. Khó khăn lắm mới có một người nói giúp thì lại có quan hệ khó thanh minh. Tự nhận mình xui xẻo đi. Lần này, bản thiếu gia nhất định sẽ chơi cho cậu chết thì thôi.”
“Tôi tuyệt đối không dùng tiền để mua chuộc cô Dư đứng ra nói tốt cho tôi. Còn chuyện anh trai cô ấy làm việc ở Liên thị thì tôi cũng chỉ mới biết khi đọc báo. Nhân viên của tập đoàn Liên thị nhiều vô số kể, tôi không thể nào quen biết tất cả mọi người được.”
“Anh Liên Gia Kỳ, nói như vậy, khi đó anh thật sự đã lái xe đưa mẹ con họ đến bệnh viện? Anh có thể kể lại tình hình cụ thể lúc đó không?”
Vàng thật không sợ thử lửa, Liên Gia Kỳ liền kể lại chi tiết sự việc xảy ra ngày hôm đó. Tất cả đều hoàn toàn khớp với những điều cô Dư đã nói. Có phóng viên cực kỳ khôn lanh còn moi các chi tiết dễ sơ hở ra để hỏi thử xem có tìm được sai sót nào không, nhưng bất luận hỏi thế nào cũng tuyệt đối không có hiện tượng tiền hậu bất nhất.
Hoắc Lệ Minh cũng xuất hiện trong buổi họp báo để làm chứng cho Liên Gia Kỳ. Liên Gia Kỳ vốn không gọi, là cô chủ động đòi được tham gia. “Gia Kỳ, để em giúp anh đi. Sự việc hôm đó xảy ra, tuy em không có mặt nhưng khi anh đến tham gia buổi triển lãm tranh của em, em đã nhìn thấy vết máu trên tay áo anh. Điều này có thể chứng minh hôm đó anh đến muộn là vì bận đưa mẹ con họ đến bệnh viện.”
Lời làm chứng của Hoắc Lệ Minh khiến các phóng viên bán tính bán nghi. Có nữ phóng viên thẳng thắn hỏi lại: “Cô Hoắc, bên ngoài có tin rằng cô và anh Liên Gia Kỳ có quan hệ gắn bó thân thiết với nhau, có đúng thế không? Nếu đúng, cô làm chứng giúp anh ta thì lời nói của cô không có sức thuyết phục cho lắm.”
Qua khẩu hình của nữ phóng viên khi phỏng vấn, Hoắc Lệ Minh đọc và hiểu được lời cô ta nói. Má cô hơi đỏ nhưng vẻ mặt vẫn khá bình tĩnh. Cô không trả lời vế trước của câu hỏi, chỉ trả lời vế sau: “nếu các vị cho rằng lời tôi nói không đáng tin, vậy thì lúc đó còn có hai người thấy Liên Gia Kỳ vội vàng đến và có vết máu dính ở tay áo. Các vị có thể tìm họ để hỏi.”
Nghe thế, đám phóng viên nhao nhao hào hứng truy hỏi: “Xin hỏi hai vị đó là ai?”
“Một trong hai người đó là Hoắc Khởi Minh, anh trai tôi. Đương nhiên theo lý luận của các vị thì anh ấy là anh trai tôi nên tất nhiên sẽ hướng về phía tôi, cũng là nhân chứng không đáng tin. Nhưng vị kia thì các vị tuyệt đối tin lời cô ấy. Cô ấy chính là đương sự trong sự kiện lần này, cô Diệp – con gái ông Diệp Chấn Hùng.”
Hoắc Lệ Minh nêu ra cái tên này khiến các phóng viên đều không ngờ tới. Tất cả đều vô cùng kinh ngạc: “Hả? Là cô ấy sao?”
“Không sai. Khi đó, cô Diệp cũng có mặt. Những gì tôi nhìn thấy thì cô ấy cũng nhìn thấy. Nếu cô ấy đồng ý đứng ra làm chứng thì các vị không còn nghi ngờ sự trong sạch của Liên gia Kỳ trong chuyện này nữa chứ?”
“Nhưng cô Hoắc, làm sao cô có thể khẳng định Cô Diệp sẽ ra làm chứng cho anh Liên? Giữa họ có mối hận thù rất lớn.”
“Tôi không thể khẳng định. Tôi chỉ nói rằng khi đó cô Diệp cũng có mặt mà thôi. Nếu các vị không tin lời tôi thì có thể tìm cô ấy hỏi chuyện xảy ra hôm đó.”
“Nếu cô Diệp phủ nhận thì sao?”
Hoắc Lệ Minh suy nghĩ một lát. “Nếu cô ấy phủ nhận rằng bản thân mình chẳng nhìn thấy gì hết thì tôi cũng chẳng còn gì để nói. Có điều, tôi có thể thẳng thắn nói cô ấy có mặt lúc đó và bảo các vị tìm đến cô ấy để hỏi, như vậy theo các vị, lời làm chứng của tôi có đáng tin không? Tôi nghĩ các vị ở đây cũng ít nhiều có được câu trả lời rồi. Cuối cùng, tôi chỉ muốn nhắc lại một câu. Mỗi từ tôi nói đều là thật, không có nửa lời gian dối.”
Liên Gia Kỳ đã trần thuật lại sự việc, còn có cả lời làm chứng của Hoắc Lệ Minh, thái độ của cả hai đều vô cùng bình tĩnh khiến con mắt lão luyện của các phóng viên cũng không phân biệt được thật giả thế nào. Nhân vật cô Dư này có phải là người do Liên thị mua chuộc không? Dường như họ đều đã tám đồng là không thể. Ngày hôm đó, việc Liên Gia Kỳ giúp mẹ con họ không còn nghi ngờ gì nữa.
Phương diện này không thể đào bới thêm được tin gì có giá trị nữa, các phóng viên chuyển chủ đề hỏi chuyện vụ tai nạn giao thông tám năm trước. “Anh Liên Gia Kỳ, giờ tôi tin anh đã có lòng tốt giúp đỡ mẹ con cô Dư. Nhưng tôi muốn h


XtGem Forum catalog